Âu Dương Thiên Thiên chưa kịp định hình điều gì thì đã bị người đàn ông hôn tới tấp, anh ngậm lấy môi cô, mút và dây dưa vô cùng mạnh mẽ, khiến cô không kịp trở tay.
Đưa tay lên theo bản năng muốn đẩy anh ra, nhưng Âu Dương Thiên Thiên không thể làm được, dù cho cô đã dùng sức, cũng không xoay chuyển được thân thể của người đàn ông.
Sau khi nhả ra, Âu Dương Thiên Thiên thở lấy thở để, cả người vô lực không còn sức phản kháng nữa.
Ngực cô phập phồng lên xuống, đôi má ửng màu đỏ hồng ngọt ngào, ánh mắt mê mang đầy quyến rũ, cả một thân toát ra sự mê hoặc ma mị. Âu Dương Vô Thần đường nhiên không chống cự lại được, anh cúi đầu xuống, tiếp tục hôn lên phần ngực mềm mại.
Âu Dương Thiên Thiên giật mình, thân thể hơi run lên, cô thở từng hơi nặng nề, tâm trí đang bị chi phối từng chút một, theo bản năng lên tiếng gọi:
- Âu Dương Vô Thần.....
Người đàn ông nhiệt tình ngậm rồi nhả, nhả rồi ngậm hai nơi mềm mại đầy đặn của Âu Dương Thiên Thiên. Bàn tay anh nâng lên, sờ vào khuôn mặt cô.