Đối mặt câu hỏi của người chủ trì, Vân La trả lời tự nhiên, làm người tán thưởng.
Tiết mục giải trí này có một đặc điểm chính là trước khi lên đài sẽ không chuẩn bị kịch bản. Chờ đến trên đài, đối mặt người chủ trì ra câu hỏi. Nếu minh tinh trả lời không ra, chắc chắn rước lấy không ít khán giả ôm bụng cười cười to, hoặc là khinh thường.
“Nghe nói, Vân La tiểu thư không phải người Nhật phải không?” Người chủ trì ý cười doanh doanh, nhưng lại mang theo chút đùa cợt nào đó.
Vân La chút nào không kiêng dè, nói: “Đúng vậy, tôi là người Hoa!”
“A? Cái gì a? Thế nhưng không phải người Nhật, uổng ta như vậy thích cô ấy.”
“Thật quá đáng, trước đây vì sao che giấu thân phận, lừa gạt tình cảm của chúng ta?”
“Ghét người Hoa nhất!”
Vân La lời nói vừa ra, phía dưới không ít người sợ hãi nói nhỏ. Ánh mắt nhìn Vân La đều mang theo một cỗ ác ý.
“ Vậy Vân La tiểu thư, có nghĩ tới nhập quốc tịch Nhật Bản hay không?” Người chủ trì từng bước ép sát.
“Không có,” Vân La trả lời dứt khoát lưu loát, “ Tôi cảm thấy mỗi người đều không nên quên tổ quốc mình.”
“Thiết! Thật chán ghét, tôi chán ghét người Hoa!”
“ Tôi tuy rằng không chán ghét, nhưng cũng không thích!”
Phía dưới ong ong tiếng ồn ào, không hề có dao động tín niệm của Vân La.
Đối mặt người chủ trì chỉ trích, Vân La bình chân như vại.
Chỉ là trên đài không khí bỗng nhiên trở nên có chút quái dị.
“ Vậy Vân La tiểu thư muốn phát triển ở Nhật Bản sao? Kiếm tiền của nhân dân Nhật Bản sao?”
“Mỗi người đều có quốc tịch của mình, nhưng là âm nhạc, tài hoa lại chẳng phân biệt quốc tịch!”
Những lời này làm người ở đây yên lặng, những lời này ứng đối thật tốt quá, trực tiếp chặn họng nhiều người.
Người chủ trì nhẹ nhàng cười, cũng không hề nói tiếp vấn đề này.
Nhưng Vân La cơ trí, lại chinh phục rất nhiều người, làm rất nhiều người nhớ kỹ nàng.
“Nữ thần thật xinh đẹp, tôi không quản cô ấy là người nước nào, tôi chính là thích cô ấy.”
“ Tôi thích cô ấy, nàng hát, nhưng là tôi không thích quốc tịch của cô ấy, nhiệt liệt hoan nghênh cô nhập quốc tịch Nhật Bản!”
Vân La trở lại hậu trường, Misato lập tức ra đón, sắc mặt cũng không tốt: “Vân La, chị mãnh liệt kiến nghị em gia nhập quốc tịch của bọn chị.”
“Không có khả năng,” Vân La thanh âm phi thường kiên định “Chuyện này không cần thương lượng, Misato chị không cần nói nữa.”
“Ai,” Misato thở dài “Vân La này sẽ hạn chế ngươi ở Oa Quốc phát triển, rất nhiều người đều sẽ bởi vậy mà không thích ngươi.”
Kia lại như thế nào? Vân La không để bụng, Oa Quốc mới nhiều chuẩn bị? Nàng mục tiêu là toàn thế giới, toàn thế giới như vậy đại, lúc này nàng ở Oa Quốc phát triển, nàng muốn gia nhập Oa Quốc quốc tịch, chẳng lẽ về sau đi Âu Mỹ phát triển còn muốn gia nhập Âu Mỹ quốc tịch?
Nàng Vân La trước sau nhớ rõ chính mình căn ở địa phương nào!
Nàng là người Hoa, cái này vĩnh viễn sẽ không thay đổi!
Không thích nàng? Ha hả, chỉ cần thích truyện tranh của nàng, chỉ cần thích nàng hát là được.
Vân La nàng cũng không hy vọng xa vời rằng toàn thế giới đều thích nàng!
Vân La trực tiếp ra đài truyền hình trở lại chỗ ở riêng.
“Linh linh…”
Vân La vừa thấy là Fujita điện thoại, biết hắn nhất định là biết được việc của mình, tới chất vấn.
Quả nhiên, Vân La mới vừa ấn tiếp nghe, Fujita Ryosuke phẫn nộ thanh âm liền trong điện thoại tiếng vọng ra:“Vân La, em dám gạt anh đi làm minh tinh?”
“Em vì sao không nói cho anh?”
“Không cần thiết.”
Vân La băng lãnh trả lời, trực tiếp làm Fujita Ryosuke nổi bão:“Vân La, em trốn không thoát lòng bàn tay của anh. Gần đây anh thật là quá chiều em, em hiện tại ở đâu? Vì sao không có về nhà?”
“ Anh quản không được!”
Vân La trực tiếp cắt đứt điện thoại, tiếng chuông di động lại lần nữa vang lên, là điện thoại của Trương Yến. Vân La liên tiếp đều không tiếp, trực tiếp cắt đứt!
