Trọng Sinh Trở Lại, Cướp Lại Gia Tài

Chương 238



Hà Linh Linh tràn đầy chờ mong, mua vài chiếc váy mới tinh, nhìn vào gương kích động nói: “Viêm Lâm, nghe ngóng được từ chỗ giáo sư Cao rồi, ngày mốt Lý Quốc Chấn sẽ ra khỏi căn cứ, thì ra căn cứ của bọn họ cũng ở Tây Lâm! Chúng ta chờ lát nữa sẽ xuất phát đến nhà ga, tới lúc đó chặn đứng ông ta ở cửa căn cứ, sau đó đưa tới Hải Thị!”

Trong lòng Cố Viêm Lâm tràn đầy thống khổ và hận thù, bỗng nhiên lại được thư thái!

“Thật à? Tin tức chính xác không?”

“Đương nhiên chính xác! Viêm Lâm, chúng ta nhất định phải biểu hiện cho tốt, đến lúc đó quấn lấy Lý Quốc Chấn, dẫn ông ta đi làm xét nghiệm ADN, sau đó tôi lại năn nỉ ông ta ở bên tôi thêm mấy ngày, trên đường trở về lỡ như gặp phải thổ phỉ cường đạo thì chẳng phải người bị c.h.ế.t chính là ông ta sao?

Ông ta mà c.h.ế.t thì di sản đều là của tôi. Mẹ tôi nói, nếu trên đường đột ngột xảy ra chuyện khiến ông ta chạy thoát, vậy hãy ra tay ở Hải Thị, nhất thời uống rượu quá nhiều phát bệnh rồi đột tử cũng là bình thường đúng không?”

Nghĩ vậy, Hà Linh Linh liền kích động, cô ta quay đầu lại liếc nhìn Cố Viêm Lâm một cái.

Thật ra hai người bọn họ có bao nhiêu tình cảm thật lòng chứ?

Chẳng qua đều là lợi dụng, chờ cô ta lấy được tiền trong tay Lý Quốc Chấn thì sẽ không sợ Cố Viêm Lâm nữa.

Nghe nói, Lý Quốc Chấn đã nghiên cứu ra một nguyên tố kim loại sẽ khiến cả thế giới phải khiếp sợ, có thể đảm bảo vinh hoa phú quý cả đời của ông ấy lấy không hết dùng không cạn!

Nhưng cô ta vẫn muốn tiếp tục sống cùng Cố Viêm Lâm.

Bởi vì cô ta muốn lợi dụng con d.a.o Cố Viêm Lâm này, khiến Cố Dục Hàn và Hà Loan Loan trở mặt thành thù không c.h.ế.t tử tế!

Không phải tình cảm giữa Hà Loan Loan và Cố Dục Hàn rất tốt sao?

Vậy hãy hủy diệt thứ mà bọn họ lấy làm tự hào nhất!

Tóm lại đời này, cô ta tuyệt đối sẽ không để Hà Loan Loan được sống yên thân!

Phải tận mắt nhìn thấy cô chết!

Cố Viêm Lâm lập tức xuống giường: “Được, vậy tôi cùng các cô tới Tây Lâm.”

Anh ta nghĩ, không có ai hiểu rõ rốt cuộc tài sản của Lý Quốc Chấn nhiều cỡ nào, Hà Linh Linh nói rất đúng, người sau khi c.h.ế.t rồi thì sẽ không điều tra được gì cả.

Hà Linh Linh có thể lấy được tiền của Lý Quốc Chấn thì anh ta cũng có thể lấy được của Hà Linh Linh.

Chờ anh ta lấy được số tiền đó của Lý Quốc Chấn thì nhà họ Cố còn tính là cái thá gì nữa?

Anh ta không tiếc tất cả mọi giá cũng phải làm nhà học Cố phá sản!

Đoàn người cuồn cuộn chạy về hướng Tây Lâm.

*

Vừa lúc đến ngày Hà Loan Loan đi tìm đại sư Thương Tế học tập.

Về người tên Hoàng Vũ Vi này, Hà Loan Loan đã nói cho Cố Dục Hàn, mà Cố Dục Hàn chỉ suy nghĩ thật lâu, quả thật trong đầu hoàn toàn không có ấn tượng về người đó.

Hà Loan Loan cũng không thể trách anh được, chỉ hừ một tiếng: “Anh xem anh đi, khuôn mặt đẹp như vậy, trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi, ôi!”

Cố Dục Hàn khẽ cười một cái, chưa nói ra lời trong lòng.

Vợ anh quá đơn thuần.

Thật ra chẳng lẽ người âm thầm mơ ước cô lại ít sao?

Hiềm nỗi anh là đoàn trưởng, ngày thường đám ranh con trong đội không dám nói giỡn với anh, nhưng sau lưng luôn thảo luận một phen.

Không dám nói lời khinh bạc gì, nhưng lời trong lời ngoài đều ngưỡng mộ, nói Hà Loan Loan là cô gái xinh đẹp nhất trong phạm vi một trăm dặm, thậm chí không ít người còn lấy Hà Loan Loan làm tiêu chuẩn tìm đối tượng!

Cố Dục Hàn lười để ý đến những người đó, dù sao thì nếu có ai dám có bất cứ ý nghĩ và hành động vượt quá khuôn phép với vợ của anh thì anh sẽ chọc mù mắt chó của đối phương!

Tuy rằng không biết Hoàng Vũ Vi rốt cuộc là ai, nhưng Cố Dục Hàn không yên tâm, sợ Hoàng Vũ Vi làm khó dễ Hà Loan Loan liền đi cùng.

Cũng không hoàn toàn chỉ là ở bên Hà Loan Loan.

Anh lái xe đến Tây Lâm Thị là muốn làm một việc công, trước tiên đưa Hà Loan Loan đến cửa nhà đại sư Thương Tế rồi lại quay đầu đi làm chuyện của mình, tính toán thời gian xấp xỉ lại đi đón Hà Loan Loan.

Lúc Hà Loan Loan đến, đại sư Thương Tế ra ngoài còn chưa trở về, trong sân chỉ có hai học trò khác của đại sư Thương Tế cùng với Hoàng Vũ Vi.

Hai người kia đều khách sáo ân cần lấy bánh quy hạt dưa gì đó cho Hoàng Vũ Vi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.