- Tôi cũng không biết, cậu chủ cứ ra ngoài thử xem. Bởi vì cô ta nói... muốn gặp Nhị tiểu thư.
===========================
Âu Dương Thiên Thiên nhìn hình xăm trên tai mình một lúc lâu nhưng vẫn không thể nghĩ ra được điều gì, cô buông thỏng tay xuống, tỏ vẻ như bỏ cuộc.
Mất trí nhớ rồi, bây giờ có thể nghĩ được gì chứ? Âu Dương Thiên Thiên thật thì đi rồi, cô cũng không thể hỏi cô ấy.
Như vậy, tình thế hiện tại về những kí ức không rõ ràng này... hoàn toàn là bí bách mà. Không lẽ... cô đành phải đợi kí ức lần lượt quay về theo một cách đau đớn như vậy sao?
Điên mất thôi!!
Âu Dương Thiên Thiên lắc đầu, quyết định không nghĩ tới nữa, cô quay người tiến về phía cửa, chậm rãi đi ra khỏi phòng.
Ở phía dưới đại sảnh ngay lúc này,
Một cô gái đang đứng đợi trước cửa lớn của nhà Âu Dương Vô Thần, đằng sau cô là hai người đàn ông khác, trên tay cầm theo những giỏ quà lớn. Đối diện là Eira đang đứng tiếp chuyện.
Mắt thấy thân ảnh người đàn ông đã xuất hiện, cô cúi đầu chào một góc 90 độ, kính cẩn lên tiếng:
Vừa nói, cô gái vừa cúi gập đầu chào Âu Dương Vô Thần. Anh chớp mắt bình thản, hơi rũ mắt xem như chào lại, rồi lên tiếng gọi:
- Kỳ Ân, tiễn khách!
Hứa Á Nhan cắn môi, đã bị từ chối thẳng thừng một cách tinh tế như vậy rồi, cô cũng không thể nán lại lâu hơn được nữa, đành ngước đầu lên nhìn người đàn ông, cười mỉm một cách lịch sự, sau đó quay người theo gót Kỳ Ân rời đi.
Nhìn bóng dáng của Hứa Á Nhan từng bước đi xa khỏi đại sảnh, con ngươi Âu Dương Vô Thần đen lại, anh quay sang nhìn Eira và Sherry, âm u ra lệnh:
- Chuyện này không ai được nói với Thiên Thiên, đã nghe rõ chưa?
Hai cô gái nghe thấy, ngay lập tức gật đầu, đồng thanh trả lời:
Âu Dương Thiên Thiên mím môi, cô quay đầu lại nhìn người đàn ông phía sau, rồi đưa một tay lên ụp thẳng vào mặt anh ta, che đi những biểu hiện đáng sợ ấy.
Giữ nguyên tư thế như vậy, mặc cho Âu Dương Vô Thần ngọ nguậy phản kháng, cô quay đầu nhìn Sherry và Eira, nhướn mày lên tiếng:
- Thiên Thiên! - Âu Dương Vô Thần bất giác gọi tên cô, anh ném thứ trong tay mình ngược lại cho Eira phía sau, rồi cũng chạy theo cô ra ngoài.
- Ấy, ấy. - Eira và Sherry phản ứng không kịp, cả hai hoảng hốt nhào về phía trước đỡ lấy giỏ hoa quả, thế nhưng lại mất thăng bằng ngã xuống đất, trái cây trong giỏ cũng rơi vãi hết ra ngoài.
"...."
Haizz, thật khó sống với hai người này mà.
Âu Dương Thiên Thiên chạy ra ngoài cổng chính, mắt thấy cô gái đang mở cửa xe định ngồi vào trong, cô liền lớn tiếng gọi:
- Khoan đã, xin dừng lại một chút.
Hứa Á Nhan nghe giọng của cô, theo bản năng quay đầu lại, sau khi nhận ra đó là Âu Dương Thiên Thiên, liền dừng động tác đang làm lại, lui người trở ra, đi về phía Âu Dương Thiên Thiên.
- Âu Dương Nhị tiểu thư!
*Trong chap trước Tiêu đã viết nhầm tên của một nhân vật, là David Bush. Tên đúng phải là Alex Bush, vậy nên Tiêu đã sửa lại nó rồi nhé, xin lỗi mọi người vì sự nhầm lẫn này.