Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 1032: C1032: Chương 1032



Trong mắt ông ta tràn ngập sự khát vọng, khoảng thời gian này thông tin mà ông ta nghe được nhiều nhất là về Kiếm Ngân, trên người Kiếm Ngân đó có bảo vật rất mạnh nhưng chẳng có mấy ai dám chọc tới, đây là thứ mà ông ta tha thiết mơ ước.

Nghĩ một lát, Hắc Thích lại thu lại những suy nghĩ đó.

“An tâm tu luyện, rồi sẽ có một ngày, Hắc Thích ta sẽ vượt qua nhân loại Kiếm Ngân!”

Ông ta tràn ngập sự mong đợi chuẩn bị bay về một hướng.

Oành!

Chính vào lúc này, bỗng nhiên có một chiếc bóng nhanh chóng bay tới.

Nhìn chiếc bóng này, mặt Hắc Thích thay đổi, vội vàng nhảy ra. Bởi vì ông ta cảm nhận được sự sợ hãi.

Bỗng nhiên, tất cả những âm thanh bên tai đều biến mất, Hăc Thích cảm nhận được cơ thể mình bị trấn định trong nháy mắt, căn bản không thể cử động.

“Thời gian tĩnh chỉ?” Trong mắt Hắc Thích lộ ra vẻ sợ hãi.

“Đáng chết! Mình hoàn toàn không thể cử động được, cho dù là thời gian tĩnh chỉ của cường giả Bất Tử Cảnh cao cấp cũng không thể khủng bố như vậy? Lẽ nào là Bất Tử Cảnh đỉnh cấp? Cường giả đẳng cấp đó muốn giết mình chỉ một chiêu là đủ, không cần phải đặc biệt sử dụng công kích như thế này, lẽ nào là nhân loại Kiếm Ngân?”

Trong đầu Hắc Thích có rất nhiều suy nghĩ đang điên cuồng xoay chuyển.


Oành!

Vào lúc đang suy nghĩ, một luồng dao động linh hồn điên cuồng đánh vào trong ý thức của ông ta, một ký hiệu xuất hiện, muốn in dấu lên linh hồn của ông ta.

“Khống chế linh hồn? Không!” Hắc Thích điên cuồng chống cự, nhưng không tới một giây ánh mắt ông ta đã trở nên mờ mọt.

“Thành công rồi?” Diệp Tinh nhìn Hắc Thích ngây ngốc đứng đó, nhẹ giọng nói: “Tỉnh lại.”

Hắc Thích ngây ngốc đứng đó, ông ta nghe thấy tiếng nói của Diệp Tinh, quay đầu lại mê mang nhìn Diệp Tinh.

Nhưng nháy mắt nhìn thấy, ánh mắt ông ta thoáng cái đã khôi phục vẻ tỉnh táo, khom lưng, vô cùng cung kính nói: “Chủ nhân!”

“Haha, cuối cùng cũng thành công rồi! Đầy tớ Bất Tử Cảnh đầu tiên của mình!”

Trên mặt Diệp Tinh tràn ngập nụ cười.

Tiến hành nô dịch linh hồn bốn lần liên tiếp, cuối cùng cũng có một người thành công!

Dựa vào các bảo vật mạnh mẽ và linh hồn cường đại của bản thể Diệp Tinh, cuối cùng Diệp Tinh cũng đã nô dịch thành công cường giả đẳng cấp này.

“Ngươi vào trong nhẫn không gian của ta khôi phục vết thương đi.” Diệp Tinh phân phó.

“Vâng, chủ nhân.” Đầy tới Bất Tử Cảnh Hắc Thích cung kính nói.

“Tiếp tục đi bắt thôi!” Diệp Tinh cười khẽ.

Những đầy tớ Bất Tử Cảnh bình thường này quả thật chẳng có ích gì với việc chiến đấu của hắn, nhưng đối với người nhà hắn, với trái đất lại có tác dụng cực lớn.

Dù sao Bất Tử Cảnh cũng nắm được ít nhất một loại đạo tắc, nếu có gì cần hỏi, những đầy tớ Bất Tử Cảnh này tất nhiên có thể dốc hết sức mình giải đáp, sẽ không giấu diếm bất cứ điều gì.

