Trọng Sinh Làm Vợ Nam Chính

Chương 3: Chương 3




Đôi mắt phượng khẽ nhếch lên, hàng mi dài như cánh quạt rung chuyển, trông cực kỳ sống động
Ninh Viên Viên khẽ cắn môi, cô phát hiện...!Ngày mai, chính là ngày nam chính về nước, sống lưng cô không khỏi lạnh toát, như trong tiểu thuyết tác miêu tả nam chính là một người cực kỳ lãnh đạm và lạnh lùng, là người có máu mặt trong giới thượng lưu, vừa lãnh khốc vừa vô tình
Mồm miệng sắc bén, nam chính là người miêu tả có vẻ ngoài trăng hoa nhưng hắn lại khác với ngoại hình của mình
Cô nhìn đồng hồ, bây giờ 9 giờ 25 phút, bản thân cô cảm thấy thời gian trôi qua rất nhanh, con mẹ nó tại sao mày phải sợ
Cô tự tin bản thân sẽ ra đơn li hôn trước, là mọi thứ sẽ êm đẹp, đường ai nấy đi, nhà họ Tần mong sẽ có người nối dõi nhất định sẽ kiếm cô gái khác cho hắn
Ninh Viên Viên cô là một người không sợ trời đất không sợ, cần gì phải sợ cái tên mặt lạnh đó.

Tự trấn an bản thân một lúc, thì đi vệ sinh cá nhân
Thay một chiếc váy ngắn đến đùi có cổ sơ mi cổ vest màu xanh lam nhạt, Ninh Viên Viên ngắm bản thân trong gương không khỏi cảm thán, nguyên chủ là một vô cùng xinh đẹp, từ khuôn mặt cho đến vóc dáng, không chỗ nào có thể chê.

Rồi cảm thấy nam chính có mắt như mù, người đẹp như vậy cũng có thể lạnh nhạt được đúng là hào quang nữ chính
Cô đến bàn trang điểm, sữa soạn lại mái tóc, nguyên chủ có mái tóc dài đến eo đen bồng bềnh, mái tóc rất mềm
Cô cảm thấy da mình rất đẹp không cần phải trang điểm gì thêm, chỉ tô thêm tí son cho khuôn mặt thêm sức sống, rồi tự mỉm cười

Ninh Viên Viên bước xuống lầu, đồ ăn trên bàn đang được dọn ra, người chuẩn bị bữa sáng cho cô là người phụ nữ lúc nãy, cô bắt đầu nhớ ra bà ấy, Ninh Viên Viên thường gọi bà ấy là dì Trần
Dì Trần dọn ra đồ ăn trên bàn, Ninh Viên Viên quan sát đồ ăn, chỉ một mình cô ăn nên đồ dọn ra chỉ 1,2 món
Dì Trần:"Tiểu thư ăn ngon miệng".

Dì Trần lễ phép cuối người mỉm cười nhẹ nhàng với cô
Ninh Viên Viên gật đầu đầu, cô cảm thấy đồ ăn rất ngon, nhưng ăn mình cảm thấy rất tẻ nhạt, cô nhìn dì Trần nói:"Dì ăn chưa ạ?"
"Tôi đã ăn từ lâu rồi"
Ninh Viên Viên chậc lưỡi, vốn dĩ cô tính mời bà ấy vào ăn chung, trong kí ức của Ninh Viên Viên bữa ăn của cô thường xuyên rất tẻ nhạt, thậm chí cả kiếp trước.

Nhưng bên cạnh cô có Lý Triều, một cô bé nghịch ngợm nói nhiều, cô cảm thấy rất vui vẻ
Bữa ăn kết thúc chưa đến 15 phút, không vì cô ăn ít mà ăn không vô.

Ninh Viên Viên cầm lấy túi xách đi ra ngoài, xoay người lại nói với dì Trần:"Nếu tối con không về thì dì không cần đợi"
Dì Trần không nói gì vẻ mặt như đã hiểu, cô xoay người bước đi, dáng người cao cao gầy gầy, trần đầy sắc xuân rực rỡ của thiếu nữ, Ninh Viên Viên mới 23 tuổi, tuổi còn rất trẻ và tươi tắn nhưng cô vừa kết thúc xong đại học thì phải kết hôn
Ninh Viên Viên chưa từng có tình sử yêu đương, nên trong vấn đề tình cảm cô rất ngu muội, và kể cả cô trong quá khứ cũng vậy
Cô bước vô trong gara, lấy con xe Aston Martin Vanquish màu trắng xinh đẹp.

