"Vài chục năm sau đó, mẹ cô vẫn luôn mạnh mẽ giúp đỡ nhà mẹ đẻ, đem nhà họ Cố ở thành phố Giang thành hào môn ở thủ đô. Năm năm trước, nhà họ Cố chuyển nhà đến thủ đô. 18 năm trước, mẹ cô sinh cho cô một người em trai cùng mẹ khác ba. 16 năm trước lại sinh cho cô một em gái."
"Em trai em gái cái gì? Em nhận bọn họ sao?"
"Cũng đúng, em trai em gái cái gì, vừa mới từ bỏ cô cùng ba cô liền kết hôn với người đàn ông khác, loại mẹ như vậy, loại gia đình như vậy, không cần cũng được."
Kiếp trước, Selina giống như cô, hãm sâu vào thân tình. Mặc dù không có bởi vì người trong nhà mà mất mạng, nhưng cũng bởi vì người trong nhà mà mất đi sức sống vốn có, bị nhà họ Cố làm hỏng.
Cho nên kiếp này, mặc dù biết rõ mấy đồng bạn bên người rất khát vọng người nhà, thân tình, nhưng Chung Noãn Noãn vẫn là thuận theo sự mạnh miệng của Selina, đem lời nói đến rất khó nghe.
Không có hy vọng sẽ không có thất vọng.
Hoặc là nói, không ôm hy vọng lớn, đến lúc đó sẽ không đau khổ như vậy.
"Lão đại, chuyện của chị em đều đã nghe Eden nói. Có phải chị rất khó chịu không?"
Lúc ấy, sau khi lão đại mang theo bọn họ thoát khỏi hang hổ, nói muốn sống cuộc sống của người bình thưởng, hưởng thụ thân tình mang đến vui vẻ.
Cô còn nhớ rõ lúc đó ánh mắt của lão đại có bao nhiêu xinh đẹp.
"Không có gì là khó chịu. Selina, chúng ta đều là những người đã trải qua sóng to gió lớn, tâm trí kiên định hơn so với người bình thường. Trên thế giới này, không có gì có thể phá vỡ chúng ta. Mặc dù chúng ta đều hướng tới ấm áp của thân tình, nhưng dưa hái xanh không ngọt.
Chúng ta đã được đến tình bạn, ở thời điểm cuộc sống vừa mới bắt đầu liền có vô số tài phú. Chúng ta lấy được là rất nhiều người cả đời đều không có được. Sau khi trải qua nhiều mưa gió như vậy, chẳng lẽ cô không cảm thấy mấy người chúng ta mới là người nhà của nhau sao?
Thân tình cũng có tính toán, thậm chí là hủy diệt. Nhưng chúng ta lại là đồng bạn có thể đem sau lưng giao cho lẫn nhau, tín nhiệm lẫn nhau. Cho nên, những thân tình đó, được đến đương nhiên là tốt, không có được cũng không có gì. Từ bỏ chúng ta là bất hạnh lớn nhất của bọn họ, đúng không?"
"Lão đại.. Em thật là rất sùng bái chị! Chị không biết, khi em nghe được Eden nói với em, Giang Xu Uyển có thể là mẹ kế của chị, không những chiếm lấy di sản của mẹ chị, còn ác ý vứt bỏ chị khi chị mới 3 tuổi, hiện tại còn giả mạo mẹ ruột chị, muốn để Chung Thiên Thiên sau này thay thế chị, em thật muốn vọt tới nhà họ Chung xử lý bà ta cùng với Chung Thiên Thiên.
Lúc trước chị muốn về nhà của mình như vậy, chờ đợi thân tình như vậy. Em thật sự rất sợ chị bởi vậy mà đau lòng. Hiện tại nghe chị nói như vậy em liền yên tâm. Lão đại, chị không hổ là dẫn dắt bọn em thoát đi bể khổ lão đại!"
Selina đem Chung Noãn Noãn đều muốn khen lên trời.
Nghe giọng điệu nhẹ nhàng của Selina, trên mặt Chung Noãn Noãn hiện lên một nét cười phát ra từ đáy lòng.
Mặc dù Selina lớn hơn cô 3 tuổi, lại vẫn luôn là người hâm mộ của cô, yêu ghét của cô chính là yêu ghét của Selina, thậm chí ngay cả sở thích cùng thói quen, Selina đều thích giống cô.
Cho nên ở kiếp trước, khi cô trầm mê ở thân tình thất lạc không thể nào tự kiềm chế được, Selina cũng bị hại rất nghiêm trọng.
Vì vậy kiếp này, cô sẽ là một tấm gương tốt cho Selina ngay từ lúc đầu. Cô tin tưởng, khi Selina gặp được đám người kỳ ba nhà mẹ đẻ, cô nhất định sẽ không giống kiếp trước khiến cho mình bị hại thảm như vậy.
"Đúng rồi lão đại, nghe Eden nói.. Chị có chồng chưa cưới?"
"Lào sao, cô cũng muốn chế giễu tôi? Không sai, chồng chưa cưới của tôi là một quân nhân, ước mơ của tôi là thi đại học y khoa."