*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tinh tế săn thú soát bình tinh võng rốt cuộc cũng khai mạc, rất nhiều công dân tinh võng chú ý tới tinh tế săn thú giống như thế vận hội Olympic từng có ở địa cầu, viện sinh toàn tinh tế so đấu, ai cũng không muốn mất mặt ném ra ngoài tinh cầu.
Sau khi viện sinh dự thi các học viện nhận được thông báo của tinh tế săn thú, gần nửa tháng huấn luyện, đều đã làm tốt chuẩn bị xuất chiến bất cứ lúc nào.
Trước khi đi nguyên thủ tinh cầu có gặp viện sinh dự thi, dõng dạc hùng hồn cổ vũ, nhóm viện sinh kích động mong chờ với tinh tế săn thú, xoa tay hầm hè vận sức chờ phát động.
Các học viện tập trung tại quân khu chờ chiến hạm, thì thầm với nhau về những quy tắc săn thú chưa rõ, vừa kích động lại khẩn trương. Tầm mắt Sân Mộc quét nhìn chung quanh, nhạy bén bắt gặp thân ảnh biến mất của Phàn Diệp ở chỗ ngoặt, Sân Mộc nói một tiếng với Long Vũ bên cạnh, rồi lặng lẽ đi theo.
Sân Mộc đi theo Phàn Diệp đến quân doanh khống chế lâu, rắc rối phức tạp giao lộ làm Sân Mộc mờ mịt, mất đi mục tiêu Sân Mộc nhụt chí muốn xoay người rời đi, phía sau lại đột nhiên xuất hiện một bàn tay đem Sân Mộc lôi đi.
Sân Mộc nháy mắt bị kéo vào ấn lên góc tường chỗ tối, bị hai cánh tay cường tráng giam cầm. Ngẩng đầu chạm phải đôi mắt đen quen thuộc của Viên Úc Thần, khóe miệng Sân Mộc nhếch lên nụ cười giảo hoạt "Sắp phải xuất chinh, anh còn muốn cùng ta chui vào rừng cây nhỏ?"
"Em theo Phàn Diệp lại đây, chẳng lẽ không phải muốn nhìn thấy ta." Trán Viên Úc Thần cụng vào Sân Mộc, âm thanh từ tính tràn ngập dụ hoặc.
"Là anh để Phàn Diệp dẫn ta đến đây, ta đang phối hợp cùng anh thôi." Hơi thở Viên Úc Thần dừng trên mặt có chút ngứa, Sân Mộc rụt cổ trốn tránh.
Viên Úc Thần vuốt lưng Sân Mộc, bá đạo ôm lấy eo Sân Mộc "Tinh tế săn thú em phải đối mặt chính là tội phạm hung ác, phải cẩn thận."
"Anh đang tiết lộ tình tiết với ta sao?" Sân Mộc nghiêng đầu cười hỏi Viên Úc Thần, Viên Úc Thần căng mặt không đáp, Sân Mộc như suy tư gì đó gật đầu. "Quy tắc không được nói, đó là phạm quy."
"Trong nhiệm vụ tinh tế săn thú, sẽ có tội phạm trong ngục và lính đánh thuê đuổi giết các ngươi, lính đánh thuê lấy tinh tệ làm thù lao, tội phạm trong ngục căn cứ vào số lượng săn thú mà giảm nhẹ hình pháp Liên Bang." Viên Úc Thần trầm mặc một lát, đôi mắt cơ trí sâu thẳm nhìn Sân Mộc nói. "Ta chỉ có thể nói điều này."
"Đây không phải đã cặn kẽ ngả bài rồi sao?" Sân Mộc trừu trừu khóe miệng. "Những quy tắc săn thú này sẽ không nói thẳng sao?" Sân Mộc nhận thấy được khác thường, quy tắc săn thú sẽ được thông báo khi bắt đầu săn thú, nếu bây giờ Viên Úc Thần đã ngả bài với hắn, khẳng định trong đó có quỷ.
"Chỉ tuyên bố nhiệm vụ tinh tế săn thú." Năm nay độ khó săn thú tăng lên, Viên Úc Thần thật lo Sân Mộc sẽ khinh địch mà bị thương.
