Trọng Sinh Nam Thần Quốc Dân: Từ Gia, Ngoan Sẽ Có Thưởng

Chương 45: Bán bản quyền video



Cẩu ca tự trấn định lại.

Cỏ đuôi chó: Tiểu thuyết của cậu đã bắt đầu thu phí từ hôm qua, đương nhiên, trước mắt video của cậu hot như vậy cũng đưa tới một lượng truy cập lớn trên web của chúng tôi.

Từ mấy trăm lượt truy cập lên hẳn mấy nghìn lượt, có thể nói không thể không có công lao của Quân Từ.

Cỏ đuôi chó: Trước mắt có thể thấy phản ứng về sách của cậu không tồi, tuy số liệu chưa cao nhưng dù sao cũng mới ngày đầu tiên, chúng tôi nghe tổng biên bảo lượng mua tiểu thuyết của cậu rất cao, cho nên chuẩn bị đẩy mạnh quảng cáo, bây giờ bản thảo của cậu còn dư bao nhiêu?

Hoàng đế: 30 vạn, anh nói thể thì tôi sẽ cố gắng hơn.

Không đợi Cẩu ca tiêu hóa thông tin này, câu sau càng khiến tâm hồn người ta câm lặng.

Hoàng đế: Bao giờ thì có nhuận bút?

Cỏ đuôi chó:...Hiện tại nhuận bút của cậu được gần 3000 đồng, cuối tháng thống kê, mùng 10 tháng sau sẽ thanh toán, nhưng thời gian chuyển tiền ít nhất cũng hai tháng, có phải cậu đang rất thiếu tiền không, tôi có thể bảo phòng tài vụ phá lệ ứng trước một phần tiền nhuân bút cho cậu, chờ khi có nhuận bút chính thì trừ đi là được.

Những lời này khiến Quân Từ rất ngạc nhiên. Anh biên tập này không bị làm sao đấy chứ? Ứng trước nhuận bút là sự tín nhiệm cực lớn đối với tác giả. Dĩ nhiên, thành tích của cô đã rành rành ra đấy, chắc chắn sẽ nổi tiếng, nổi tung trời chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi.

Trước mắt phải giữ được Quân Từ, để cô gắn bó với mạng văn học Lạc Đô, trở thành một lão đại trấn giữ cho mạng. Bộ tiểu thuyết và video như vậy mà không hot thì Cẩu ca sẽ bốc c** ăn vã! Quân Từ suy nghĩ một chút, cô tính toán trong đầu, dù sao học bổng cũng chỉ có 1000, cô đã tiêu hết hơn nửa. Chờ tiền về cũng mất một thời thời gian, cứ ứng trước một phần cũng được.

Hoàng đế: Được, vậy ứng trước cho tôi 5000 đi!

Bây giờ cô đã có gần 3000, cùng lắm thì 2 ngày nữa sẽ được 5000, video còn chưa đăng hết tiểu thuyết đã ăn theo được từng đó tiền, có thể tính toán được tiền lời sau này không ít.

Cỏ đuôi chó:...Được, muộn nhất là hai ngày nữa sẽ có, thứ hai phòng tài vụ mới đi làm, tôi sẽ báo với bên họ.

Cỏ đuôi chó: Nhưng mà cậu có tổng cộng bao nhiêu cái video?

Hoàng đế: Theo nội dung tiểu thuyết thì tính ra khoảng 20 tập.

Cỏ đuôi chó: Tất cả đều có chất lượng thế này?

Hoàng đế: Dĩ nhiên!

Cẩu ca hoảng sợ!

Cỏ đuôi chó: Cậu cứ làm tốt việc của mình là được… Những cái khác trang web chúng tôi sẽ phụ trách.

Hoàng đế: Ừm.

Quân Từ liên lạc với Cẩu ca xong cũng vừa chạy hết một vòng công viên. Cô ngồi xuống nghỉ ngơi, tự nhủ chờ hai ngày nữa có 5000 đồng trong tay phải đi mua cái điện thoại di động. Nếu không cô cứ liên lạc với người khác thông qua Cô Lỗ thế đến lúc bị lộ, không có phương tiện liên lạc thì rất nguy hiểm.

“Điện hạ, nếu tháng sau tiền nhuận bút của chúng ta có trên 10 vạn thì có phải nên thanh toán món nợ với Khương Dịch trước không?” Cô Lỗ đột nhiên mở miệng, Quân Từ vừa nghe đã lặng im. Đúng rồi, còn nợ tên khốn kiếp kia 10 vạn!

“Tháng sau có được 10 vạn hay không còn chưa biết.” Quân Từ vừa nghĩ đã thấy đời thật bi thương.

“Điện hạ, có cách có thể được, có trang web liên hệ với Cô Lỗ.” Cô Lỗ quản lý tất cả các tài khoản của Quân Từ, cho nên liên lạc với Quân Từ cũng sẽ thông qua Cô Lỗ.

“Liên lạc với cậu?”

“Đúng vậy, liên lạc với Cô Lỗ, thương lượng về chuyện bản quyền phát sóng video, mặc dù chúng ta đăng tải miễn phí lên trạm D, nhưng nếu đăng lên các trang web có bản quyền thì cũng là một cách tăng lượt truy cập tốt, còn có thể kiếm thêm tiền cho điện hạ nữa.”

“Đây là lý do lúc đầu Cô Lỗ lựa chọn đăng video lên trạm D, bởi vì trạm D nổi tiếng, những trang web khác nhất định sẽ để ý.” Quân Tử nhanh chóng hiểu ra, bởi vì trạm D có người nhiều thế mạnh, bọn họ có thể định hình dẫn đầu xu hướng.

Nhưng sau khi nổi tiếng thì sẽ xem xét đến các trang web muốn mua bản quyền khác! Bởi vì họ chú ý đến lượng người xem khổng lồ của video đó!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.