Ông chủ vui vẻ vỗ đùi: “Chúng tôi không thu tiền! Chúng tôi nhất định sẽ chụp cho vợ chồng hai người thật đẹp! Ngoài ra tôi còn cho cô chụp ảnh miễn phí không giới hạn!”
Phải biết rằng người có giá trị nhan sắc như Hà Loan Loan tới đây chụp ảnh thật sự có thể thành chiêu bài sống, sẽ mang đến không ít lợi lộc cho tiệm đó!
Hà Loan Loan mỉm cười xinh đẹp, cô thật không ngờ bản thân lại được hoan nghênh như vậy?
Chỉ một lúc sau Hạ Quân và Cố Trường Nghiệp cùng Lý Quốc Chấn đã chạy tới nơi.
Lần này Hà Loan Loan là người chọn quán: “Con nghe nói đồ ăn ở Đức Dân Cư không tệ, hôm nay con và Dục Hàn mời khách, mọi người cùng đi ăn đi!”
Có thể cùng nhau ăn cơm là một chuyện vô cùng vui vẻ.
Nhưng Cố Trường Nghiệp và Hạ Quân lại có việc: “Hôm nay thật sự là không khéo, cha con và mẹ đã hẹn với một ông bác rồi, lần sau chúng ta cùng ăn sau!”
Mấy hôm trước Hà Loan Loan cũng đã nghe Hạ Quân nói qua nên cô cũng không để ý.
Bây giờ cô đã trở lại Kinh thị, không thể so với Tây Lâm được.
Những khối u ác tính quấy rầy cuộc sống của cô cần phải được thanh trừ!
Quả nhiên, Lý Đan Thanh cùng La Đình Đình vừa mới ngồi xuống đã bắt đầu oán giận.
“Cô em họ của tôi đã trở lại rồi, nhưng các cô không biết đâu, bác hai của tôi vô cùng yêu chiều cô ta, cô ta ở nhà cứ như mẹ thiên hạ vậy, ai, mà người ta còn chưa vừa lòng đâu.”
Thần sắc của Lý Quốc Chấn còn chưa thay đổi, nhưng rõ ràng ông ấy đang lắng nghe.
Cố Dục Hàn an tĩnh ăn cơm, dù sao vợ làm cái gì anh cũng đều ủng hộ!
Lý Đan Thanh ỷ vào việc bọn họ sẽ không thể nào đụng phải Hà Loan Loan ở chỗ này nên bắt đầu móc mỉa!
Đám người La Đình Đình cũng hát đệm: “Cô ta có gì đặc biệt hơn người chứ? Thủ khoa đại học? Đua xem cha người nào hơn sao! Ai mà chẳng biết giám khảo năm nay là bạn tốt của bác hai cô?”
“Đúng, Đan Thanh, tôi vẫn thấy cô tốt nhất, nếu tôi là giáo sư Lý thì tôi chỉ thương cô, không thèm nhìn tới cô ta.”
“Cô ta vừa mới về đã bắt nạt cô sao? Sau này còn không biết sẽ ra sao, chẳng lẽ giáo sư Lý không nhìn ra đứa con gái này chỉ là một coi sói mắt trắng?”
“Theo tôi thấy thì đây chỉ là một đứa con hoang không có mẹ dạy!”
Cô ta vừa ăn vừa hào sảng nói: “Hôm nay mọi người cứ tùy ý, tôi mời khách.”
La Đình Đình vô cùng hâm mộ: “Đan Thanh, bác hai cô vẫn đối xử với cô tốt như vậy, cho cô thật nhiều tiền tiêu vặt, tiền tiêu vặt một tháng của cô bằng tiền một năm của tôi đó?”
Lý Đan Thanh bĩu môi: “Các cô không biết đâu, Hà Loan Loan về, bác hai tôi còn lắp điều hòa cho cô ta! Tiền tiêu vặt của cô ta mới gọi là nhiều! Hôm nay cô ta đi chụp ảnh cưới, các cô có thấy ai làm hôn lễ hoành tráng như vậy chưa?”
“Ai da, còn chụp ảnh cưới, kết hôn đã bao lâu rồi, con còn chưa có? Đan Thanh, cô nói thử xem, có phải thân thể của em họ cô có vấn đề không? Nhà họ Cố thật sự chịu cưới một con gà không biết đẻ trứng sao?”
Lý Đan Thanh che miệng cười: “Cũng không phải tôi muốn nói nha...”
Rốt cuộc Lý Quốc Chấn cũng không nhịn nổi nữa!
Ông ấy vừa đứng lên thì Hà Loan Loan đã đi trước một bước.