Nhiệm vụ săn thú có độ khó cao, không rõ quy tắc và kẻ địch, lúc mới bắt đầu săn thú phỏng chừng sẽ có rất nhiều viện sinh vì khinh địch mà bị ăn khổ cùng đào thải.
"Nhân loại âm hiểm xảo trá." Sân Mộc bĩu môi nói.
Nhìn đôi mắt thâm thúy của Viên Úc Thần, Sân Mộc nhón chân tặng cái moah moah "Viên nguyên soái trước nay luôn nghiêm cẩn kiềm chế bản thân cũng sẽ làm trái điều lệ bảo mật quân đội, lộ ra quy tắc tinh tế săn thú?"
Viên Úc Thần yêu quý hôn lên khóe miệng Sân Mộc "Ta sẽ ở khu giám sát nhìn em."
"Chờ ta chiến thắng trở về, lại đi ngắm hoa Vân Vụ nở."
"Sau khi tinh tế săn thú kết thúc tiến vào năm ba, là có thể xin tốt nghiệp trước." Đáy mắt Viên Úc Thần nhiễm ý cười. "Có thể bắt đầu chuẩn bị hôn lễ của chúng ta."
Viên Úc Thần lấy quân hàm nguyên soái trên vai xuống, xuyên vào sợi dây đeo lên cổ Sân Mộc. "Ta sẽ làm em hạnh phúc."
Sân Mộc vuốt ve quân hàm của Viên Úc Thần, ôm lấy Viên Úc Thần hung hăng hôn tới. Ngay lúc hai người đang ôm nhau triền miên hôn môi, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng ho khan.
Sân Mộc cùng Viên Úc Thần theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy Trọng Lân đứng thẳng tắp đưa lưng về phía bọn họ. "Nguyên soái Sân thiếu, chiến hạm sắp tới, tinh tế săn thú phải xuất phát rồi."
Sân Mộc lưu luyến nhìn Viên Úc Thần, trong lòng cảm thấy không nỡ "Ta phải đi."
"Tinh tế săn thú dài đến một tháng, phải hảo hảo chiếu cố mình." Viên Úc Thần ôn nhu dặn dò.
"Tin tưởng ta, quả nhân chính là ông vua đứng đầu chuỗi thực vật." Sân Mộc ngạo kiều dựng thẳng ngón cái.
Nhìn gương mặt kiêu ngạo của Sân Mộc, Viên Úc Thần đột nhiên cảm thấy có chút chột dạ, làm trái điều lệ bảo mật quân đội ngả bài quy tắc tinh tế săn thú, thật sự cần thiết sao?
Viên Úc Thần xúc động thiếu chút nữa nói ra tiếng với Sân Mộc, bảo hắn nhẹ tay chút, suy cho cùng giá trị chiến đấu cũng chênh lệch rất lớn.
Lúc Sân Mộc đến sân tập trung, nhóm viện sinh dự thi đều đã căn cứ theo học viện xếp hàng xong, chuẩn bị bước lên chiến hạm xuất phát đến khu săn thú.
Sân Mộc xuyên qua đám người tìm được học viện Liên Bang, viện sinh dự thi của học viện đều đã tới đủ, Viên Cảnh Trạch và Viên Doãn Ca tốt nghiệp đến quân bộ huấn luyện cũng đã tới.
Nhìn thấy Sân Mộc trở về Viên Doãn Ca gật đầu tỏ ý, Viên Cảnh Trạch lên tiếng chào hỏi "Sân Mộc ca."
Mấy tháng không gặp, Viên Cảnh Trạch đen hơn rất nhiều, tính cách vốn lãnh đạm càng thêm ít lời, ngũ quan trầm ổn kiên nghị thật ra lại có vài phần bóng dáng Viên Úc Thần.
Nghĩ đến Trác Kỳ Bảo từng nói qua nghiệt duyên của hắn cùng Viên Cảnh Trạch, Sân Mộc không muốn có liên hệ không rõ, nhàn nhạt đáp lại rồi không phản ứng nữa.
Viên Cảnh Trạch nhìn như lạnh nhạt, kỳ thật trong nháy mắt nhìn thấy Sân Mộc, áp lực mấy tháng nhớ nhung trong khoảnh khắc đã sôi trào mãnh liệt. Sân Mộc lãnh đạm khiến Viên Cảnh Trạch siết chặt nắm tay, nhớ tới việc trốn tránh khi rời đi, Viên Cảnh Trạch lập tức ảo não cùng hối hận.
