Bên ngoài phủ đầy tuyết trắng, đi đường cũng không dễ, doanh trưởng Dương vừa đi được mấy bước đã nói: “Nếu không chúng ta...”
Anh ta vừa quay đầu lại, Hứa Đồng đã đ.â.m vào ngực anh ta!
Không biết người phụ nữ này dùng thứ gì mà cơ thể rất thơm, cô ta ngẩng đầu liếc mắt đưa tình, còn chủ động nắm chặt tay anh ta.
“Doanh trưởng Dương, trước đây tôi từng đọc được một câu ở trong sách gọi là nhất kiến chung tình, lúc đó tôi không tin, nhưng bây giờ tôi đã tin rồi. Tôi phát hiện ngay từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy anh, tôi đã rất có cảm tình với anh! Có lẽ anh sẽ cảm thấy tôi quá mức chủ động, không nên như vậy, nhưng mà tôi không nhịn được sự xúc động trong lòng...”
Cô ta rưng rưng nước mắt, nhón chân hôn lên môi Dương Ba!
Tuy bình thường anh ta ở trạm trú này không bao giờ nhận thua ai, nhưng chỗ này có rất ít phụ nữ, anh ta sống tới từng tuổi này, đây là lần đầu tiên tiếp xúc thân cận với một cô gái!
Nếu Hứa Đồng chỉ nắm tay thôi thì anh ta cũng không kích động lớn như vậy!
Nhưng Hứa Đồng lại hôn anh ta, còn nói rất thích anh ta, cứ như nếu không có anh ta thì sẽ chết vậy...
Nhưng chỉ một tuần sau đó, tin tức doanh trưởng Dương sắp kết hôn lập tức truyền ra.
Cố Dục Hàn tan tầm về nhà có nhắc tới: “Đều ở chung một chỗ, lúc trước chúng ta mời rượu anh ta cũng tới, bây giờ anh ta mời, chúng ta cũng nên qua đó uống một ly rượu mừng.”
Hà Loan Loan có chút kinh ngạc: “Nhanh như vậy sao? Anh ta vừa mới xem mắt em gái Thải Hồng mà.”
Cố Dục Hàn gật đầu: “Anh ta đã quan sát toàn bộ phụ nữ độc thân ở khu nhà ở này một lần rồi. Cuối đã chọn một người bà con xa của đoàn trưởng Từ.”
Hà Loan Loan chắt lưỡi, người này cứ như đang tuyển phi vậy!
Cũng không biết anh ta đã chọn được người vợ như thế nào.
Bỗng nhiên, cô nghĩ ra gì đó, quay sang hỏi Cố Dục Hàn: “Anh lớn tuổi như vậy mới kết hôn, có phải lúc trước cũng từng kén cá chọn canh như tuyển phi không?”
Người ưu tú như Cố Dục Hàn, chắc chắn có không ít người để ý tới anh!
Phía trước cái kia chu tình còn không phải là sống sờ sờ ví dụ sao?
Nhưng Cố Dục Hàn lại phủ định: “Không có, công việc của bọn anh rất bận, không có thời gian làm loại chuyện như thế.”
Nếu anh muốn cưới vợ thì đã cưới từ lâu, chỉ là không gặp được người thích hợp mà thôi.
Huống chi lúc trước phát sinh quan hệ với Hà Loan Loan, bản thân anh cũng không có ý cưỡng cầu, là Hà Loan Loan chủ động...
Nhưng anh sẽ không cho Hà Loan Loan biết điều này.
Anh phải giữ chặt cô trong lồng ngực, ôm cô cả đời.
Rất nhanh cũng đã tới ngày Dương Ba kết hôn, anh ta ưa sĩ diện, luôn muốn so kè với Cố Dục Hàn.
Vì thế Dương Ba mời khách rất phô trương, cố ý mời người tới nấu tiệc, vô cùng náo nhiệt.
Hà Loan Loan vốn dĩ rất tò mò họ hàng xa của bà Từ là ai, chờ đến khi nhìn thấy Hứa Đồng, cô vô cùng kinh ngạc!
Đây là chuyện của doanh trưởng Dương, vốn dĩ quan hệ của anh ta và Cố Dục Hàn đã không tốt, nếu Cố Dục Hàn nhắc nhở, doanh trưởng Dương sẽ chỉ cảm thấy Cố Dục Hàn xen vào việc người khác.
Hà Loan Loan cũng không tính quản, hai người chỉ ngồi một lúc, ăn uống tượng trưng rồi rời đi.
Hứa Đồng dù rất bận rộn nhưng cũng bớt chút thời gian quan sát Hà Loan Loan.
Con ngươi chợt lóe lên sự ghen ghét.
Cô ta cũng có chút hưng phấn.
Bản thân cô ta gả cho doanh trưởng, Hà Loan Loan cũng chỉ gả cho một đoàn trưởng thôi mà, sau này biết đâu Dương Ba lại thăng chức, chắc chắn sẽ lợi hại hơn Cố Dục Hàn!
Cô ta nhất định phải dỗ dành Dương Ba, khiến Dương Ba chỉnh Cố Dục Hàn và Hà Loan Loan một trận!
Chuyện đã từng xảy ra ở dưới quê, nếu Hà Loan Loan dám để lộ ra một chữ, cô ta sẽ liều mạng với Hà Loan Loan!
Vì thế, Hứa Đồng cố ý tới cửa một lần.
Cô ta mặc áo bông màu đỏ bằng vải nỉ, lúc đi vào trong nhà vừa vặn chỉ có một mình Hà Loan Loan.