Trọng Sinh Trở Lại, Cướp Lại Gia Tài

Chương 113



Thật ra bản thân Hà Loan Loan cũng từng bị phong thấp.

Cô phải ngủ dưới đất từ năm này qua tháng nọ, xương khớp bị nhiễm lạnh, lúc bệnh phong thấp tái phát vô cùng khó chịu, đau muốn chết đi sống lại.

Chính là nhờ vị thầy thuốc cô gặp trong thôn đã giúp cô đi tìm đinh hương, kinh giới, bạch chỉ, rau má cùng mấy chục loại thảo dược khác, mang nấu thành cao rồi dán vào chỗ bị đau, điều thần kỳ chính là Hà Loan Loan chỉ dùng khoảng ba bốn lần là đã thấy chuyển biến tốt đẹp.

Sau này thầy thuốc chân đất rời đi, Hà Loan Loan dựa theo ký ức của mình đi tìm thảo dược, ức chế được cơn đau xương khớp, thậm chí còn tìm ra được công thức điều chế mới.

Cô thật sự đã tạo ra một công thức vô cùng tốt, thành công trị hết bệnh phong thấp của mình.

Sau này, cơ duyên xảo hợp, cô cũng đã trị liệu phong thấp cho một bà cụ ở trong thôn, hiệu quả thật không tồi.

Cho nên Hà Loan Loan có lòng tin sẽ chữa khỏi bệnh phòng thấp cho đoàn trưởng Hạ.

Cô nói với Cố Dục Hàn thuốc dán mình làm chắc chắn có hiệu quả không tồi, hai người nói chuyện một lúc rồi đi ngủ.

Đương nhiên, Hà Loan Loan không ngủ, cô tiến vào nông trường trong không gian.

Vừa bước vào cô đã vô cùng kinh ngạc, mấy ngày cô không tới đây, số thảo dược cô gieo trồng lúc trước đã phát triển vô cùng khỏe mạnh, có không ít loại có thể dùng ngay!

Hà Loan Loan dùng nước thần trong hồ tưới rau dưa và thảo dược.

Sau đó cô lại đặt thêm một vài công cụ dùng điều chế cao dán như băng gạt, hồ dán,…

Đặt hàng xong mới thấy cần dùng không ít đồ vật.

Hà Loan Loan dứt khoát bố trí một căn phòng trống khá lớn trong biệt thự thành phòng làm việc, sau này sẽ điều chứ mấy thứ thuốc thang linh tinh ở nơi này.

Cô đặt bàn, tủ, nhãn mác, bận rộn hồi lâu, cuối cùng cũng đã có thể bắt tay làm thuốc dán.

Chuẩn bị xong dược liệu, tinh chế tất cả thành bột nhão, thêm dầu vừng và duyên đan để thu được cao, toàn quá trình đại khái là nấu nguyên liệu, tinh chế, thêm thuốc, thu cao, tiêu độc, dàn cao.

Thật ra đây cũng không phải cách điều chế tốt nhất, phương thức điều chế chính quy rất phức tạp, rất ít lẫn kim loại nặng.

Nhưng ở thời đại này đều điều chế theo cách như vậy, cô không muốn người ta nhìn ra sơ hở, cũng chỉ đành sử dụng phương pháp phổ biến này.

Dù sao sau này càng có nhiều người sử dụng thuốc dán của cô thì cô lại tìm cơ hội cải tiến công nghệ, cũng coi như là thuận theo tự nhiên.

Làm xong số thuốc dán, Hà Loan Loan mới phát hiện thời gian đã qua rất lâu!

Cũng may đối với thế giới bên ngoài, thời gian vẫn như bất động.

Sáng sớm hôm sau, Hà Loan Loan vào thành phố.

Cô muốn giả vờ đi mua sắm một chuyến để mang về một ít thảo dược, tiện cho việc che giấu, nếu không sau này bị người ta phát hiện ra có gì không ổn thì rất khó giải thích.

Cứ cách ba ngày là sẽ có một chuyến xe tới thành phố, Hà Loan Loan ngồi xe vào thành, đầu tiên là mua một ít thảo dược rồi chạy tới trung tâm thương mại.

Cô muốn mua cho Cố Dục Hàn mua chiếc đồng hồ mới.

Từ lần đầu tiên bọn họ gặp nhau, sau khi anh đưa đồng hồ của mình cho cô, cổ tay của anh vẫn cứ luôn trống trải như vậy.

Vốn dĩ Hà Loan Loan đã muốn đưa lại cho Cố Dục Hàn nhưng anh không chịu nhận, nói đó là tín vật đính ước của bọn họ.

Nhưng nói tới tín vật đính ước, Hà Loan Loan còn chưa đưa cho anh cái nào.

Trong không gian cũng có không ít đồng hồ đắt đỏ tinh xảo, nhưng nếu lấy ra như vậy thì lại quá đường đột, Hà Loan Loan quyết định đến trung tâm thương mại mua một chiếc.

Năm nay cũng có mấy kiểu đồng hồ được ưa chuộng, công nghệ cũng không tồi, trông cái nào cũng hợp mắt, Hà Loan Loan liếc mắt đã nhìn trúng cái đắt nhất, là một chiếc đồng hồ nam hiệu Thượng Hải, nhìn đơn giản hào phóng lại không mất đi vẻ quý phái!

Kết hợp với hình tượng của Cố Dục Hàn thì càng phát huy được ưu thế.

Cô hỏi giá cả, người bán hàng nhẹ nhàng cười nói: “Cái này có giá khoảng một trăm tám mươi chín đồng, cô muốn mua không?”

Hà Loan Loan thấy da thịt phát đau!

Tiền tiết kiệm của Cố Dục Hàn đều ở chỗ cô, cũng không ít tiền đâu, tiền lương mỗi tháng cũng đưa cô nốt, nhưng giá trị của chiếc đồng hồ này đã tương đương vài tháng lương của người bình thường!

Cô mua đồng hồ cho Cố Dục Hàn, chắc chắc phải dùng tiền của bản thân.

Hà Loan Loan thầm nhủ phải nghĩ thêm nhiều biện pháp kiếm tiền mới được!

Lấy ví, trả tiền, nhận đồng hồ!

Cô nhanh chóng trở về trạm trú quân.

Trong lúc chờ Cố Dục Hàn tan làm, Hà Loan Loan cố ý đến giao lộ chờ anh cùng đến nhà đoàn trưởng Hạ đưa thuốc dán.

Ai ngờ hai người còn chưa nói chuyện, Cố Dục Hàn đã đưa cho cô một cái túi.

“Anh nhờ người đến Hải thị mua một số đồ dùng, vừa mới gửi tới hai ngày nay, em xem có dùng đến không?”

Hà Loan Loan sửng sốt, vừa mở túi ra là đã thấy vài bộ đồ dùng vệ sinh cá nhân ở bên trong!

Đây đều là những mặt hàng thịnh hành nhưng cũng vô cùng đắt đỏ ở thời đại này.

Ví dụ như kem dưỡng da Vạn Tử Thiên Hồng, phấn thơm Khiết Lệ, dầu gội đầu Hải Âu, dầu dưỡng tóc Quế Hoa...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.