Sân Mộc nhìn viện sinh dự thi học viện Liên Bang, không sai biệt lắm đều là gương mặt quen thuộc, ngẫm lại cũng nên như thế, ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, những viện sinh ưu tú nhất trong học viện đều giao hảo với nhau.
"Tinh tế săn thú hai năm chờ đợi đã sắp bắt đầu, ta còn có chút không thanh tỉnh được." Mễ Phi nhéo mặt nói không rõ.
"Lần này không biết có phải thả ngẫu nhiên xuống khu thi đấu hay không, chúng ta phải nghĩ biện pháp không thể đi lạc." Long Vũ phân tích hung hiểm của tinh tế săn thú.
Trác Kỳ Bảo nhẹ ôm cánh tay, nhếch miệng cười ngốc nói "Cha ta nói, chỉ cần có thể sống đến khi tinh tế săn thú kết thúc, mặc kệ xếp hạng thế nào ông cũng cho ta một phi thuyền tư nhân."
"Hào ca cầu mang theo." Mễ Phi mắt lấp lánh.
"Được được." Trác Kỳ Bảo hào khí đầy người vỗ ngực. "Chờ tới kỳ nghỉ, chúng ta điều khiển phi thuyền đến tinh cầu khác thám hiểm đi."
"Ta giúp ngươi cải tạo phi thuyền, sức chiến đấu tuyệt đối nghiền áp chiến hạm quân dụng."Mễ Phi tự tiến cử.
"Ta có thể giúp ngươi thăng cấp hệ thống phi thuyền." Bách An Ngưng cũng lộ ra nụ cười.
Chiến hạm học viện Liên Bang ngồi đã đến, Sân Mộc nhấc chân đá vào mông Trác Kỳ Bảo "Chờ ngươi có thể sống sót trở về, lại mặc sức tưởng tượng tương lai tươi đẹp kia của ngươi."
Trác Kỳ Bảo che mông ủy khuất "Vì sao đều thích đá mông ta."
Sân Mộc liếc mắt nhìn qua "Đều?"
Trác Kỳ Bảo nhanh chóng xị mặt, bước đi cứng đờ xoay người đuổi theo đại đội. Bách An Ngưng khẽ nhếch khóe miệng, thấp giọng nhắc nhở Sân Mộc "Hôm trước hẹn hò với Tư Kỳ trung úy, suốt đêm không về."
Sân Mộc khẽ nhếch miệng, hắn hình như hiểu ra cái gì. Bách An Ngưng theo Sân Mộc lên chiến hạm, nhấp khóe miệng nhẫn cười "Cậu ta cùng Tư Kỳ trung úy chính thức hẹn hò vào nửa tháng trước."
"Nửa tháng đã bị thu phục, thật là xuẩn không nỡ nhìn." Sân Mộc phun tào.
Bách An Ngưng nhìn sườn mặt Sân Mộc, cúi đầu cụp mí mắt nhẹ giọng nói "Kia Sân Mộc cùng nguyên soái là bắt đầu như thế nào."
"Bị sủng vật thuần dưỡng gặm." Sân Mộc bĩu môi nói thầm nói. "Vốn tưởng là con cừu vô hại, lúc há mồm gặm lại mới biết nguyên lai là sói đội lớp cừu, vẫn là bị đói."
Tuy Sân Mộc nhìn như đang oán trách, nhưng Bách An Ngưng có thể nhìn ra ý cười ấm áp trên khóe miệng Sân Mộc, đáy mắt Bách An Ngưng lóe qua u ám, ngậm miệng không nói chuyện nữa.
Chiến hạm chở viện sinh dự thi bay khỏi Lam Á tinh, đi đến khu thi đấu tinh hệ bên cạnh. Khó liệu là cùng chiến hạm với học viện Liên Bang, chính là học viện Đế Nhạc bị học viện Liên Bang hố thảm ở toàn quân diễn tập.
Tử địch giáp mặt điện thiểm lôi minh*, viện sinh Liên Bang và viện sinh Đế Nhạc ngồi đối diện nhau, trong không khí yên tĩnh phảng phất như tràn ngập mùi thuốc súng.
*Điện thiểm lôi minh: sấm vang chớp giật.Trong đầu viện sinh Liên Bang và viện sinh Đế Nhạc đều nghĩ, tinh tế săn thú nhất định phải giết chết bọn chúng.