Ngoài ra còn có thể phục vụ cho sức mạnh của trái đất.

Khắp trái đất ngoại trừ Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư ra, những người khác mạnh nhất cũng chỉ là Hư Không Cảnh mà thôi, thực lực quá yếu, vừa hay có thể vừa rèn luyện vừa tăng thêm nội tình của trái đất.

...


Trong một khu vực khổng lồ của yêu tộc, một con yêu thú hổ khổng lồ đứng đó.

“Thủ lĩnh Long VŨ, yêu tộc chúng ta hiện giờ có hai mươi mấy cường giả Bất Tử Cảnh bình thường mất tích.” Một con yêu thú đứng trước mặt Long Vũ, cung kính nói.

Sắc mặt Long Vũ âm u, nói: “Biết là do ai làm không?”

“Không biết.” Yêu thú này lắc đầu: “CÓ điều linh tộc và ma tộc cũng có Bất Tử Cảnh bình thường mất tích.”

“Chẳng lẽ là do nhân loại Kiếm Ngân?” Trong mắt Long Vũ tràn ngập vẻ âm u.

Hiện giờ, yêu tộc, linh tộc, ma tộc đều phát Huyền Thưởng với nhân loại Kiếm Ngân, giờ cả ba tộc lớn đều xảy ra vấn đề, tất nhiên sẽ rất dễ dàng liên tưởng tới Diệp Tinh.

“Không rõ, có điều không có bất cứ thông tin chính xác nào truyền về.” yêu thú bên dưới lắc đầu.

Tốc độ ra tay của Diệp Tinh nhanh tới mức nào, những cường giả Bất Tử Cảnh bình thường đó tất nhiên không thể truyền về bất cứ thông tin gì.

“Kiếm Ngân đáng chết!” Mặt Long Vũ rất khó coi.

Chuyện lần trước ông ta đã chịu sự trừng phạt rất lớn của tộc. Có điều chuyện lần trước không ai có thể ngờ tới, vậy nân ông ta vẫn tiếp tục ở lại nơi này.

“Lập tức truyền tin ra ngoài, nhân loại Kiếm Ngân biết điểm sừng, làm càn, ra tay với cường giả Bất Tử Cảnh bình thường. Truyền tin tức này tới tất cả người trong tộc! Ta phải khiến cho nhân loại Kiếm Ngân này nửa bước khó đi!” ông ta dừng lại mấy giây, trầm giọng nói.

Mặc dù chỉ là nghi ngờ, nhưng ông ta vẫn truyền tin tức này ra.

Lúc này sự thù hận của ông ta với Diệp Tinh đã lên tới đỉnh điểm, chỉ mong sao có nhiều cường giả ra tay với hắn hơn.


Oành!

Trong một không gian, linh hồn cường đại của Diệp Tinh tản ra, điên cuồng đánh vào ý thức của cường giả trước mặt.

“Không!” trong mắt cường giả này tràn ngập sự sợ hãi, muốn vùng vẫy, nhưng căn bản không phản kháng được.

Cuối cùng linh hồn bị một kí hiệu giống ngôi sao kỳ lạ đóng dấu xuống.

Ánh mắt của cường giả yêu tộc này trở nên mơ màng, sau đó nhìn thấy Diệp Tinh, trong mắt ông ta lại lộ ra vẻ vô cùng cung kính: “Chủ nhân.”

“Lại một người nữa thành công!” trên mặt Diệp Tinh tràn ngập vẻ vui mừng.

Lúc này trong nhẫn không gian của hắn đã có chín cường giả Bất Tử Cảnh! Công thêm một người này, tổng cộng có mười người!”

Thậm chí người có thực lực mạnh nhất trong đó đã gần đạt tới Bất Tử Cảnh cao cấp!

Có điều tuy rằng thực lực mạnh, nhưng linh hồn lại không mạnh lắm, vậy nên bị Diệp Tinh nô dịch thành công.

Dù sao thì linh hồn yếu, đại biểu cho việc không phát triển được. Con đường tu luyện, thiên phú, cơ duyên, cố gắng,... đều không thể thiếu được.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.