Trọng Sinh Hậu Cung Sấm Quan Ký

Chương 32: Hàng



Trong Thể Nguyên điện khói thuốc lượn lờ, tiếng mưa đập vào lá chuối như tiếng vó ngựa hành quân.

Ngụy công công dẫn một cung nữ có vết dây thừng trên cổ tiến vào. Y phục của cung nữ nhàu nát, trên mặt còn vương lại nước mắt, Dich Thụy Cảnh nhíu mày “ Sao lại thế này?”

Ngụy công công suy nghĩ một lát mới nói “ Hoàng Thượng khi nô tài đến thì Cung nữ này đang thắt cổ, may là cứu kịp thời”

“ Ba” Dịch Thụy Cảnh ném vỡ chén trà “ Lại một người muốn tự tử? Trẫm không biết rằng hậu cung của Trẫm lại dơ bẩn dường này!”

Hoàng Hậu quỳ một thời gian dài, nghe thấy như vậy liền hôn mê bất tỉnh. Cố kị thể diện Hoàng gia, Dịch Thụy Cảnh phân phó thái giám nâng Hoàng hậu vào Noãn các, thỉnh thái y.

“ Là ai sai sử ngươi hại con nối dòng của Trẫm?” Dịch Thụy Cảnh chỉ vào Dung nhi “ nói”

Thân mình Dung nhi run nhè nhẹ nhưng không trả lời, Dịch Thụy Cảnh nhếch mép “ Tru di cửu tộc nàng ta”

Dung nhi hoảng sợ mở to hai mắt, dường như chưa xác định được là thật hay giả, đến khi thấy tiểu Huyền tử lĩnh mệnh ra ngoài thì kích động “ Hoàng thượng, là Huệ phi sai sử nô tỳ, nô tỳ không còn cách nào khác, cầu Hoàng thượng tha cho tộc nhân nô tỳ”

“ Huệ phi!” Dịch Thụy Cảnh siết chặt nắm tay “ Ngươi còn gì để nói?”

“Hoàng Thượng, không phải nô tỳ, cầu Hoàng Thượng minh xét “ Lúc này Huệ phi mới thật sự sợ hãi, càng ngày càng nhiều người đứng ra chỉ tội nàng ta, cho dù có Nhị hoàng tử bên cạnh sợ rằng cũng không thể bảo vệ bản thân.

“ Hừ! minh xét? Từ trước đến giờ Trẫm chỉ thấy tính tình ngươi có chút phô trương, nhưng không lường được ngươi lại độc ác như vậy! Ngụy công công, truyền chỉ: Thân thể Hoàng hậu không tốt, làm việc lỗ mãng, giam cầm một tháng. Huệ phi lỗ mãng giáng xuống làm tần, tất cả đều theo phân lệ tần, giam cầm ba tháng. Thẩm quý nhân giáng làm thường tại, giam cầm ba tháng. Mọi việc lớn nhỏ trong cung giao cho Quý phi xử lý, Hiền phi, Thục phi hỗ trợ” nói xong cũng không nhìn đám phi tần, rời khỏi Thể Nguyên điện.

Ngụy công công chỉ vào Dung nhi sai sử các thái giám “ Mau đem nàng xuống, đừng làm ô uế mắt các vị Tiểu chủ.”

Bên ngoài Thể Nguyên điện, mưa to gió lớn, các phi tần tụ tập ở hành lang đợi tạnh mưa. Hoàng thượng không để ý khuyên ngăn, đội mưa đến thượng thư phòng.

“ Mai Ngôn, sao muội lại lớn mật như vậy” Hàn Phong điểm trán Mai Ngôn, hiện tại Huệ phi không được ân sủng, thật hợp ý, mọi người tụ lại trêu đùa Mai Ngôn, Mai Ngôn rụt đầu, nhìn Tử Oánh.