Tiếng ngáy nhè nhẹ phá vỡ trận quyết đấu ánh mắt này, tất cả tầm mắt đều nhìn về phía Sân Mộc đang nằm ngửa ngủ trên ghế, bắt chéo chân ôm cánh tay, bộ dáng thảnh thơi có chỗ nào là khẩn trương khi sắp đi chiến đấu?
Viện sinh học viện Liên Bang tựa như kẻ tài cao gan lớn, viện sinh học viện Đế Nhạc thế mà bị khuất nhục xem thường.
"Ngươi......"Một tên nóng tính trong học viện Đế Nhạc đứng dậy muốn mắng Sân Mộc, không nghĩ tới hắn vừa đứng dậy, mấy chục viện sinh học viện Liên Bang bên này cũng đứng lên.
Địch ý của tất cả viện sinh Liên Bang làm viện sinh Đế Nhạc lập tức sửng sốt, sau đó cũng đứng lên hết giằng co cùng học viện Liên Bang. "Các ngươi muốn làm gì."
"Ai có gan ầm ĩ, ta liền đem hắn đá ra ngoài." Sân Mộc nhắm mắt khẽ nhíu mày, nhìn như là nói nhẹ nhàng lại khiến viện sinh học viện Liên Bang đều lập tức trở nên yên tĩnh, ngậm miệng ngồi xuống không nhúc nhích.
Ngữ khí Sân Mộc nhìn không ra ý uy hiếp, nhưng viện sinh Liên Bang đều biết rõ tính tình Sân Mộc, Sân Mộc cũng không phải nói giỡn, từ trước đến nay nói được thì làm được.
Viện sinh Đế Nhạc bên kia xấu hổ, không biết ai nhỏ giọng nói thầm một câu "Còn không phải ỷ vào nguyên soái sao?"
Lông mi Sân Mộc run lên, chậm rãi nhấc mí mắt, mắt cá chết nhìn chằm chằm viện sinh Đế Nhạc vừa nói chuyện một hồi, sau đó lại nhẹ nhàng nhắm lại.
Ánh mắt viện sinh Liên Bang nhìn Đế Nhạc lập tức từ địch ý biến thành thương hại, ý tứ Sân Mộc bọn họ đã hiểu, khi thi đấu bắt đầu Sân Mộc tuyệt đối sẽ diệt Đế Nhạc trước tiên.
Bị ánh mắt quỷ dị của Liên Bang làm sởn tóc gáy, Đế Nhạc cảnh giác học viện Liên Bang tập kích, kiên cường quát "Nhìn cái gì mà nhìn!"
Viện sinh Liên Bang lắc đầu thở dài. "Người trẻ bây giờ a ~"
Trong khu giám sát tinh hệ bên cạnh Lam Á tinh, nhân viên quân chính của các tinh hệ trong vũ trụ, viện sinh dự thi tuyệt đối sẽ không nghĩ đến lời nói và hành động lúc này của bọn họ đã nằm trong giám sát.
Nguyên thủ Lam Á tinh bị ánh mắt cá chết của Sân Mộc chọc cười, nhìn sườn mặt Viên Úc Thần nói "Tiểu hôn ước giả của ngươi thật đáng yêu."
Vẻ mặt Viên Úc Thần nghiêm túc trầm ổn, nhưng đáy mắt lại hiện lên ý cười. "Vâng." Tiểu Mộc vẫn luôn rất đáng yêu, đặc biệt là khi hắn liếc mắt khinh bỉ người khác, bộ dáng tiểu ngạo kiều manh miễn bàn.
"Kẻ săn thú còn chưa xuất hiện, viện sinh Lam Á tinh đã bắt đầu nội chiến." Thủ lĩnh cao lớn người tinh cầu Kabi lắc đầu nói.
Tinh cầu Kabi từ trước đến nay lấy hài hòa đoàn kết làm vinh, đối với bọn họ mà nói nội chiến là chuyện kinh khủng tuyệt đối không thể chịu được.
Nguyên thủ da xanh của Kuru tinh nhìn nguyên thủ Lam Á tinh, làm như tùy ý nói đùa "Đều là hài tử, đùa giỡn cũng rất bình thường."