Cô bước vào trong xe nhìn nghiền ngẫm, không ngờ nguyên chủ lại có mắt thẩm mỹ về xe như vậy
Con xe nổ máy, Ninh Viên Viên phóng đi
Chuông điện thoại reo lên, Ninh Viên Viên nhìn màn hình di động có tên Tề Long, cô lục lọi lại trí nhớ cái tên này là bạn bè thân thiết của nguyên chủ, đàn anh học cấp 3 của, hai người từ rất lâu đã thân, Tề Long chỉ lớn hơn cô 2 tuổi, tuổi tác không quá chênh lệch
Theo như nguyên chủ, Tề Long là thiếu gia họ Tề, gia tộc anh anh ta là trùm bất động sản.

Là một thiếu gia chính hiệu, Ninh Viên Viên có nên cảm thấy may mắn không

Cô thả chậm tốc độ, bắt mắt:"Alo"
Tề Long nghe được đầu dây bên kia bắt mắt, mặt mày hớn hở chất vấn:"Ay da, tiểu Viên Viên, bây giờ em mới bắt mấy, làm anh đây phải đợi nha"
Ninh Viên Viên nghe đầu dây bên kia than vãn không thôi, liền lập tức đau đầu, giọng nói người đàn ông có chút lười biếng, âm thanh nghe có chút du dương
Ninh Viên Viên cố viện một lí do:"Hôm qua ngủ hơi sớm"
Tề Long sắc mặt không thay đổi, miệng vẫn cười bỡn cợt lại nói:"Không phải vì lo cho người chồng biệt tâm biệt tích của em mà mất ngủ sao? Thật là, tên đó có gì tốt đẹp cơ chứ, chỉ được vẻ đẹp trai bên ngoài và nhiều tiền bên trong thôi thì được cái gì.

Ày, anh đây phải căn dặn bao nhiêu lần nữa"
Khoé miệng Ninh Viên Viên co giật, vừa nghe lèm bèm than thở của người bên kia, cô cảm thấy như một bà thím, chán ghét không thôi
Ninh Viên Viên ngẫm nghĩ, Tề Long là một người được việc, tuy bề ngoài anh ta có hơi long bong, nhưng khi nghiêm túc anh ta lại giống như một người khác
Ninh Viên Viên:"Bây giờ anh có đang rảnh không?"
Tề Long nhận ra đầu bên kia giọng nói có chút nghiêm túc, anh trịnh trọng nói:"Bây giờ đang rất rảnh, có vấn đề gì sao?"
Ninh Viên Viên điều chỉnh tâm tình, nói:"Em đang trên đường tới chỗ của anh, tí nữa đến nơi thì em nói lại sau"
Không chờ Tề Long đáp lại cô đã tắt máy, rồ ga phóng nhanh đến chung cư của Tề Long, ở đây là một chung cư cao cấp dành cho người giàu
An ninh bảo vệ nghiêm ngặt, khi người ngoài bước vào có chút bất tiện, vì Ninh Viên Viên thường xuyên đến đây nên bước vào cũng không mất quá nhiều thời gian
Chung cư ở đây có tận 60 tầng, tầng của Tề Long là 24, đến nơi, cô nhấn chuông
Cánh cửa ngay lập tức mở ra, trước mắt cô là một thiếu niên tuy rằng đã 25 tuổi nhưng nhìn rất trẻ
Vừa xinh đẹp lại mạnh mẽ, nhìn không khác gì mấy tiểu thịt tươi, Tề Long nhìn thấy cô thì cười gian ác:"Mau lên"

Cô im lặng bước vào trong, quan sát một lượt.

Tề Long nhìn biểu hiện của cô, cảm thấy Ninh Viên Viên hiện giờ rất khác lạ, khuôn mặt cô không trang điểm chỉ tô ít son lên môi, nhưng không vì thế mà khiến cô nhìn như thiếu nữ 18 xinh đẹp nhẹ nhàng thuần khiết
Tề Long cảm thấy có chút mới lạ bình thường cô trang điểm khá kĩ càng khi ra ngoài, hôm nay chỉ lại tô tí son lên môi
Không đợi hắn hỏi, cô lập tức nói trước:"Em muốn nhờ anh một việc"
Tề Long thấy cô ăn nói khá trịnh trọng, trong lòng dâng dâng một tia bất an, đầu hơi nghiên nghiên, ánh mắt chậm rãi nhìn cô, xong chỉ tay vào mặt mình:"Nhờ anh?"
Ninh Viên Viên:"Em muốn 1 tờ giấy li hôn"
Tề Long há hốc mồm trợn to mắt, con mẹ nó hắn có nghe nhầm không? Hắn không nghĩ tới một ngày cô sẽ nói câu này
Ninh Viên Viên vẻ mặt bình tĩnh quan sát đủ thứ biểu cảm trên mặt hắn biến đổi, nhìn rất buồn cười.

Tề Long cảm thấy không thể tin nổi:"Trời, em đã suy nghĩ kĩ rồi?"
Ninh Viên Viên không do dự gật đầu, khuôn mặt kiên quyết, không có vẻ gì gọi là mất mát hay buồn bã, kiên định quyết định của bản thân, Tề Long:" Lí do gì khiến em suy nghĩ như vậy?".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.