Trọng Sinh Thành Nhân Vật Game Tại Dị Giới

Chương 6: Cứu mệnh người



Đợi tất cả những kẻ không liên quan đều rời đi hết, Lâm Minh bước đến trước mặt cô gái đang quỳ dưới đất, nét mặt cô giờ vẫn còn ngơ ngác vì chuyện vừa xảy ra

Từ trên cao nhìn xuống, Lâm Minh trầm mặc, rồi lấy từ balo ra một chiếc khăn tay lau nhẹ nước mắt cho cô gái, mở giọng nói ôn tồn

" Ổn rồi, mọi chuyện đã kết thúc. "

Lâm Minh có thể thề với trời, hắn làm vậy đơn thuần chỉ là vì có chút chột dạ, dù sao bi kịch này cũng là do thuộc hạ hắn tạo ra

Nhưng cái ánh mắt sáng quắc long lanh đầy ái mộ sùng bái kia là cái gì vậy chứ??

Lâm Minh đau đầu, sau đó dứt khoát bỏ mặc cô ta mà đi về phía sau xem xét ba người bị thương

Hai nam một nữ, cả ba đều bị thương rất nặng, và người phụ nữ thì đã tiến vào trạng thái thoi thóp, chắc không cầm cự được bao lâu nữa

" Van cầu ngài, cứu cứu họ đi, tôi nguyện suốt đời làm trâu làm ngựa đáp đền ơn ngài. Van cầu ngài..."

Cô gái dùng hai đầu gối mình quỳ bò đến bên cạnh, dùng sức dập đầu đối với Lâm Minh, trên vầng trán đẹp đã bị mài phá ra một mảng huyết, máu tươi chảy dài hòa xuống cùng nước mắt

" Ừ "

Lâm Minh gật nhẹ đầu, từ balo lấy ra một lọ thuốc HP cao cấp, sau đó cho ba người kia phục dụng

Thuốc HP ( cao cấp): mỗi giây hồi 500 hp, kéo dài 5s.

Đây là một thứ vật phẩm mà bất kì game nào cũng có, cũng là thứ tiêu thụ lớn nhất, bất kì player nào đều phải dùng.

Lâm Minh chính là muốn nhân cơ hội này làm thử nghiệm, xem xem vật phẩm trong Thần Chiến khi thực tế hóa thì sẽ ra sao.

Dù gì cũng có Mary bên cạnh rồi, ba người này không chết được.

" Hự "

Uống vào đầu tiên là người phụ nữ đã sắp hấp hối, ngay khi một lọ thuốc cỡ nắm tay uống xong thì bà ta đã có phản ứng

Một khuôn mặt trắng bệch nhanh chóng huyết hồng lên, vết kiếm cắt nơi bụng cũng lấy tốc độ mắt thường thấy được đang khép lại

Tuy nhiên, bà ta không tỉnh lại!!

Đó là điều Lâm Minh thấy kì lạ, rõ ràng thương thế đã được trị lành, sinh mệnh cũng có vẻ được bù đắp, nhưng sao lại như vậy

" Mary, em thử xem!!"

Bó tay, Lâm Minh quay sang nói với Mary, cô mới là chuyên gia trong việc này, đừng nói hấp hối, chết rồi cô cũng cứu lại được

" Vâng, onii-sama "

Mary dịu dàng đáp nhẹ, sau đó ngồi xuống, cánh tay ngọc ngà trắng muốt từ trong đấu bồng vươn ra

" Hồi phục "

Mở ra đôi môi hồng nhạt mọng nước, Mary khẽ đọc lên tên kỹ năng, lập tức một luồng sáng nhu hòa từ bàn tay cô phát ra, chiếu sáng lên khắp thân thể người phụ nữ dưới đất.

Vài giây sau, ánh sáng tắt đi, mary cũng thu tay lại, cô gật đầu ra hiệu cùng Lâm Minh là mọi chuyện đã ổn thỏa

" Ah "

" Oa hu hu, mẹ mẹ mẹ....."

Quả nhiên, chỉ chốc lát sau người phụ nữ đã tỉnh lại, trong đầu còn đang mơ mơ hồ hồ thì đã bị cô con gái ôm chầm lấy, sau đó hai mẹ con nước mắt như mưa ôm nhau khóc ròng

" Ồn vãi chưởng "

Lâm Minh nhíu mày, sau đó lấy ra hai lọ HP khác lần lượt cho hai người còn lại uống.

Hai tên này thương thế không nặng, chủ yếu là bị ngoại thương khắp người, mất máu quá nhiều nên hôn mê bất tỉnh

Lần này thì không cần Mary phải ra tay, hai lọ HP cũng đã đủ

Và vâng, sau đó là màn sum họp rất chi là cảm động của gia đình này.

Nhưng Lâm Minh lại không hề chứng kiến được, bởi vì hắn đã nhân lúc bọn họ không chú ý mang theo ba cô nàng rời đi

Với cấp độ của cả nhóm, muốn âm thầm biến mất thì thật sự quá dễ dàng.

Còn mấy tên bị đánh tàn phế đằng kia, Lâm Minh chẳng buồn quan tâm, hắn cũng chẳng muốn gì thế giết người làm gì

Và lúc này, họ đang đứng trước một tửu điếm lớn nhất tiểu trấn, Trấn Trấn tửu điếm.

" Ông chủ, hai phòng loại lớn!!"

