"Hôm nay thật không được, tôi còn có việc, ban đêm đều không về được."
Gặp bạn cùng phòng có chút thất vọng, Chung Noãn Noãn nói: "Nếu không ngày mai đi, tối ngày mai tôi mời mọi người cùng một chỗ ăn một bữa cơm, địa điểm các người chọn."
"Được!" Diêm Phương Phương là người thứ nhất đồng ý.
Mục Khanh Tuyền cùng Cố Hiểu Lệ cũng đều vui vẻ đồng ý.
Nhìn sách Chung Noãn Noãn sắp xếp tại trên giá vậy mà tất cả đều là sách mới, Mục Khanh Tuyền có chút kỳ quái: "Chung Noãn Noãn, sao cậu lại lấy sách mới? Tôi nhớ được học kỳ trước lúc cậu chuyển trường, đã nhận qua sách mới lớp mười lớp mười một rồi mà."
"Mẹ tôi ném hết sách của tôi rồi."
Chung Noãn Noãn nói lạnh nhạt, thế nhưng là mặt khác ba nữ sinh lại phẫn nộ.
"Cái gì? Ném đi! Chung Noãn Noãn, cậu xác định bà ấy là mẹ ruột của cậu sao? Tôi nghe nói bà ấy đối Chung Thiên Thiên tốt hơn nhiều so với cậu!"
Cố Hiểu Lệ sinh trưởng tại nông thôn, mẹ chết sớm, ba tục huyền, mẹ kế đối cô tuyệt không tốt. Lúc học sơ trung cô cũng trải qua tao ngộ bi thảm sách vở bị mẹ kế cầm đi bán, chết sống muốn để cô đi làm ở trấn trên, cung cấp cho em trai đọc sách. Cho nên hiện tại nghe Chung Noãn Noãn kiểu nói này, trực giác chính là Chung Noãn Noãn không phải con gái ruột của mẹ cô.
Chung Noãn Noãn mỉm cười: "Tôi cùng ba tôi làm qua."
"Vậy cậu phải cùng với mẹ cậu làm một lần. Loại chuyện này chỗ nào là mẹ ruột làm ra được?" Diêm Phương Phương ở một bên giật dây.
"Phương Phương, cậu đừng quan tâm nhiều. Noãn Noãn vừa nhìn liền biết là người thông minh có chủ kiến, làm như thế nào trong lòng Noãn Noãn khẳng định rõ ràng. Lại nói, Noãn Noãn hiện tại là người có chồng chưa cưới, trong nhà nếu là đối với cậu ấy không tốt, về sau gả cho người, cậu ấy có thể tùy quân."
Cố Hiểu Lệ gật đầu: "Ừ, Khanh Tuyền nói đúng, nếu là về sau người nhà cậu ức hiếp cậu, cậu liền tùy quân tốt."
Bất tri bất giác, mấy người xưng hô đối với Chung Noãn Noãn liền thay đổi. Con gái chính là như vậy, lẫn nhau chỉ cần chia sẻ một chút bí mật nhỏ, lập tức liền có thể biến thành người một nhà.
[ Ai có thể thay thế anh đây thừa dịp tuổi trẻ thỏa thích yêu đi cực kỳ người yêu dấu a đường xá xa xôi chúng ta cùng một chỗ đi..]
Chuông điện thoại di động của Chung Noãn Noãn vang lên, không cần nhìn tên biểu hiện trên màn hình, chỉ là nghe tiếng chuông cô liền biết là ai gọi. Khóe môi giơ lên một nét cười, nhanh chóng nhận điện thoại.
"Alo."
"Noãn Noãn, ra về chưa?" Đầu bên kia điện thoại truyền đến tiếng nói du dương như đàn Cello của người đàn ông.
"Vâng, ra, em tại phòng ngủ, anh đã đến rồi?"
"Anh vẫn đang họp, hiện tại còn không có kết thúc, anh liền ra nói với em một tiếng, anh không có cách nào tới đón em được. Hôm nay là tư lệnh phái người tới, cậu ta đã đến. Chờ một lúc anh đem số điện thoại của cậu ta gửi cho em, em ngồi xe của cậu ta tới là được. Chờ em đến đây anh cũng đã họp xong."
"Vâng, được. Vậy anh nhanh chóng đi vào họp đi."
"Noãn Noãn?"
"Dạ?"
"Em.. Không có giận anh đi?"
Nghe được Xích Dương thận trọng vấn đề và giải thích, phỏng đoán lấy tâm tình căng thẳng của anh giờ phút này, Chung Noãn Noãn vội vàng nói: "Làm sao có thể? Em là người nhỏ mọn như vậy sao? Huống chi về sau em muốn làm quân tẩu, cũng không thể anh một bận bịu em liền tức giận đi?"
Nghe xong cô vợ nhỏ không tức giận, Xích Dương dẫn theo một trái tim mới rốt cục buông xuống, tâm tình vui vẻ đến nỗi ngay cả thanh âm đều mềm mại rất nhiều: "Vậy em nếu là làm xong liền lên xe đi, anh chờ em ăn cơm chiều."
"Tốt."
Chung Noãn Noãn không biết là, ngay tại cô cùng Xích Dương gọi điện thoại, giờ phút này Lãnh Kỳ Duệ bởi vì Chung Noãn Noãn mà dẫn đến trong lòng phẫn uất bất bình mà ẩn núp tại phòng bảo vệ ở cổng trường học.
Anh thật ra muốn xem xem, đến cùng là người khó lường nào, lại đem anh đều so đến không đáng một đồng!