“ Tỷ tỷ, tỷ có phải giận muội không”

Tử Oánh cười nhìn về phía nàng: “ Sao tỷ lại giận muội, chỉ là vừa rồi ở Thể Nguyên điện muội thật là nóng vội, chỉ sợ Huệ phi đã thầm ghi hận muội.”

“ Tỷ đừng lo cho muội, chỉ là muội đã làm tổn thương hòa khí của tỷ và Thẩm thường tại”

Tử Oánh nhìn mây đen đầy trời, từng hạt mưa trắng xóa như đang khiêu vũ, mặc kệ bố cục này do ai bày ra, Huệ tần hay người khác cũng thế, cuối cùng cũng coi như nàng có thể báo thù.

Nàng nhất định phải nắm chặt cơ hội này để Uyển âm và Huệ tần không thể xoay người.

không biết cái thai của Tuyết phi có thể bảo trụ? Mặc dù tạm thời Lưu thường tại chưa thăng vị phân nhưng chờ Hoàng Thượng hết giận, việc này chắc như đinh đóng cột. Lần trước một lần thăng hai cấp đã làm cho mọi người ghen ghét, nay nàng ta lại mang thai.

Đào nhi đội mưa mang áo choàng tới, Tố Trễ cũng theo sau, Tử Oánh trách Đào nhi “ Sao lại đội mưa tới? Đợi trời tạnh ta về cũng không muộn.”

“ Tuy mùa hè, mưa xuống sẽ mát nhưng Tiểu Chủ vẫn phải giữ gìn sức khỏe, quỳ thủ cũng sắp đến.” Đào nhi và Tô Noãn giúp Tử Oánh mặc áo choàng, đứng dưới hành lang đợi mưa ngớt.

“ Họa Phiến, mệt mỏi sao?” Tử Oánh nhìn sắc mặt Họa Phiến trắng bệch, thấp giọng hỏi.

“ không sao, chỉ là có chút khó chịu” Họa Phiến thẹn thùng nói, sắc mặt cũng không trắng bệch như trước.

“ Trở về thì nghỉ ngơi nhiều một chút.”

Huệ tần thất thần, một mình đứng dưới hành lang hai bên trông chuối tây, các cung tần khác không dám đến gần, ngược lại bên cạnh Thục phi và Hiền phi lại vây quanh không ít người.

“ thật là báo ứng. Tỷ tỷ mối thù canh hồng lệ cũng coi như đã được báo.” Họa Phiến nhỏ giọng thì thầm.

Nàng biết, Huệ tần không dễ bị đánh ngã như vậy, nàng ta còn có con, lại có thủ đoạn, hiện tại chỉ là nhất thời thất ý thôi. Cuối cùng Tuyết phi vẫn giữ lại được đứa nhỏ, chờ sau khi Hoàng Thượng hết giận, có khả năng sẽ được phục sủng.

Khi nào nàng mới có đứa nhỏ của mình? Tử Oánh nhẹ nhàng vuốt bụng.

“ Tỷ tỷ nghĩ gì mà xuất thần như vậy?” không biết Uyển âm đứng bên cạnh nàng từ lúc nào, Đào nhi bày ra vẻ mặt đề phòng.

“ không có gì, sau này muội muội phải tự bảo trọng” Tử Oánh thấy xung quanh không có ai chú ý đến các nàng liền thấp giọng nói: “ Uyển âm, ta sẽ tìm cho phụ thân một kế phu nhân, Hoàng di nương vĩnh viễn chỉ có thể là di nương, mà ngươi vĩnh viễn chỉ có thể làm thứ nữ!”

Sắc mặt Uyển âm trắng bệch, Tử Oánh thưởng thức một hồi mới rời đi.

Trở lại Khải Tường cung, Tử Oánh ngâm mình trong nước ấm, cả người cảm thấy thoải mái. Bụng hơi căng cứng, nghĩ đến quỳ thủ có thể đến trong hai ngày này.

không ngoài tính toán, buổi tối quỳ thủ đến, Tử Oánh ôm bình nước nóng Tô Noãn chuẩn bị vào lòng, mới miễn cưỡng cảm thấy thoải mái. Xảo nhi nấu cho nàng chút nước đường đỏ, nhân lúc còn ấm Tử Oánh uống một chén, nằm trên đại kháng bên cửa sổ, không muốn động đậy.