Ngày hôm sau sáng sớm, Vân La vừa mới tỉnh lại, mở ra di động, Trương Yến liền gọi lại.
Vân La trên mặt mang theo trào phúng cười, ấn tiếp nghe. Vừa mới chuyển được điện thoại, tiếng Trương Yến ác độc rống to lập tức từ di động truyền ra “Vân La mày tiện nhân này, mày dám lơ điện thoại của tao? Tao là mẹ mày, mày dám gạt tao đi làm minh tinh, mày cái tiện nhân không biết xấu hổ tiện nhân. Buổi tối nay nếu mày không trở về nhà, xem tao như thế nào thu thập mày…”
Vân La trực tiếp cúp điện thoại, há mồm tiện nhân, ngậm miệng tiện nhân, trên thế giới sẽ có người mẹ như vậy sao?
Sao đời trước nàng không có hoài nghi m!
Vân La xem xét một chút chính mình giá trị khí vận, đã tăng tới hơn 80 vạn!
Cho dù có Miyazaki bảo hộ, Vân La vẫn không có cảm giác an toàn. Kết cục thê thảm đời trước để lại cho nàng quá nhiều bóng ma.
Vân La nàng tuyệt đối sẽ không đem tương lai của mình giao cho người khác. Chỉ có bản thân cường đại, mới là vương đạo!
“Tiểu Bạch, ta làm thế nào mới có thể trở thành cao thủ công phu?” Vân La dò hỏi Tiểu Bạch.
“ Trong hệ thống có rất nhiều chưởng pháp, quyền pháp, còn có đan dược, chỉ là yêu cầu rất nhiều giá trị khí vận!”
Vân La vừa nghe, ánh mắt sáng lên, hiện tại nàng không thiếu giá trị khí vận.
Vân La lập tức xem xét trong hệ thống, cuối cùng chọn ba loại.
“Thái Cực Quyền, Bát Quái Quyền, Vịnh Xuân Quyền, một quyển thế nhưng yêu cầu hai mươi vạn giá trị khí vận!”
Vân La có chút đau thịt, nhưng vẫn không do dự đổi. Vừa mới đổi, Vân La liền cảm giác trong đầu bạch quang chợt lóe, trong óc nhiều thêm vài thứ.
Vân La tập trung tinh thần xem xét chiêu thức công phu trong đầu. Trong vô thức, nàng thế nhưng thân tùy tâm động, thân thể theo chiêu thức trong thức hải đong đưa, tư thế thập phần tiêu chuẩn.
Vân La đại hỉ, trách không được yêu cầu nhiều giá trị khí vận như vậy.
Vân La động tác tuy rằng tiêu chuẩn, nhưng thân thể lại hữu khí vô lực, tác dụng chậm không đủ lực, có vẻ mềm như bông.
Vân La lại đem ánh mắt nhắm ngay những nội công đan dược trong hệ thống, đan dược một năm nội công, liền yêu cầu mười vạn giá trị khí vận.
Quá quý!
Vân La rất là đau lòng đem hai mươi vạn giá trị khí vận còn lại đổi hai viên nội công đan một năm nội công.
Bạch quang chợt lóe, Vân La trong tay liền xuất hiện hai viên đan dược vàng tươi tản ra hương thuốc.
Vân La không chút do dự nuốt vào trong miệng, đan dược vào miệng là tan, hai dòng nước ấm nháy mắt lưu chuyển trong kinh mạch Vân La.
Vân La ngồi xếp bằng ngồi trên thảm lông, nhắm mắt, biểu tình thoải mái. Chỉ cảm thấy thân thể như đang rửa mặt chải đầu, thập phần thoải mái.
Khi Vân La mở mắt ra, một đạo sắc bén quang mang từ trong mắt nàng bắn ra.
Vân La đột nhiên đứng lên, lại lần nữa đánh quyền, quyền phong từng trận, bí mật mang theo tiếng gió gào thét, Vân La một quyền đánh vào trên tường,
“Phanh!”
Một tiếng vang lớn qua đi, một cái rõ ràng quyền khi in rõ ràng trên tường. Bất quá tay Vân La cũng có chút đau, có chút đỏ lên, nhưng Vân La lại hưng phấn dị thường.
Trung Hoa công phu chi làm nội gia công và ngoại gia công. Người thường muốn luyện ra nội công, cũng chính là nội kình cần ít nhất hai mươi năm.
Nhưng Vân La lại ở trong khoảng thời gian ngắn, có hai năm nội công. Này nếu là truyền ra, chắc chắn khiến cho người người oanh động!
Tuy đem tiêu hết giá trị khí vận giá trị, Vân La tuy rằng đau lòng, nhưng lại không hối hận!
Có công phu hộ thân, Vân La cũng thêm cảm giác an toàn.
Vân La không ngừng nghĩ đến những phim võ hiệp từng xem qua. Nếu nàng thực sự có trăm năm công phu, vậy nàng có thể vượt nóc băng tường rồi?
Vân La có chút thủ đoạn tự bảo vệ mình, liền không nghĩ lại cùng Trương Yến đóng kịch. Tối nay, nàng liền tính toán xé rách da mặt!