Âu Dương Thiên Thiên dù đã dùng hết sức nhưng vẫn không kịp chạy tới, cô mở to mắt nhìn viên bạn bay đến phía người đàn ông, há miệng hét lớn:
- Âu Dương Vô Thần!
Đúng lúc này, một bóng người vụt qua, đứng chắn ngay bóng lưng to lớn của Âu Dương Vô Thần, viên đạn bay tới, trúng vào vai trái của người đó, máu liền phụt ra ngoài.
Âu Dương Vô Thần quay đầu lại, nhìn người phụ nữ đã chắn đạn cho mình, bất giác lên tiếng:
- Kỳ Ân!
Kỳ Ân không đáp lại anh, cô mím chặt môi, đưa tay lên ôm vai mình, mắt nhìn về phía kẻ mặc áo đen.
Không biết từ lúc nào, Andrew đã vòng đến sau hắn ta, đá một quyền vào bắp chân hắn, theo bản năng khụy xuống, kẻ đó ngửa đầu ra sau la lên, Andrew lạnh lùng tung đầu gối của mình, một phát chí mạng vào sau ót, khiến hắn ta ngã phịch xuống đất, chết ngay tại chỗ.
Âu Dương Thiên Thiên nhìn thấy một màn này, cô thở hắt ra một hơi, trong tâm như vừa trải qua một đợt sóng ngầm to lớn.
Khoảnh khắc nhìn thấy điều xảy ra với Âu Dương Vô Thần, trong đầu Âu Dương Thiên Thiên như tái hiện lại viễn cảnh của Elsa, đều là hai người cô quan tâm, chết trước mặt cô.... và cô không thể làm gì.
Cái cảm giác đó.... thật sự hãi hùng!
Âu Dương Thiên Thiên dừng chân, hai mắt cô lờ mờ chớp chớp, cuối cùng không thể chịu nổi nữa nhắm lại, thân thể ngã phịch xuống đất, ngất đi.
Sự chịu đựng đã đến mức giới hạn, trải qua một phen hú vía, nhìn thấy người đàn ông không sao, cuối cùng cô cũng có thể buông bỏ bản thân mà nghỉ một lát.
Thế nhưng lần này, lại là lần đầu tiên.... Âu Dương Thiên Thiên muốn nghỉ lâu hơn nữa. Bởi khi thức dậy, có lẽ điều mà cô phải đối mặt, sẽ khiến cô chịu không nổi....
Trước khi hoàn toàn mất đi ý thức, điều cuối cùng mà thính giác của cô ghi lại được, chính là giọng nói của Âu Dương Vô Thần vọng lại.
Âm thanh của anh hòa lẫn vào tiếng đánh nhau, tiếng bắn súng.... dần dần đi về phía cô.
Một chiếc xe hộp màu đen chạy ngang qua, dừng bánh đằng sau người của Andrew, mở cửa ra, Eira hét lớn:
- Mau lên xe!
Ngay lập tức, Andrew xoay đầu lại, để thân thể Elsa lên trên trước, rồi nhanh chóng ngồi vào ghế. Kỳ Ân cũng lên xe ngay sau đó. Âu Dương Vô Thần bế Âu Dương Thiên Thiên đứng dậy, nhanh chóng ngồi vào ghế sau.
Eira điều khiển xe lái, cô đi về phía Elena và Stefan, thấy cô, hai người cũng ngầm hiểu ý mà nhảy vọt lên xe. Tiếp đó là Mã Nhược Anh và Vivian.
Cứ như vậy, cả đám người thoát đi trong gang tấc.
Thời Cảnh Thường là người lên xe của mình sau cùng, anh nhìn về phía Âu Dương Thiên Thiên đã rời đi xa, nghĩ thầm có lẽ cô ta đã an toàn, liền thu người rời khỏi chốn hỗn loạn.
Không ai để ý, trên bầu trời, một chiếc trực thăng màu đen đã có mặt ở đó hơn nửa canh giờ, sau khi chứng kiến mọi việc…. lại âm thầm bay đi.