Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!

Chương 300: A A Đát





Lãnh Kỳ Duệ nhanh chóng lắc đầu: "Không có!"
Sợ lại bị Chung Noãn Noãn nói, lập tức chuyển dời đề tài: "Cậu bây giờ mới bắt đầu xem sách lớp 6, cậu có thể đảm bảo một tháng sau thi cuối được đệ nhất sao?"
"Tôi đây là ôn tập." Chung Noãn Noãn nói dối mặt đều không đỏ một chút.
"Kia..

Tôi nếu là từ giờ trở đi ôn tập kiến thức lớp mười, đến lúc thi tốt nghiệp trung học tôi có thể thi được một cái thành tích tốt sao?"
Đề phòng Chung Noãn Noãn lại nói anh, Lãnh Kỳ Duệ lại tăng thêm một câu: "Kỳ thật tôi rất thông minh."
"Có thể đã gặp qua là không quên được sao?"

"..."
Chẳng lẽ cậu có thể? Câu nói này kém chút thì ra khỏi miệng, nhưng cuối cùng anh vẫn là cắn môi, không dám mạnh miệng.
Nhìn xem Lãnh Kỳ Duệ một bộ dáng cô vợ nhỏ bị khinh bỉ, ngữ khí của Chung Noãn Noãn cũng dịu dàng một chút: "Chỉ cần cậu cố gắng, sẽ không đến mức thi được đếm ngược thứ nhất của cả lớp."
Rõ ràng là thứ hai!
Tính, cảm giác so đo cùng người đếm ngược thứ nhất cả lớp, vẫn là nữ, cảm giác anh có chút không ra gì.
Sau đó Lãnh Kỳ Duệ tắt trò chơi trong điện thoại di động, bắt đầu nghiêm túc nghe giảng bài.
Nghe xong, phát hiện vậy mà có thể nghe hiểu.
Thế là cứ như vậy, Lãnh thiếu bắt đầu nghiêm túc học tập.
Chung Noãn Noãn ở một bên nghe lão sư giảng bài, một bên cấp tốc xem và ghi nhớ tri thức lớp 6.
Một bài giảng kết thúc, một quyển toán học lớp 6 liền đã bị cô gặm xong.
Tiết học thứ hai, tiếng Anh.

Chung Noãn Noãn trực tiếp từ bỏ, tiếp tục gặm toán học.
Cứ như vậy, đảo mắt thời gian một ngày liền đi qua.
Lúc sắp tan học, Chung Noãn Noãn nhận được tin nhắn của Xích Dương.
[ Noãn Noãn, anh đã đến chung cư, buổi tối muốn ăn cái gì? ]
Chung Noãn Noãn: "..."
Hôm qua đã hẹn muốn mời bạn cùng phòng ăn cơm, nếu là buổi tối lại cho bọn họ leo cây, vậy liền thật không tốt!

[Anh Xích Dương, hôm qua em đã hứa muốn mời ba người bạn cùng phòng ăn cơm.

Nhưng là bây giờ em cũng muốn cùng anh ở cùng một chỗ, vậy anh có thể cùng em mời bọn họ ăn cơm sao? ]
Gần như là tin nhắn vừa gửi xong, Xích Dương bên kia liền giây trả lời.
[Có thể.

Vừa vặn chung cư vừa mới chuẩn bị xong, lần đầu tiên có người ở lại, nếu không em mời bạn cùng phòng đến chung cư bên này, anh nấu ăn cho mọi người? ]
Nói thật, anh Xích Dương nhà cô làm đồ ăn là thật siêu cấp ăn ngon, Chung Noãn Noãn cảm thấy quả thực còn ngon hơn cả những đầu bếp của nhà hàng năn sao kia.
Cho nên nhìn thấy anh nói mình nấu cơm, trong miệng cô liền không nhịn được bài tiết một hớp nước miếng.

Bản chất đồ hay ăn lộ rõ.
[Được! Vậy để em nói với bọn họ, bọn họ khẳng định sẽ rất vui vẻ.]
[Vậy anh ở nhà nấu cơm, tan học liền không tới đón em, em cùng bạn cùng phòng trực tiếp tới? ]
[Được! O (∩_∩) O~~]
[Trên đường chú ý an toàn!]
[Vâng! Vất vả anh rồi! A a đát!]
Rất nhanh, Xích Dương lại nhắn lại.

[A a đát là cái gì? ]
Chung Noãn Noãn: .
Anh Xích Dương nhà cô quả thật là người đàn ông lạc hậu!
Thế là Chung Noãn Noãn hơi đỏ mặt một chút lại gửi tới lời giải thích
[Chính là 2333, đã hiểu? ]
Đề phòng anh Xích Dương nói cô chủ động hôn anh, Chung Noãn Noãn lại ở phía sau tăng thêm một câu
[Kỳ thật đây chính là trợ từ ngữ khí, nói khi tạm biệt.]
Rất nhanh, Xích Dương liền nhắn lại.
[Ừ.]
Chung Noãn Noãn sững sờ, ừ là ý gì?
Nhếch miệng, nghĩ thầm anh Xích Dương thật sự là rất không có EQ.
Làm một cô gái, cô đều nói a a đát, sao anh có thể không chút biểu thị nào chứ?
Tính, EQ thấp một chút liền thấp một chút đi, không ảnh hưởng anh đối tốt với cô..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.