“ Tiểu chủ, ngày khác nên thỉnh thái y bắt mạch, không thể để mỗi tháng đến ngày đều đau như vậy” Tô Noãn để một bình nước nóng dưới chân nàng nói.

“ Cũng không phải lần nào cũng đau, lúc còn ở phủ có mời đại phu, nhưng hiệu quả không lớn.”

“ Sao đại phu có thể so với thái y, huống hồ nô tỳ nghe nói hàng tháng đến ngày mà bị đau bụng, sẽ không tốt cho việc mang thai.”

“ Được rồi, Tô Noãn, ngươi cảm thấy việc này là do Huệ tần làm sao?”

“ Có phải hay không không quan trọng, quan trọng là Hoàng Thượng nghĩ như thế nào. Nhưng nô tỳ cảm thấy bảy phần là do Huệ tần làm” Tô Noãn bóp chân cho Tử Oánh “ Huệ tần ương ngạnh, lại hay ghen tỵ, trong cung không ít phi tần bị nàng ta ngáng chân, người muốn nhìn thấy nàng ta gặp chuyện không may không phải ít.”

“ Ngươi thật biết nhìn xa trông rộng, chắc là không lâu nữa Huệ tần sẽ phục sủng”

“ Đến cùng nàng ta cũng là mẹ đẻ của Nhị hoàng tử, Nhị hoàng tử không có khả năng có một mẫu phi thân phận thấp.

“ đã báo kính sự phòng chưa?” Tử Oánh nhớ tới dáng vẻ tức giận của Dịch Thụy Cảnh, cảm thấy quỳ thủ đến thật đúng lúc, nàng có thể quang minh chính đại trốn hắn vài ngày.

“ Nô tỳ đã phân phó Lâm Ngôn đi báo. Mưa không biết bao giờ mới ngừng.”

“ Mưa mùa hè đến mau đi cũng mau” Đột nhiên nhớ tới, nửa tháng trước Vinh tần mời mọi người đi thưởng hoa Thủy tiên đã nói những lời này, hiển nhiên thời điểm đó Vinh tần đã biết Tuyết phi mang thai.

Là bên người Tuyết phi có người của Vinh tần, có liên quan với Dung nhi?

“ Tô Noãn, mang khăn ra đây, ta thêu một lát” Tử Oánh nhàn rỗi muốn thêu một lát.

Tô Noãn rời đi, Xảo nhi nhấc rèm bước vào, trong tay cầm mấy đóa hoa sen, cánh hoa còn dính nước mưa trong suốt.

“ Tiểu Chủ, Lâm Ngôn hái hoa sen, người xem, thật đẹp.”

“ Đúng vậy, mau, cắm vào bình. Lâm Ngôn chắc cũng mắc mưa? Mau đem nước đường đỏ ấm đến cho hắn, cẩn thận không hắn nhiễm phong hàn”

“ Vâng, người nghỉ ngơi đi” Đào nhi cầm một bình ngọc bước vào, quanh bình ngọc ẩn hiện màu sắc tươi sáng, cắm hoa sen vào sẽ rất đẹp mắt.

Tô Noãn cầm khăn tay nàng đang thêu dở đi, khơi lại bấc đèn “ Tiểu chủ sao lại thêu nhiều như vậy? Trang sinh hiểu mộng mê bươm bướm. Tiểu chủ muốn thêu thơ sao?” mấy ngày nay Xảo nhi không ở trong phòng nên không biết khi nào thì Tử Oánh lại thêu nhiều như vậy.

