Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy! Âu Dương Thiên Thiên thấy người Âu Dương Vô Thần ngã khỏi lan can, suy nghĩ đầu tiên của cô chính là lao đến nắm chặt lấy tay anh. Dùng hết sức để giữ lấy thân thể Âu Dương Vô Thần, cô nghiến răng, nói: - Giữ chặt, đừng buông tay ra nha! Âu Dương Vô Thần ngước mặt lên, đập vào mắt là hình ảnh một cô gái nhỏ đang ra sức nắm lấy tay mình, tựa như đang nghĩ nếu thả ra thì anh sẽ chết vậy. Anh nhíu mày, lên tiếng: - Âu Dương Thiên Thiên, cô bị ngốc sao? Nắm tay tôi làm gì, mau buông ra đi. Âu Dương Thiên Thiên nhăn mặt, hai bên bắp tay cô cọ sát vào thành lan can truyền đến cơn đau rát, nhưng cô vẫn cố quyết nắm chặt tay người đàn ông. Nghe câu nói của anh, cô lắc đầu lia lịa, đáp: - Không buông, tôi mà buông ra thì anh sẽ rơi xuống dưới đó. Âu Dương Vô Thần đột nhiên thấy buồn cười, anh chớp mắt, nói: - Âu Dương Thiên Thiên, cô tưởng đây là biển Đông, rơi xuống là chết sao? Nó không nguy hiểm như vậy đâu, cô buông tay tôi ra đi! Âu Dương Thiên Thiên nhắm chặt mắt, cố gắng dùng sức để kéo lại thân thể người đàn ông, lắc đầu trả lời: - Tôi không buông, ai biết được bên dưới đó có gì chứ, anh mà rơi xuống đó, lỡ như bị cá mập cắn chết thì phải làm sao? Âu Dương Vô Thần: "...." Cá mập? Tìm ở đâu ra cá mập ở vịnh San Fransico chứ? Cô ấy nghĩ cái gì cao siêu thế? Âu Dương Vô Thần thở 1 hơi bất đắc dĩ nhìn Âu Dương Thiên Thiên, thấy cô ngày càng mất sức, muốn lên tiếng ngăn cản, nhưng lúc này, bất ngờ một người đàn ông chạy ngang qua và đụng trúng vào người cô, khiến tay Âu Dương Thiên Thiên tụt xuống 1 chút. Âu Dương Thiên Thiên bị đụng trúng lưng, kêu lên một tiếng "thịch" rất mạnh, sức ở tay cũng vì cú huých đó mà chệch choạng sắp rơi ra, thế nhưng, thật may là cô vẫn bắt được tay của Âu Dương Vô Thần, không để anh rơi xuống dưới. Người đàn ông không thể nhìn được nữa, nói: - Âu Dương Thiên Thiên, buông tay ra đi, tôi biết... - A... - Ngay lập tức, một tiếng kêu vang lên. Đám người phía sau chen lấn, đụng trúng người Âu Dương Thiên Thiên ngày càng nhiều, rốt cuộc, cô không trụ được, bị hất văng luôn khỏi boong thuyền. Khoảnh khắc cô nhào người xuống phía dưới, Âu Dương Vô Thần dang tay ra, kịp thời ôm lấy thân thể cô vào lòng. Khi cả hai hòa làm một, thì liền rơi "tùm" xuống nước. Cùng lúc đó, "Bùm" - tiếng bom vang lên mạnh mẽ, đốt cháy cả một chiếc du thuyền....
Báo lỗi chương
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.