- Tôi nói rồi, anh căn bản không có tư cách gọi tên Bạch Oa Oa, càng không có quyền hỏi về cô ấy đâu. Tránh ra đi!
Dứt lời, Âu Dương Thiên Thiên thô bạo đẩy người đàn ông qua một bên, nhấc chân đi về phía trước. Trịnh Gia Dĩnh bị sức của cô làm lảo đảo đứng sang bên mép, anh ta quay phắt người lại, hét lên:
- Bạch Oa Oa đã đi theo tôi rất lâu, sự hi sinh âm thầm của cô ấy dành cho tôi không phải tôi không biết. Tôi đồng ý làm bạn trai của cô ấy cũng chỉ vì muốn bù đắp cho những điều đó thôi, từ đầu đến cuối tôi chưa từng có ý làm tổn thương Bạch Oa Oa. Tôi định sau này sẽ nói rõ với cô ấy chuyện với Tuyết Lệ, rồi chia tay trong êm đẹp, nhưng Âu phu nhân, cô đã lựa chọn một cách tàn nhẫn hơn để cô ấy biết được sự thật.
- Tôi biết cô làm tất cả mọi chuyện cũng chỉ vì muốn Bạch Oa Oa và Tuyết Lệ quay lưng lại với tôi thôi, bây giờ thì giống như ý cô muốn rồi, tôi đã mất cả hai người bọn họ rồi. Vậy nên cô hãy trả lời câu hỏi của tôi đi, Âu phu nhân!
Những lời nói của Trịnh Gia Dĩnh lọt vào tai Âu Dương Thiên Thiên, khiến bước chân của cô ngừng lại. Chậm rãi quay đầu, cô nhìn người đàn ông đang tỏ vẻ quan tâm kia, nhếch môi nói:
- Anh biết Bạch Oa Oa đã thích anh 7 năm, vậy mà anh dùng cách điên rồ gì để đáp lại tình cảm của cô ấy vậy? Sao? Đồng ý làm bạn trai vì muốn bù đắp sao? Từ đầu đến cuối chưa từng có ý làm tổn thương sao? Định sau này nói rõ rồi chia tay trong êm đẹp ư? Anh bị điên à? Anh tưởng làm như vậy là hay, là cao thượng lắm sao? Không có, anh chỉ đang làm cô ấy tổn thương nặng hơn mà thôi. Nếu tôi để anh làm như cái cách mà anh dự định thì Bạch Oa Oa của sau này chắc chắn sẽ chịu nỗi đau đớn gấp trăm lần bây giờ nữa, anh biết vì sao không? Bởi vì lúc đó tình cảm của cô ấy dành cho anh đã sâu đậm lắm rồi, cô ấy sẽ cố chấp níu kéo mối tình vốn không có kết quả này và sẽ làm ra những chuyện anh không thể tưởng tượng nổi, thậm chí là làm mình bị thương, giống như lúc nãy vậy. Đó mới là điều tàn nhẫn nhất đấy!
- Đừng nói anh làm chuyện như thế là vì Bạch Oa Oa, anh chỉ vì chính bản thân anh mà thôi,Trịnh Gia Dĩnh. Còn nữa, đừng quan tâm đến cô ấy, cũng đừng cho cô ấy hi vọng, anh vốn là tên tra nam cặn bã không hơn không kém, nên hãy ngưng tỏ ra tốt bụng được rồi. Buông tha cho Bạch Oa Oa đi, đó chính là câu trả lời của tôi!
- Thả tự do là ý gì, không lẽ lão đại của anh... từng đi tù sao?
Âu Dương Vô Thần bật cười, lắc đầu đáp:
- Không hẳn là như vậy, lão đại của anh trong quá khứ từng bị giam giữ vì một số lí do, nhưng bây giờ người giam giữ cô ấy đã chết nên được thả ra ngoài. Chuyện cũng đã hơn 10 năm rồi.
Âu Dương Thiên Thiên nhíu mày, lại hỏi tiếp:
- Hơn 10 năm? Vậy còn bang hội của anh và những nhiệm vụ thì sao?