“ Ngươi cả ngày đều chạy bên ngoài, tất nhiên là không biết ta thêu cái gì. Bên ngoài mưa lớn như vậy, không bằng chúng ta đánh mạt chược đi.” Tử Oánh nhìn khăn tay thêu được một nửa tự dưng lại không muốn thêu.

“ Được a, tiểu thư lâu rồi chúng ta không được chơi” Xảo nhi cao hứng đến quên mất Tử Oánh đã vào cung.

“đi lấy bộ mạt chược phỉ thúy đến đây. Gọi cả Sương Trân, Sương Lạc, Lâm Ngôn đến.”

“ Tiểu Chủ, nô tỳ đi chuẩn bị thêm chút điểm tâm” Đào nhi cũng hào hứng nói.

Ngoài cửa số mưa rơi rả rích, mấy người trogn phòng vây quang đại kháng bên cửa sổ. Đừng thấy Lâm Ngôn là thái giám mà khinh thường, tài nghệ về khoản này còn hơn cả Xảo nhi.

“ Tiểu chủ, ra bài này đi” Sương Trân chỉ vào một quân nói “ Lần này khẳng định Lâm công công sẽ thua.”

Tử Oánh liếc mắt nhìn nàng ta một cái “ không phải lúc nãy ngươi cũng nói thế sao, cuối cùng là Lâm Ngôn thắng. Ta thật hoài nghi là các ngươi thông đồng với nhau để kiếm bạc ở chỗ ta.”

Lâm Ngôn cười ngại ngùng nhưng ra quân vẫn lưu loát, bạc vụn trong tay Tử Oánh không còn nhiều, Xảo nhi đẩy Tô Noãn “ cô cô tốt, đến thay nô tỳ một ván, thật sự nô tỳ không còn bạc.” nói xong còn bày ra vẻ mặt đau khổ, chọc mọi người cười rộ lên.

Dịch Thụy Cảnh nghe thấy tiếng cười nói bên trong, ngăn Tiểu Huyền tử định vén rèm, đưng một lát liền đi theo hành lang đến Khải Tường điện.

Buổi tối Đào nhi trực đêm “ Cuối cùng trời cũng mát”

“ Nô tỳ thích trời mát mẻ” Đào nhi dịch góc chăn cho Tử Oánh “ Tiểu chủ, còn đau không? Bình nước còn nóng không?”

“ Tốt hơn nhiều rồi, Tô Noãn vừa thay bình mới. Mau ngủ đi, hôm nay náo loạn muộn như vậy, mai còn phải dậy sớm”

“ Ngày mai đi thỉnh an Quý phi sao?” Đào nhi thổi tắt nến hỏi.

“ uhm”

một đêm không mộng mị.

Hôm sau, trời mát mẻ, trong không khí tràn ngập mùi hoa. đi qua Phượng Nghi cung, đại môn khép chặt, nhìn tiêu điều hơn rất nhiều so với ngày xưa.

Ngược lại trong Trường Nhạc cung lại vô cùng náo nhiệt, ngoại trừ Đông thiên điện đóng chặt cửa. Chấp chưởng hậu cung là Quý phi nên chúng phi tần không cần thỉnh an chỉ cần phúc thân.

Liễu Quý phi an ủi Tuyết phi và Lưu Thường Tại, ban thưởng rất nhiều dược liệu, hỏi Hiền phi và Thục phi có chuyện gì quan trọng không, sau đó cho mọi người giải tán, đi Thọ Khang cũng thỉnh an Thái Hậu.

Thái Hậu luôn lo lắng cho con nối dòng của Hoàng Thượng, nhưng vì trời mưa quá lớn, thân mình lại khó chịu nên không thể đến Thể Nguyên Điện, lúc này Liễu quý phi đi chính là bẩm báo Thái hậu về việc đã xảy ra.

Tử Oánh và Họa Phiến đến thăm Tuyết phi nhưng Tuyết phi đóng cửa từ chối tiếp khách, nghe thái y nói thai này không ổn định, chỉ có thể nằm giường tĩnh dưỡng

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.