Sau khi đứng yên 1 chỗ hồi lâu, Âu Dương Thiên Thiên liền muốn rời đi, cô tính toán trèo lên giường muốn nằm ngủ. Thế nhưng, lúc bàn tay lướt ngang qua góc kính, chợt có xúc giác truyền đến của 1 vật sắc nhọn.
Âu Dương Thiên Thiên nhíu mày nhìn qua, khi xác định được chỗ cấn cấn, cô tiến lại gần, dùng móng tay cạy thứ ở bên trong góc kính ra.
Giữa hai lớp ép gương, có một tấm ảnh nhỏ phủ đầy bụi. Cô cẩn thận dùng tay lau lớp bụi trên mặt ảnh đi, rồi nhìn vào đó.
Tấm ảnh in hình một người đàn ông cao lớn, khuôn mặt khá là đẹp trai, người đàn ông không hề cười, và nhìn thoạt qua có chút lạnh lùng.
Điều đáng nói là... tại sao người đàn ông này lại cho cô cảm giác quen thuộc như vậy? Hình như, cô đã gặp anh ta ở đâu đó rồi!
Âu Dương Thiên Thiên đảo mắt, não cô bắt đầu hoạt động, tìm mọi cách để cố gắng nhớ ra người đàn ông trong bức ảnh đó là ai. Sau vài giây, cô mới ngỡ ra...
A! Chính là anh ta!
Người đàn ông đã xuất hiện trong kí ức của Âu Dương Thiên Thiên vài ngày trước, người đã.... đi cùng với ước nguyện của cô ấy.
- Giúp tôi theo đuổi anh ấy! Giúp tôi bảo vệ anh ấy! Giúp tôi yêu anh ấy!
Những lời nói của Âu Dương Thiên Thiên khi đó... không lẽ... chính là dành cho người đàn ông này?
Như vậy.... người này rốt cuộc là ai?
Cô... sẽ phải theo đuổi người này... thay cho Âu Dương Thiên Thiên sao?