Trọng Sinh Trở Lại, Cướp Lại Gia Tài

Chương 178



Hứa Đồng nhìn trưởng ban Tang cười m.ô.n.g lung, ánh mắt lóe lên vài cái: “Thật ra tôi và cô ta ở chung một khu nhà, có mấy việc tôi không nên nói, nhưng dù sao cô cũng là thân thích của lão Dương, tôi cũng không thể trơ mắt mà nhìn cô bị người ta hại, nhưng mà, nhưng mà...”

Trưởng ban Tang vội vã hỏi dồn: “Nhưng mà cái gì? Em dâu, cô nói cho tôi biết đi, cô nói cho tôi, tôi chắc chắn không nói ra ngoài!”

Hứa Đồng có chút không tin: “Cô thề sẽ không nói ra ngoài chứ? Nếu nói ra cô sẽ chết không được tử tế!”

Trưởng ban Tang có chút do dự, nhưng bây giờ cô ta rất muốn tìm cách đối phó Hà Loan Loan, lập tức gật đầu thề: “Được, tôi thề, nếu tôi nói ra ngoài thì sẽ không được chết tử tế!”

Nghe cô ta thề xong, Hứa Đồng mới thấp giọng nói: “Hà Loan Loan quả thật không phải người tốt gì, cao nứt da kia cũng từng xảy ra chuyện, trong viện của chúng tôi có một thai phụ mang thai tám tháng, sau khi dùng cao nứt da đã bị xuất huyết khó sinh suýt chết, sau này mới biết được trong cao nứt da kia có thành phần không tốt, có hại với thân thể con người! Nếu không thì tại sao bao nhiêu nghiên cứu chính quy đều không chế ra được cao nứt da có hiệu quả cao mà một người bình thường như Hà Loan Loan lại có thể nghiên cứu ra được? Dùng xong thứ này còn có thể khiến người ta bị ung thư đó!”

Trưởng ban Tang sửng sốt, trong lòng rất vui vẻ: “Thật sao? Cô nói đúng lắm! Nhiều năm như vậy mà đâu có ai nghiên cứu ra được cao có hiệu quả tốt, sao cô ta lại làm được? Công thức này chắc chắn có vấn đề! Như vậy đi, tôi trở về tìm người dò hỏi, xem thử thành phần trong cao trị nứt da của cô ta là gì!”

Nếu không làm được thì cô ta sẽ nghĩ cách phá hoại chuyện kinh doanh của Hà Loan Loan!

Bản thân cô ta không kiếm được tiền thì Hà Loan Loan và xưởng thuốc Trường Ninh cũng đừng mong kiếm được nhiều như vậy!

Nhưng chờ trưởng ban Tang trở về, thương lượng với trưởng xưởng rồi cho người đi mua mấy hộp cao Khoái Ninh về, bọn họ tăng ca thí nghiệm suốt đêm lại không thể phát hiện ra bất kỳ thành phần gây hại nào trong mấy hộp cao này!

Cuối cùng, trưởng xưởng nhìn trưởng ban Tang rống giận: “Xem chuyện tốt cô làm đi! Tôi thấy nếu cứ để cái loại trưởng ban như cô ở lại đây thì ngày mai xưởng chúng ta phải đóng cửa mất!”

Trưởng ban Tang hoảng sợ, vội vàng nói: “Trưởng xưởng, để tôi nghĩ cách, tôi nghĩ cách! Nếu tôi không nghĩ được cách thì sẽ tự mình từ chức!”

Nhưng cô ta có cách gì chứ?

Trưởng ban Tang suy nghĩ một đêm, đôi mắt gấu trúc càng nổi bật hơn, tới sáng hôm sau cô ta cũng đã tìm được một người bạn làm trong tòa soạn, phóng viên Trương.

“Tiểu Trương, hai ta quen nhau nhiều năm như vậy, có một tin tức chấn động này tôi phải báo cho cô đầu tiên mới được, cô có biết cao Khoái Ninh đang rất cháy hàng thời gian gần đây không?”

Tiểu Trương cười xinh đẹp, mở ba lô lấy ra một hộp cao Khoái Ninh: “Biết nha, tôi cũng mua, thứ này xác thật dùng rất tốt!”

Trưởng ban Tang lộ vẻ lo lắng: “Đừng dùng đừng dùng! Cao nứt da này là do một quân tẩu làm ra, vừa lúc tôi tới đó thăm thân thích có nghe bọn họ nói khu nhà ở từng xảy ra chuyện vì cao nứt da này, bên trong có chứa thành phần không tốt cho cơ thể! Mặt ngoài có thể trị nứt da, nhưng cô chưa từng nghĩ vì sao nhiều năm như vậy, cả nước không có ai điều chế ra cao nứt da chất lượng cao mà một vị quân tẩu bình thường lại có thể nghiên cứu ra chưa? Thứ này tuyệt đối không thể dùng! Sẽ làm người ta bị ung thư!”

Tiểu Trương hoảng sợ, cô ta nghĩ tới trưởng ban Tang làm ở xưởng thuốc nên vô thức tin tưởng.

“Chị Tang, nếu không phải có chị nhắc nhở thì tôi đã bị thứ này hại rồi! Mẹ nó, quân tẩu sao có thể hại người như vậy chứ?”

Thứ này còn đắt như vậy! Đây không phải là người lòng dạ hiểm độc chỉ biết kiếm tiền sao?

Phóng viên Trương tính tình nóng nảy, trưởng ban Tang lại ám chỉ nói Hà Loan Loan lợi dụng cao nứt da này kiếm được một số tiền lớn, lừa rất nhiều tiền của dân chúng, phóng viên Trương vỗ bàn: “Thứ này bán chạy như vậy, cô ta đến đi ngủ còn có thể mỉm cười! Con mẹ nó, tôi không thể nhịn loại người này được! Tôi phải tố giác cô ta! Không thể để cô ta tiếp tục làm hại dân chúng!”

Trưởng ban Tang nhanh chóng ngăn cô ta: “Tiểu Trương cô không thể xúc động, sau lưng cô ta là một vị lãnh đạo...”

Phóng viên Trương cười lạnh: “Tôi không sợ nhất chính là lãnh đạo! Chẳng lẽ trên đời này không còn lẽ trời sao? Chị Tang cứ chờ đi, hôm nay tôi sẽ đăng tin!”

Nhìn phóng viên Trương sốt ruột chuẩn bị bản thảo phát tin tức, trưởng ban Tang vừa lòng cười mỉm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.