Trọng Sinh Làm Vương Nữ

Chương 7: Chương 7




Lâm Y Xuyên vì chuyện của Vũ Cơ mà phiền não sau khi bãi triều đến y phục cũng ko thay, chỉ tựa người vào ghế, gối đầu vào tay nhắm mắt định thần.

Phó Quan bước vào trên tay mang theo tách trà nóng đặt lên bàn cạnh Lâm Y Xuyên:
_ Trà nhài, thần vừa pha.

Người uống chút đi, người đang phiền não chuyện nhị công chúa sao ạ ?
Lâm Y Xuyên mở mắt ra sau câu nói của Phó Quan bà thở dài mở nắp đậy của tách trà ra làm khói bay lên hương thơm của nhì quyện vào không khí làm Lâm Y Xuyên có chút thoải mái, bao nhiêu năm nay mỗi lần có chuyện gì buồn đều là Phó Quan bên cạnh mà an ủi nên bà cũng xem Phí Quan như chị em ruột :
_ Ta vì tốt cho nó ko ngờ mất kiềm chế mà đánh con bé, ngươi có nghĩ con bé.....
_ Thần nghĩ nhị công chúa ko phỉ người hay để bụng đâu ạ.

Ngài ấy sẽ hiểu cho người thôi.
_ Nó giống hệt cha nó, bản tính kiên cường, thẳng thắng nhưng ngươi biết đấy.

Ở cái chốn đầy cạm bẫy này người ngay thẳng ắt sẽ gặp tai họa, ta ko muốn nó giống cha nó năm đó, mà bị người ta hại.

Ngữ Khê bản tính quật cường từ bé thứ nó muốn đều phải đạt được, nó bước vào chốn quan trường ko hề niệm tình thân ta lo sợ nó sẽ làm hại Cơ nhi.
Nay bên cạnh Ngữ Khê có Lý Uy hắn ta là người ko đơn giản tâm địa xâu xa, khó đoán.


tuy Ngữ Khê vì bị ép mà liên hôn nhưng hắn đối với nó là thật là cánh tay đắt lực của nó.

Còn Vũ Cơ nay gia thất còn hỗn loạn ta có phần lo lắng làm sao mà đấu lại Ngữ Khê ngồi vững ghế Vương tử này.
_ Thần có nghe qua Phi Hoan công tử là người hiểu rộng, tuy xuất thân thấp hèn những khi rãnh thường hay làm phu tử cho mấy đứa trẻ nghèo mà ko lấy tiền.

Tinh thông kinh sử là người điềm đạm, hiểu chuyện ắt hẳn sẽ giúp được nhị công chúa phần nào.
Nhưng...!thần vẫn có chút khó hiểu mạo phạm hỏi người
_ Ko biết điều gì lại làm phó quan khó hiểu ..
_ Thần ko hiểu tại sao người lại ghét Phi Hoan công tử đến vậy chắc hẳn ko phải vì chuyện xuất thân?
_ Đúng! Hắn ta cũng đc xem là người của Sở Gia, mà Ngữ Khê với Sở Dung Chỉ laị có giao tình nên đã để mắt đến Phi Hoan từ lâu.

Bởi vì thế sau khi hắn làm người của Cơ nhi chắc chắn sẽ mang tai họa đến cho con bé...!Vì thế ta mới đồng ý liên hôn với Trung Nguyên, mong rằng người sắp gả vào hoàng cung lần này có thể giúp Cơ Nhi chống lại thế lực của Ngữ Khê.
_ Nhưng....!thần nghe đồn thái tử trung nguyên khác hẳn với các nam nhân khác, hắn ngày ngày luyện võ công ngoài ra cái gì cũng ko biết.

bản tính ko hề dịu dàng người nói xem làm sao công chúa chịu đc..
_ Chính vì hắn khác người nên ta tin Dạ Quân Ly này có thể chống đỡ giúp Cơ nhi.

Ngươi xem Vũ Cơ ngoài tâm trí hơn người cái gì cũng ko giỏi, thân thể yếu ớt.

Để Dạ Quân Ly làm cánh tay phải sẽ giúp nó rất nhiều, sau này ngươi xem ta nói đúng hay ko?
Cùng lúc đó ở Hoàng cung Trung Nguyên các nô tài bị Dạ Quân Ly đập phá đồ đạc mà hoản sợ chỉ biết đứng 1 bên, vài tên can đảm đi cầu kiến Hoàng Thượng
_ Hoàng thượng ! ko xong rồi, Thái tử sau khi biết phải liên hôn với Tây Lương liền nổi trận lôi đình đập phá đồ đạc
_ Cái gì? Mau tới đó ( Dạ Vân Tranh Nữ Hoàng thượng của Tây lương lập tức đặt công văn đang xem giở xuống lập tức đến phủ Thái Tử)
_ Xẻng....!Choảng....Chưa đến cửa bà đã nghe âm thanh đồ bị đập vỡ vang lên.
_ Ngừng tay cho ta....!( Dạ Vân Tranh tức giận quát)
_ Mẫu hậu.

