Chỉ cần là dính một chữ tây thì giống như đã trở thành thứ tốt đẳng cấp, là chứng minh cho thân phận!
Nhưng Hà Loan Loan không cho là như vậy, đồ của tổ tiên chúng ta rất tốt mà.
Lúc trước bị kẻ cắp nước ngoài trộm đi nhiều văn vật như vậy, thật ra đến đời sau có một nhãn hiệu hàng xa xỉ nổi tiếng thế giới có rất nhiều sáng tạo đều là sao chép phát minh của tổ tiên chúng ta.
Người khác có thể dựa vào phát minh của tổ tiên chúng ta để nổi tiếng thế giới, vì sao chúng ta lại vứt bỏ cái hay cái diệu của tổ tiên, mà đi truy tìm đồ vật của nước ngoài?
Cô nhìn thấy trên báo chí trên TV thổi phồng những thứ đồ tây hoá mà đám Cố Viêm Lâm mang về, quay đầu nhìn lại quần áo Tào Quyên làm.
Kỳ thật so ra thì quần áo mà Tào Quyên làm càng đẹp hơn, càng phù hợp với khí chất, dáng người của người trong nước hơn!
Nhưng Cố Viêm Lâm có thủ đoạn hơn, làm tốt việc marketing thì chuyện làm ăn tự nhiên sẽ tốt hơn.
Còn Tào Quyên chỉ am hiểu thiết kế, không am hiểu tuyên truyền.
Hà Loan Loan quyết định, cần phải ngăn cản hai kẻ độc ác Cố Viêm Lâm và Hà Linh Linh này chiếm lĩnh thị trường trang phục trong nước.
Muốn mở ra thị trường thì ắt không thể thiếu việc quảng cáo, Hà Loan Loan tìm đến chủ của xưởng quần áo Hữu Nghị, bàn về chuyện này.
Vốn dĩ Tào Quyên có thể tới làm trong xưởng này chính là bởi vì chủ xưởng quần áo Hữu Nghị có quen biết với Hạ Quân.
Biết được Hà Loan Loan là con dâu của Hạ Quân, ông chủ xưởng quần áo Trương Đại Minh hết sức nhiệt tình.
Sau khi nói chuyện một hồi, Trương Đại Minh kinh ngạc không thôi, thật là hổ phụ không sinh khuyển tử!
Cô con dâu này của Hạ Quân cũng rất có bản lĩnh!
Ông ấy nghe Hà Loan Loan, quyết định cũng đầu tư một ít vào quảng cáo, tạm thời xem thử hiệu quả trước!
Nhưng đó không phải điều quan trọng nhất, Hà Loan Loan đề nghị, tốt nhất là mời chào nhà thiết kế ở khắp nơi, linh hồn của trang phục vĩnh viễn là một nhà thiết kế ưu tú.
Chỉ có một mình Tào Quyên là không đủ.
Nhà thiết kế trang phục từng học chuyên ngành cũng chưa chắc đã là lựa chọn tốt nhất, có lẽ một vài người tài ba trong dân gian càng thích hợp hơn!
Nghĩ ngợi một lát, Hà Loan Loan chợt nảy ra ý tưởng, cô quyết định tổ chức một cuộc thi nhà thiết kế trang phục, thi đấu trong phạm vi cả nước!
Mười hạng đầu của cuộc thi đều có tiền thưởng, mặt khác còn có thể được mời xưởng quần áo Hữu Nghị làm nhà thiết kế với mức lương cao.
Chủ ý này quả thật là noi theo thi tuyển chọn của đời sau.
Nhưng Hà Loan Loan vừa nói ra, Trương Đại Minh lập tức cảm thấy kinh ngạc!
Một đám người lập tức bắt đầu xử lý, đăng báo mời chào tuyển thủ dự thi ở các nơi.
Bởi vì tiền thưởng kếch xù của hạng nhất, tuyên truyền mới nửa tháng đã có một số lượng lớn người viết thư hoặc là gọi điện thoại tới cố vấn.
Chờ tới ngày thi đấu, xưởng quần áo Hữu Nghị của thành phố Tây Lâm càng trở nên vô cùng náo nhiệt.
Thậm chí có đài truyền hình còn tới phỏng vấn, chuẩn bị quay một chương trình thi đấu!
Biển người vây xem tấp nập, cuộc thi thiết kế trang phục được tổ chức vô cùng náo nhiệt.
Trên trăm vị tuyển thủ yêu thích trang phục đều chọn lựa vải dệt, bắt đầu thiết kế và chế tác quần áo ngay tại hiện trường.
Rồi sau đó có giám khảo và người xem cùng cho điểm, chọn ra mười bộ quần áo được người xem yêu thích nhất!
Chương trình thế này rất được hoan nghênh, tuyển thủ tham gia thấy kích thích, người xem cũng cảm thấy thú vị.
Sau cuộc thi đấu kịch liệt, tuyển ra mười nhà thiết kế, xưởng quần áo Hữu Nghị phát tiền thưởng ngay tại chỗ, mời mười nhà thiết kế sư này làm công nhân trong xưởng.
Còn Tào Quyên thì trở thành tổ trưởng của tổ nhà thiết kế, mỗi ngày đều vô cùng bận rộn.
Đài truyền hình khẩn trương quay chụp, tối đó đã cắt nối biên tập xong rồi phát sóng trên TV, rating bùng nổ!
Xưởng quần áo Hữu Nghị nhờ đó mà trở nên nổi bật, quyết định về sau cứ nửa năm lại tổ chức cuộc trang phục một lần, như vậy không những có thể cung cấp cơ hội cho các nhà thiết kế ưu tú mà còn có thể làm quảng cáo cho xưởng quần áo.
Cùng lúc đó, quần áo do xưởng quần áo Hữu Nghị thiết kế ra đã trở thành kiểu dáng cực kỳ lưu hành trên thị trường.
Mỗi người đều tranh nhau mua, tranh nhau mặc.
Trên người có thể có một bộ quần áo do xưởng quần áo Hữu Nghị thiết kế ra thì đó chính là tượng trưng cho thân phận!
Cảnh tượng bán sỉ đồ tây cực kỳ đắt hàng mà Cố Viêm Lâm chờ mong không hề xuất hiện.
Vẫn có người thích đồ tây, anh ta cũng kiếm được một ít tiền, nhưng không sung sướng kiếm được một khoản tiền lớn như trong tưởng tượng.
Rốt cuộc là vì sao?
Sao lại là bên Tây Lâm kia?
Cố Viêm Lâm nhờ người đi điều tra, lại không điều tra được cái gì.
Hà Loan Loan và xưởng quần áo Hữu Nghị không qua lại nhiều, căn bản không điều tra ra được!
Cho dù hiện tại xưởng quần áo Hữu Nghị đã cố cho Hà Loan Loan một ít cổ phần nhưng Cố Viêm Lâm vẫn không điều tra ra được liên hệ phía sau.
Anh ta muốn dùng một ít thủ đoạn khác, ngăn cản xưởng quần áo Hữu Nghị tiếp tục lớn mạnh hơn, lại phát hiện đối phương hết sức đề phòng nên hoàn toàn vô dụng.