Lúc đoàn trưởng Từ tiến vào, lữ trưởng Hoắc cũng không thèm dời ánh mắt lên trên người anh ta, chỉ lạnh nhạt nói: "Tới rồi."
Anh ta nhanh chóng đứng thẳng cúi chào: "Chào lữ trưởng!"
Cảnh vệ viên của lữ trưởng Hoắc đã dọn ghế dựa đi, anh ta chỉ có thể đứng cùng xem TV với lữ trưởng Hoắc.
Một hồi lâu, đoàn trưởng Từ đang định nói chuyện, lữ trưởng Hoắc cũng đang ấp ủ cơn tức giận, ai ngờ trên TV bỗng nhiên truyền ra tin tức mới nhất!
"Hôm qua phóng viên của chúng tôi đến thăm bệnh viện, phát hiện một tin tức thế này, một bé gái còn chưa đầy nửa tuổi, cả người bị đ.â.m đầy kim thêu hoa, ước chừng mười mấy cây kim!
Tiếng khóc của đứa bé rất thê thảm, được bác sĩ mang vào phòng phẫu thuật, mẹ cô ở ngoài phòng phẫu thuật khóc đến mức làm người ta rưng rưng nước mắt... Rốt cuộc là ai lại ra tay tàn nhẫn với một đứa bé như vậy chứ?"
Lữ trưởng Hoắc trực tiếp đứng lên!
Ông ấy không nghĩ tới, chuyện này lại còn lên TV!
Nhưng ngẫm lại, chuyện nghe rợn cả người như vậy thật sự là quá hiếm thấy!
Đây quả thực là tin xấu của bộ đội!
Từ Trưởng Tiến cũng ngây ngẩn cả người, đứa bé và người phụ nữ trên TV đó chẳng phải chính là vợ Tào Quyên và con gái Trân Trân của anh ta sao?
"Chuyện này, chuyện này..."
Lữ trưởng Hoắc quay đầu, sự ghét bỏ và phẫn nộ xuất hiện trên mặt không hề che giấu chút nào, ông ấy chỉ vào đoàn trưởng Từ mắng đến mức m.á.u chó đầy đầu: "Chuyện này cái gì mà chuyện này?!! Vợ con cậu cả một đêm không trở về, chẳng lẽ cậu không biết? Từ Trưởng Tiến! Tào Quyên là do tôi giới thiệu cho cậu!
Hiện tại cậu định nói như thế nào? Tôi giới thiệu cô ấy vào trong địa ngục đúng không? Đến cả súc sinh còn biết thương xót con của mình!! Cậu đã đối xử với vợ cậu, đối xử với con cậu như thế nào?"
Từ Trưởng Tiến vội vã tìm lý do ở trong lòng, anh ta biết, sự việc lần này đã trở nên ầm ĩ rồi!
"Lữ trưởng Hoắc, tôi sai rồi, nhưng mà tôi bận rộn chuyện công việc, Tào Quyên không có văn hóa gì cả, chúng tôi khó mà giao lưu với nhau..."
Lữ trưởng Hoắc ném chén trà lên trên mặt anh ta!
"Bận chuyện công việc? Mẹ nó chứ, có ai không bận chuyện công việc? Cậu còn bận hơn cả tôi cơ à? Ông đây có bận đến mấy cũng không dám lạnh nhạt người vợ trong nhà! Chúng ta làm quân nhân là phải vất vả, cậu cho rằng nhờ đâu mà cậu đội được cái mũ này? Là vợ cậu ở hậu phương lo liệu hết thảy cho cậu đấy!!
Lúc trước, không phải là cậu nhìn trúng Tào Quyên đảm đang tháo vát là người giỏi làm việc nhà ư? Mẹ cậu khó chơi như vậy, không phải đều là do cô ấy chăm sóc sao? Từ Trưởng Tiến ơi là Từ Trưởng Tiến, cả đời này tôi chưa từng nhìn lầm người dưới trướng, cậu là người đầu tiên đấy!"
Lời này thật sự quá nghiêm trọng!
Sắc mặt Từ Trưởng Tiến như gan heo, mấp máy môi: "Lữ trưởng Hoắc, bây giờ tôi sẽ đi thăm hai mẹ con họ, tôi biết sai rồi..."
Lữ trưởng Hoắc hết sức tức giận, cảnh vệ viên bên cạnh khuyên nhủ: "Đoàn trưởng Từ, lữ trưởng của chúng ta phải nghỉ ngơi rồi, nếu ngài có việc thì đi làm trước đi."
Đoàn trưởng Từ chỉ có thể nén giận, mang theo một bụng khó hiểu chào tạm biệt.
Ai ngờ đôi mắt âm trầm của lữ trưởng Hoắc lại nhìn anh ta chằm chằm: "Tôi nói cho cậu biết! Chuyện này, nếu cậu không xử lý tốt thì ông đây sẽ không để cậu yên đâu!!"
Hoặc là, hai người này ly hôn êm đẹp!
Hoặc là, Từ Trưởng Tiến hối cải sửa đổi tính cách, được Tào Quyên tha thứ, từ đây sống thật êm ấm!
Từ Trưởng Tiến chỉ có thể gật đầu: "Lữ trưởng, tôi đã biết rồi."
Anh ta quay đầu, bước chân nặng nề đi hỏi thăm Tào Quyên và Trân Trân ở đâu.
Không ngờ chuyện này lại nghiêm trọng tới vậy, người trong toàn bộ bệnh viện đều đã biết, vừa hỏi đứa bé bị đ.â.m mười một cây kim thêu hoa kia, ánh mắt y tá nhìn anh đều đã thay đổi.
"Ở phòng bệnh số 17 trên tầng ba ấy."
Lúc Từ Trưởng Tiến tìm được, Tào Quyên đang ở cầm bình sữa đút cho đứa bé, Hà Loan Loan đứng ở bên cạnh cười tủm tỉm cầm một con hổ bông.
Anh ta nhìn thấy Hà Loan Loan, lại nhìn Tào Quyên, trong lòng cũng hiểu được đại khái.
Ngày hôm qua, hẳn là Tào Quyên mang theo đứa bé đi tìm Hà Loan Loan, mà Hà Loan Loan đã dẫn Tào Quyên tới bệnh viện.
Nói như thế nào đây, Từ Trưởng Tiến cảm thấy Hà Loan Loan đúng là xen vào việc người khác!
Nếu không vì Hà Loan Loan, Tào Quyên tuyệt đối sẽ không làm chuyện này ầm ĩ lớn như vậy!
Bản thân anh ta đã bận rộn rồi, chuyện giữa phụ nữ, anh ta làm gì có sức lực để xử lý chứ?
Nhưng hiện tại có lữ trưởng Hoắc gây áp lực cho mình, anh ta chỉ có thể cúi đầu trước Tào Quyên.
"Tào Quyên, Trân Trân thế nào rồi?"
Sắc mặt của Hà Loan Loan và Tào Quyên lập tức trở nên lạnh nhạt.
Hai ngày này, Hà Loan Loan và Tào Quyên đã nói chuyện với nhau rất nghiêm túc.
Lúc này Tào Quyên cũng đã hạ quyết tâm.
Cô ấy giao đứa bé cho Hà Loan Loan, liếc mắt nhìn đoàn trưởng Từ một cái: "Chúng ta đi ra ngoài nói."