Ánh nắng chiều hừng hực khí thế bao phủ nửa bầu trời.
Một đám đàn ông to lớn đứng trên sân thể dục hò reo cố lên, Hà Loan Loan và Từ Ái Hoa cũng đứng quan sát ở cách đó không xa.
Hà Loan Loan không nghĩ tới doanh trưởng Dương và Cố Dục Hàn lại lựa chọn trò vòng bụng qua xà đơn.
Đây là một trò khá cơ bản trong quân đội.
Liên trưởng liên đội ba Tạ Duệ Cường có quan hệ không tồi với Cố Dục Hàn nhanh chóng nói: “Đây là trò mà mấy anh em ở đây còn chẳng thèm chơi, hay là đổi trò khác đi?”
Doanh trưởng Dương cười đến ý vị thâm trường: “Sao phải đổi? Trò càng cơ bản thì càng mang tính khảo nghiệm nha!”
Tuy những mặt khác anh ta không thể tỏa sáng như Cố Dục Hàn nhưng doanh trưởng Dương đều một mực cho rằng là do Cố Dục Hàn có quá nhiều cơ hộ.
Bản thân anh ta chỉ là một người bình thường, không có quan hệ, chỉ có thể liều mạng luyện tập một ít kỹ năng cơ bản.
Vòng bụng qua xà đơn là kỹ thuật mà doanh trưởng Dương luôn lấy làm tự hào, trình độ hiện tại của anh ta chính là có thể làm liên tục hai trăm lẻ sáu cái, trở thành kỷ lục tối cao không ai có thể vượt qua ở trạm trú quân 701 này.
Đồng thời cũng đã có người giúp bọn họ đếm vòng.
“1, 2, 3, 4...”
“1, 2, 3, 4...”
Tốc độ của hai người cũng không quá chênh lệch, doanh trưởng Dương lâu lâu còn nhính chút thời gian nhìn sang bên cạnh, anh ta suy đoán Cố Dục Hàn làm được nhiều lắm cũng chỉ cỡ một trăm tám một trăm chín mươi cái, bởi vì Cố Dục Hàn từng bị thương ở cánh tay.
Nhưng chờ đến khi hai người gần chạm mốc một trăm năm mươi cái, các anh em vây xem bên cạnh lập tức kích động hồ hởi.
“Lão Dương! Cố lên!”
“Lão Cố! Xử lý lão Dương!”
Tim Hà Loan Loan đập rất nhanh, cô cảm thấy hôm nay Cố Dục Hàn sẽ tạo nên kỳ tích!
Tuy bọn họ kết hôn chưa được bao lâu, nhưng cô phát hiện anh là một người thâm tàng bất lộ.
Mặt ngoài nhìn anh có vẻ rất ưu tú, nhưng thực tế anh chỉ mới bộc lộ khoảng ba phần ưu tú của mình mà thôi.
Sức lực của Cố Dục Hàn rất lớn, cuồn cuộn không ngừng, mỗi tối cô bị anh làm cho chết ngất nhưng tinh thần của anh vẫn thoải mái sáng láng...
Rất nhanh đã có người kích động đếm lớn!
“201! 202!”
Sắc mặt của doanh trưởng Dương đã rất khó coi, anh ta thậm chí không còn tinh lực quan sát tình hình chiến đấu của Cố Dục Hàn bên kia.
Cũng dần dần thả lỏng động tác.
Mà Cố Dục Hàn vẫn vững vàng trước sau như một quay vòng trên không trung, chậm rãi vượt qua con số của doanh trưởng Dương!
Dương Ba nhanh chóng trở thành cà tím ướt mưa, nhưng anh ta không chịu thua, anh ta cắn răng, tiếp tục quay vòng.
Hôm nay anh ta nhất định phải xử lý Cố Dục Hàn!
“...239! 240!”
Trong mắt doanh trưởng Dương chỉ còn nhìn thấy ánh nắng chiều đang tắt dần, anh ta thở hồng hộc, gần như muốn chết đi.
Nhưng ở cách đó không xa, người kia vẫn vững vàng bắt lấy xà đơn, từng vòng từng vòng gia tăng con số!
Người vây xem càng ngày càng nhiều, cơ hồ chỉ còn mấy người có quan hệ tốt với doanh trưởng Dương đếm số giúp anh ta, cổ vũ anh ta cố lên, những người khác đều chạy tới chỗ Cố Dục Hàn!
Mọi người đều chấn động, hô to tới mức tê tâm liệt phế!
“Đoàn trưởng Cố! Quá ngầu rồi! 312! 313!”
Trong khoảnh khắc đó, doanh trưởng Dương phịch một tiếng, rơi khỏi xà đơn!
Anh ta vô lực nằm thẳng dưới đất, xuyên qua khe hở giữa đám người nhìn thấy Cố Dục Hàn vẫn còn kiên trì trên xà đơn.
Từ Ái Hoa luôn luôn nghiêm túc lúc này cũng kinh ngạc lẩm bẩm tự nói: “Trời ạ, lão Cố đây là...”
Đoàn trưởng Hạ đứng bên cạnh, cười lắc đầu.
“Anh đã biết hôm nay bị kích thích như vậy, Dục Hàn sẽ không nhịn nữa đâu. Có một màn thế này, sau này đường đi của cậu ấy sẽ càng thông thuận.”
Cố Dục Hàn là người không thích tranh đoạt, đây là điều khiến đoàn trưởng Hạ không yên tâm nhất!
Hà Loan Loan cũng chưa nhận ra mắt hạnh của mình đã hơi ươn ướt.
Cuối cùng vẫn là bị Từ Ái Hoa đẩy qua đó: “Đi nha, lên đằng trước kìa! Cô phải nhìn thấy cậu ấy tạo ra kỳ tích!”
Hà Loan Loan bị đẩy đến chỗ gần Cố Dục Hàn nhất.
Cô nhìn gương mặt đầy mồ hôi của anh, biểu cảm nghiêm túc, kiên nghị, lại toát ra vẻ sát phạt quyết đoán không lùi bước!
Thân hình cao lớn rắn chắc của người đàn ông đang không ngừng quay vòng.
Tiếng reo hò, hoan hô của đám đàn ông bên cạnh không ngừng rót vào tai Hà Loan Loan.
Cô cũng không cầm lòng được, kêu lên: “Cố Dục Hàn! Cố lên!”
Đó là một loại kích động phát ra từ tận đáy lòng.
Cảm động vì sự kiên trì của anh, vì tinh thần không bao giờ chịu thua của anh!
Cũng kiêu ngạo vì anh là người đàn ông của mình!