Vào bên trong, Lâm Minh quan sát một lượt thấy thiết kế thô sơ thì cũng không quá để ý mà đi thẳng đến trước mặt chưởng quỹ

So với các quán trọ trong Thần Chiến thì nơi này quả thật kém quá xa

" Có có có, mời khách quan lên lầu "

Chủ quán đang ngồi trong quầy tính tiền thấy rõ mặt người tới lập lức co rúm mặt cười niềm nở, mồ hôi lạnh chảy đầy trán

Lão này gọi Lu Tô, bên trong Thanh Sơn trấn này có tiếng gian xảo keo kiệt, mở một tửu điếm làm ăn cực tốt

Và rất may mắn hắn là một trong những kẻ đã quan sát toàn bộ quá trình hành hung của Lâm Mị khi nãy

Chính bởi vậy hắn mới sợ a, đây là một đám sát tinh hắn không muốn đắc tội.

" Tốt, chúng ta chỉ thuê một đêm. Bao nhiêu tiền!!"

Lâm Minh hài lòng gật đầu, sau khi nghe Lu Tô khách khí cái gì mà không cần tiền không dám nhận thì trực tiếp lấy viên ma tinh của Bát Dực ma xà ném ra.

"...."

Bản năng đưa tay tiếp nhận, chủ điếm Lu Tô lập tức ngậm miệng không dám nói gì.

Lăn lộn ở Thanh Sơn trấn bao năm, một chút ánh mắt hắn vẫn có.

Đây rõ ràng là một viên ma tinh, hơn nữa còn cấp độ không thấp, ít nhất cũng là tứ cấp.

Nghĩ vậy, Lu Tô lập tức nuốt khan một ngụm nước bọt. Khuôn mặt có chút béo mập càng chất chồng nụ cười, cung cung kính kính

" Bên này, bên này.. mời mọi người vào!!"

Phòng dược chọn là hai căn nối liền nằm ở cuối hành lang, tuy không xa hoa nhưng cũng rộng rãi, sạch sẽ.

Lâm Minh quan sát một vòng rồi hài lòng gật đầu, phất tay ra hiệu cho ông chủ lui đi, lát nữa bưng thức ăn lên luôn

" Vâng, vậy ta cáo từ trước "

Lu Tô khom lưng cung kính rời đi, trong tâm kích động phấn khởi

Một viên Tứ cấp ma tinh có thể bán được giá trên trời, đủ cho ông ta an nhàn đến hết đời rồi.

Nhưng nếu để ông ta biết đây là Lục cấp ma tinh thì tình huống chắc sẽ hoàn toàn khác hẳn, tuyệt đối sẽ trở nên nơm nớp lo sợ không dám bán ra

Thất phu vô tội, hoài bích có tội!!

" Được rồi, Lâm Mị qua phòng kia nghỉ đi, hai em thì ở cùng ta "

Nếm qua trái cấm, Lâm Minh làm sao có thể ngoan tâm ngủ riêng cùng hai mỹ tỳ của mình.

Còn Lâm Mị thì hắn thật sự không có hứng thú, mặc dù đẹp có đẹp đó, hắn muốn thì cô ấy cũng sẽ chiều nhưng dù gì cũng là sinh vật Ma Giới do hắn triệu hồi tới

Lâm Minh cảm giác mình chưa đủ khẩu vị để nuốt trôi a!!

Vẫn là hai mỹ tỳ của mình tốt nhất!!

Một đêm bình an xuân sắc.

Sáng sớm, Lâm Minh dưới sự hầu hạ của hai mỹ nhân tinh thần phấn chấn rời giường.

Gọi lên Lâm Mị, nhóm người lại dự định xuất phát đi đên Ô Thản thành.

Một là đi dạo xem xã hội nhân loại thế giới này có gì khác biệt

Hai là tìm thử xem ở đó có tên thiếu niên " Ba mươi năm hà đông, ba mươi năm hà tây " Tiêu Viêm không.

Kể từ khi nghe đến Ô Thản Thành và Gia Mã đế quốc thì Lâm Minh đã xác nhận phải tìm hiểu thử, biết đâu lại có manh mối cho sự việc ly kỳ xảy ra quanh mình.

Tuy nhiên, kế hoạch thì không cản nổi biến hóa, ở dưới lầu Lâm Minh lại vô tình nhận được một tin tức từ ông chủ điếm Lu Tô.

" Hửm, Cuồng Lang bắt lại gia đình Hạ Tiểu Y, bây giờ đang đứng trước cửa trấn đợi báo thù cho thuộc hạ à?"

" Vâng "

Lâm Minh khuôn mặt bất ngờ, Hạ Tiểu Y hình như là tên của cô gái hôm qua, lúc gần đi có nghe bọn họ kêu như vậy

" Chủ nhân..."

Lâm Mị ánh mắt lóe lên cuồng huyết bên cạnh lên tiếng, khẽ liếm đôi môi đỏ của mình

" Ừ, làm gì ngươi muốn đi!!"

Trong mắt Lâm Minh cũng lóe hàn mang, hắn vốn cũng không muốn tiếp tục chuyện này nhưng đối phương đã không bỏ qua thì Lâm Minh hắn cũng không ngại tiếp

Hắn không thích phiền phức, nhưng không có nghĩa hắn sợ phiền phức.

Nếu người khác đã khiêu khích đến tận đây thì còn nhịn cái rắm, đánh bẹp hết là được.

Dù sao người ra tay đồ sát cũng đâu phải Lâm Minh hắn đâu, hắc hắc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.