Trọng Sinh Nam Thần Quốc Dân: Từ Gia, Ngoan Sẽ Có Thưởng

Chương 10: Bút danh, hoàng đế!



Nếu cơ thể này mặt mày nguyên bản có thểkhông nhìn ra nam hay nữ, cô cứ tiếp tục làm " hoàng thái tử" thôi!

"Người Trương gia rất quá đáng. "

Cô Lỗ vẫn luôn không nói gì vềcơ thểnày đột nhiên nói.

Quân Từ hơi nhếch môi: "Quá đáng hơn nữa, cậu còn chưa thấy. Có điều, đều đã qua rồi."

Từ nay về sau, ai dám động đến một sợi tóc gáy của cô, cô có thểlàm da đối phươngbịlột.

Quân Từ cô, chính là lớn lối như vậy.

Cho dù cô biến thành thế nào, trong xương, cô chính là hoàng thái tử phách lối không ai bì nổi!

"Điện hạ, tôi đã đăng ký thông tin của ngài trên mạng văn học Lạc Đô rồi, bao gồm cả thông tin thẻ căn cước của ngài, cũng đã đăng ký tên ngài với chính quyền rồi, không có bất cứ vấn đề gì."

Thân phận này là Quân Từ, mặc dù có hộ khẩu, nhưng không có thẻ căn cước.

Lúc đi làm thẻ căn cước, còn phải nộp phí mấy chục đồng đó.

Sao Trương Xương Minh bằng lòng được.

Nếu không phải Quân Từ đi học, học bổng của mình đóng học phí xong vẫn còn nhiều, ông cũng không cho Quân Từ đến trường.

Cho nên Quân Từ vẫn chưa làm thẻ căn cước.

Cô Lỗ xâm nhập vào hệ thống, làm cho cô một cái.

Nhưng trong nháy mắt Quân Từ nghĩ đến một vấn đề nghiêm trọng: "Ảnh chụp của tôi cậu dùng cái gì?"

"Là ảnh chụp của ngài sau khi loại bỏbớt đen, vì vậy nếu sau này điện hạ cần phải ra mặt, nhất định phải mau chóng loại bỏbớt đen. Thật ra chúng ta có thể lấy thuốctrước, sau đó bù tiền vào là được."

Cô Lỗ nói ra một ý xấu.

Quân Từ từ đầu đã là hoàng thái tử tôn nghiêm, vẫn giãy dụatrong loại chuyện cần thểdiện này.

Đến cuối cùng, có chút đau khổ chetrán: "Chữa khuôn mặt trước, sau đó nhỡkỹcó tiền lập tức bù vào."

Tội nghiệt!

Đường đường một hoàng thái tử, lại có thể làm ra chuyện này.

"Yes Sir~! "

Rõ ràng giọng nói Cô Lỗ vui mừng hơn.

Nó làm loại chuyện này, không hềáp lực một chút nào.

Dù sao cũng là một robot không có ưu tư như loài người.

Chữa khuôn mặt cũng cần thời gian khôi phục nhất định, nếu Quân Từ muốn làm phim, vậy chuyện phải ra mặt không thể thiếu.

Động tác của Cô Lỗ rất nhanh, nó có thể trực tiếp xâm nhập vào nội bộ tập đoàn y dược, đến lúc đó có thể dùng chuyển phát nhanh gửi qua bưu điện tới đây, chỉ là tiền thì lợi dụng lỗ hổng chênh lệch giá trong tập đoàn bù vào, không nhìn ra vấn đề gì.

Tương đương với đã trả tiền.

Chẳng qua ngại tôn nghiêm hoàng thái tửcủa Quân Từ, sau này cô có tiền, Cô Lỗ vẫn sẽ dùng tiền bù vào.

Ai bảo chủ nhân của mình, quá kiêu ngạochứ.

Nhưng sống lại trong cơ thể này, tất yếu phải lưu lạc, cũng là chuyện rất bình thường.

"Cô Lỗ đã đặt đơn đặt hàng, sẽ gửi đến trường học, Cô Lỗ sẽ nhắc điện hạ đi lấy. Thẻ căn cước cũng sẽ đến cùng với thuốc, thông tin thân phận rất hoàn thiện, không bỏsót bất kỳchỗnào, chỉ là Cô Lỗvẫn đềnghịđiện hạmau sớm dọn ra ngoài, Cô Lỗ sẽ dời hộ khẩu."

Nhìn Cô Lỗ cũng thực sự không ưa người Trương gia này, càng không đành lòng chủ nhân của mình ăn nhờ ở đậu.

"Đó là đương nhiên."

Quân Từ gật đầu, thời gian kìm nén này nhất định cô chưa từng gặp, nếu nói lấy thuốc trước là bất đắc dĩ, vậy chuyện lấy thêm tiền Quân Từ tuyệt đối sẽ không làm.

Cho nên bây giờ một đồng tiền cũng không có, sau khi có tiền nhuận bút, cho dù là có cũng chỉ có mấy trăm đồng, Quân Từ cũng phải dọn nhà!

"Cô Lỗ đang giúp điện hạ đăng kí bút danh trên trang web, xin hỏi bút danh điện hạ muốn gọi là gì?"

Bút danh sao...

Quân Từ sờ cằm, mấy giây sau, ánh mắt cô lộ ra kiên quyết: "Hoàng đế!"

Đời trước không trở thành hoàng đế, đời này ít nhất phải được người ta gọi vài tiếng hoàng đế, thỏa nguyện một chút.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.