Người đến đây làm gì?
Dạ Quân Ly hỏi ngược Dạ Vân Tranh, ko hề có chút sợ sệt
_ Con là đang làm loạn cái gì? Chỉ là liên hôn cũng ko phải ép con đi chết
_ Mẫu hậu ! Người lúc nào cũng muốn theo ý mình, người có bao giờ nghĩ đến cảm nhận của ta chưa....
_ Trai lớn lấy vợ, gái lớn lấy chồng.


Ta chỉ thay con chọn lấy ,huống hồ nhị công chúa cũng ko xấu xí gì, con năm nay đã 26 tuổi rồi còn tính ở trong cung bao giờ, huống hồ liên hôn lần này mang lại cho nước ta rất nhiều việc tốt.
_ Ha ! ( Dạ Quân Ly cười lạnh) Hóa ra cũng là vì người.....!Lấy ai cũng được nhưng cái tên thân thể yếu đuối, võ công 1 chút cũng ko có binh quyền lại ko nắm, người nói là lợi điểm nào, ta đường đường là Thái tử gả cho một nữ nhân ….đến tiến triều mỗi ngày cũng ko tham dự thì tương lai chỗ nào,ta ko thể chôn vùi như thế, ta chết cũng ko gả cho nữ nhân như vậy .
_ Ta nói con bốc đồng sẽ hư chuyện.

Vũ Cơ ko đơn giản như con nghĩ đâu, đợi gả cho nàng ta con sẽ hiểu, lúc ấy có oán trách ta cũng ko có muộn.

Chắc chắn ghế nữ vương của Tây Lương nàng ta sẽ đạt được con sẽ là Hậu của 1 nước...!Ta nhìn người ko hề sai...
_ Ta nghe nói nàng ta rất xấu.....!Người xem....!Ta ...Đẹp như vậy ở Trung Nguyên này đến đại mỹ nữ còn thua ta, gả cho 1 tên xấu xí ta ko muốn...!nhìn thôi đã buồn nôn.
_ Ko nói nhiều cuối tháng sau sẽ gả sang đó, lúc ấy xấu hay đẹp con sẽ biết.

Còn bây giờ dẹp ba cái trò đập phá đồ đi, suốt ngày luyện võ đến lúc sắp gả đi 1 chút thêu thùa, may vá nấu nướng cũng ko biết.

Bắt đầu từ ngày mai ta sẽ cho người dạy cho con, đừng để sau khi gả sang đó cái gì cũng ko làm được làm ta phải mất mặt.
_ Mẫu hậu.

...
Dạ Vân Tranh quả quyết dứt câu liền quay đi.

Dạ Quân Ly ũ rũ cả ngày hôm đó uống đến say khướt
_ Dạ Quân Ly ơi là Dạ Quân Ly! Ngươi ko ngờ cũng có ngày hôm nay.


hức ( nất cục)
Hắn uống say đến ko biết gì ngồi lẩm nhẩm 1 mình.

Giang Hành bước đến khoát chiếc áo lên vai Dạ Quân Ly hắn là thuộc hạ thân cận nhất mà Dạ Quân Ly sống chết với Dạ Vân Tranh mới thu nạp về đã theo Dạ Quân Ly từ khi 10 tuổi bị Dạ Quân Ly bắt học võ công nên luận về võ hắn cũng ngang ngửa Dạ Quân Ly ngoài ra còn biết may vá thêu thùa, tướng mạo khôi ngô ,điềm nhã.

Dạ Quân Ly biết Giang Hành đến liền ném vò rượu vào người hắn
_ Đến rồi thì uống 1 chút đi
Giang Hành vội đỡ lấy vò rượu, mở nắp hớp 1 ngụm
_ Lần này ngươi cùng đi với ta sang Tây Lương.

Có sợ không?
Dạ Quân Ly lẩm nhẩm nói.

Gianh Hành là người ít nói, sau câu hỏi của Dạ Quân Ly im lặng 1 hồi suy nghĩ kĩ càng mới nói
_ Thân là hộ vệ, chủ tử đi đâu thần sẽ ở cạnh.
_ Tốt.....!Cạn đi.....!cuộc đời ta lần đi này xem như chôn vùi rồi, đêm nay chi bằng uống cho say 1 trận, sang đó ko biết đc say như vậy hay ko?
Dạ Quân Ly cụng vò rượu của mình với vò rượu của Giang Hành, cả đêm uống ko biết hết bao nhiêu vò cho đến say ko biết gì..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.