"Khi nhân loại Lam Á tinh đối mặt với ngoại địch, sẽ đoàn kết thành cộng đồng nhất trí kháng địch." Nguyên thủ Lam Á tinh tươi cười bất biến.
"Những hài tử này hẳn là không nghĩ tới, từ lúc lên chiến hạm rời khỏi tinh cầu, thi đấu tinh tế săn thú cũng đã bắt đầu rồi." Ánh mắt nguyên thủ Tử Kim tinh quanh quẩn ác ý cười thú vị.
"Không biết được." Viên Úc Thần đột nhiên nói.
Viên Úc Thần vừa nói ra, Sân Mộc đang ngủ trong màn hình giám sát giả thuyết đột nhiên mở to mắt xuyên qua giám khống nhìn về phía khu giám sát, ánh mắt sắc bén dữ tợn làm mọi người đều phát lạnh sống lưng, giống như đang bị con mãnh thú tàn ác theo dõi.
"Quy tắc tinh tế săn thú gửi tới." Trác Kỳ Bảo mở quang não nói.
Khu vực thi đấu của tinh tế săn thú có 10 tinh cầu, viện sinh dự thi tự do lựa chọn khu vực được thả xuống. Mục tiêu nhiệm vụ săn thú, nhiệm vụ tinh hệ bị tổ chức khủng bố R chiếm lĩnh, nghiên cứu vũ khí virus khủng bố, mấy ngàn công dân vô tội bị bắt, chờ cứu viện.
Viện sinh dự thi phải chạy khỏi tinh hệ được thả xuống, và tìm được nhiệm vụ tinh hệ trong 10 tinh cầu của khu vực săn thú, phá hủy tổ chức khủng bố R, giải phóng bị công dân vô tội.
Thông tin của viện sinh dự thi đã bị tổ chức R biết được, khi tìm kiếm nhiệm vụ tinh cầu, tổ chức R sẽ tiến hành săn giết đối với viện sinh dự thi.
Cho phép viện sinh tùy ý lựa chọn 3 loại trang bị tùy thân, còn lại đều phải nộp lên, thức ăn thống nhất sẽ là dịch dinh dưỡng được phát cho 5 ngày.
Thông tin tinh tế săn thú chỉ có nhiêu đó, tin tức kỹ càng về tổ chức R, tin tức về vũ khí virus, còn có tin tức về thân phận và số lượng kẻ săn giết, tất cả đều không đề cập tới.
Vẻ mặt Trác Kỳ Bảo không có bất cứ kinh ngạc nào, kinh nghiệm kiếp trước hẳn đã giúp cậu sớm quen thuộc với những thủ đoạn trong tinh tế săn thú.
Mễ Phi vỗ ngực vui mừng "Cũng may không phải lựa chọn ngẫu nhiên, chúng ta không cần phân tán."
Sân Mộc tùy ý chọn một tinh cầu nhảy xuống, trang bị tùy thân là trường đao, máy trinh sát mini Cửu Quân sản xuất, còn có trường côn tự chế với nguyên liệu đặc thù.
Sân Mộc chọn đều là vũ khí lạnh, một là Sân Mộc không dùng súng, hai là nguồn năng lượng của súng sẽ bị sử dụng hết, nhưng vũ khí lạnh thì lúc nào cũng có thể lấy ra sử dụng.
Viện sinh trong chiến hạm đều đã lục tục lựa chọn tinh cầu nhảy xuống, mang theo trang bị. Sau khi cấm phẩm bị tịch thu toàn bộ, nhóm viện sinh còn chưa ngừng nghị luận, chiến hạm đột nhiên chấn động một chút, ngay sau đó là âm thanh cảnh báo vang vọng khắp chiến hạm.
"Chiến hạm gặp công kích không rõ, nội trong 3 phút sẽ nổ, mời tất cả nhân viên lập tức rút lui!"
"Nhắc lại, chiến hạm gặp công kích không rõ, nội trong......"
Trong chiến hạm im lặng một lúc, sau đó nổ tung các loại mắng chửi.
Sân Mộc đem trang bị cất kỹ, xoay người ngoắc ngoắc ngón tay với Trác Kỳ Bảo bọn họ. "Đi thôi."
"Đi đâu?"
"Nhảy chiến hạm, nhảy xuống tinh hệ săn thú."
"!!!!"