Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 1179: C1179 Chương 1179



“Lực lượng tương đương! Chiêu thức mạnh nhất của Thiên tộc Mạc Cam Lâm cũng không làm gì được nhân loại Kiếm Ngân.”

“Quá mạnh mẽ, công kích, tốc độ... có thể chiến đấu với Mạc Cam Lâm như vậy, Nhân loại Kiếm Ngân tuyệt đối không thua kém bất cứ một vi cường giả Bất tử cảnh vô địch nào!”

“Hiện tại đã có sáu vị Bất tử giả vô địch.”

Rất nhiều người kinh hãi nhìn Diệp Tinh.

Thời gian chiến đấu mới chỉ kéo dài một phút ngắn ngủi, nhưng lại là biêu hiện của việc một vị cường giả Bất tử cảnh vô địch nữa xuất hiện!

“Thực sự có thực lực mạnh mẽ như vậy sao?” Phía xa xa, Nguyệt Hành nhìn Diệp Tinh, vẻ mặt không giấu nổi sự khiếp sợ.

Thực ra cô ta vẫn không muốn tin vào điều đó.

“Trước đây thực lực của tên Kiếm Ngân này rất yếu sao?” Trong trận doanh của yêu tộc, Huyền Long cau mày hỏi.

Ông ta nhìn về phía Diệp Tinh, trong mắt xuất hiện sự kiêng kỵ.

“Chuyện này...” Xà Mạc cũng không chắc chắn.

“Hừ!” Trong hư không, Thiên tộc Mạc Cam Lâm nhìn Diệp Tinh, mặt mũi âm trầm, tay nắm trường thương, nhưng cuối cùng vẫn là không nói gì mà chỉ hừ một tiếng rồi xoay người tiến vào bên trong trận doanh Thiên tộc.


“Mạc Cam Lâm rút lui rồi.”

“Rõ ràng anh ta đã công nhận thực lực của Nhân loại Kiếm Ngân, biết tiếp tục chiến đấu cũng không có kết quả gì.

Rất nhiều cường giả nói thầm.

Trong hư không, Diệp Tinh đứng đó, khóe miệng khẽ nhếch lên.

“Cái tên Mạc Cam Lâm này đúng là cao ngạo, lúc trước thì nói lời độc ác, bây giờ không đánh lại được mình thì chẳng thèm nói lời nào.” Tâm trạng hắn lúc này không tệ.

Bởi vì, hắn biết được thực lực chân chính của cường giả Bất tử cảnh vô địch!

“Bất tử cảnh vô địch, mọi người đều có kinh nghiệm chiến đấu với nhau, trên cơ bản là người này không làm gì được người kia. Cho dù là có chênh lệch thì cũng chỉ là chênh lệch nhỏ xíu.”

Diệp Tinh nói thầm: “Mình đã được trải nghiệm thực lực mạnh nhất của Mạc Cam Lâm, vậy thì những cường giả khác chắc cũng không hơn kém bao nhiêu.”

Hắn vô cùng sung sướng, bởi vì thực lực của hắn vừa rồi vẫn chưa bộc phát hết.

“Sức mạnh của kiếm Không Minh và cánh Hắc Nguyên mới chỉ kích hoạt một nửa mà mình đã không phân cao thấp với Mạc Cam Lâm. Nếu như bộc phát hoàn toàn, mình dốc sức công kích thì tốc độ chắc chắn sẽ vượt trên Mạc Cam Lâm một đoạn lớn!”

Trước đây Diệp Tinh không biết thực lực chân chính của cường giả Bất tử cảnh vô địch, bây giờ thì đã biết rồi. Tốc độ của những cường giả này căn bản kém hơn hắn, trong lòng hắn hơi mất hứng một chút.

“Tạm thời cứ che giấu thực lực đã, nếu không thì sẽ dễ dàng trở thành mục tiêu sống, chờ đến thời điểm mấu chốt thì lại bùng nổ!”

Diệp Tinh nhanh chóng đưa ra quyết định.

Nếu như hắn dốc hết toàn lực, đánh bại Mạc Cam Lâm thì đoán chừng tất cả các cường giả, bao gồm cả mấy vị cường giả Bất tử cảnh vô địch sẽ đều nhằm vào hắn, đến lúc đó Diệp Tinh muốn di chuyển nửa bước cũng khó.

Trong lòng suy nghĩ như thế, Diệp Tinh nhanh chóng đi về phía trận doanh Nhân tộc.

“Kiếm Ngân vậy mà lại có thể chiến đấu ngang tài ngang sức với Mạc Cam Lâm.”

“Đòn tấn công đó nếu như rơi trên người tôi thì tôi sẽ bị giết chết ngay lập tức.”

“Quá mạnh mẽ.”


“Vậy là nhân tộc chúng ta đã xuất hiện cường giả Bất tử cảnh vô địch thứ hai.”

Rất nhiều cường giả nhân tộc đều kính sợ nhìn Diệp Tinh, không ít người tràn đầy cảm giác hối hận.

Trước đây bọn họ không để ý đến Diệp Tinh, kết quả Diệp Tinh lại có thực lực kinh khủng như vậy.

“Đều tại Âm Cưu.”

“Đúng vậy, nếu không thì tôi cũng chuẩn bị đi kết giao với Kiếm Ngân rồi.”

Đó là một vài người lúc trước muốn đi kết giao với Diệp Tinh nhưng lại bị Âm Cưu ngăn cản.

Lúc này trong lòng Âm Cưu vô cùng sợ hãi, khép nép trốn bên cạnh Thao Liệt.

“Tên Kiếm Ngân này thật là đáng ghét, thực lực mạnh như vậy mà còn ngụy trang, mấy trăm năm không xuất hiện.” Âm Cưu oán hận nghĩ thầm.

Với thực lực của Diệp Tinh, cho dù hắn ra khỏi Thiên tộc cũng không có cường giả nào dám làm gì hắn, thế nên căn bản không cần phải giấu diếm.

Thế nên bây giờ anh ta không dám đi trêu chọc Diệp Tinh, chỉ cầu nguyện Diệp Tinh không phát hiện ra mình.

“Ha ha, Kiếm Ngân, ngươi đúng là khiến ta giật cả mình.” Kuiba cười lớn, nhanh chóng tiến lên.

Đồng thời anh ta truyền âm đến: “Sư đệ, sao thực lực của ngươi lại đột nhiên trở nên mạnh mẽ như vậy?”

Anh ta thực sự bị Diệp tinh dọa cho sợ hết hồn.


“Có chút kỳ ngộ.” Diệp Tinh đáp lại.

“Kiếm Ngân.”

Không chỉ Kuiba mà những cường giả Bất tử cảnh đỉnh phong khác đều tươi cười đến chào hỏi hắn. Mọi người quen mặt nhau là chuyện tốt, tất cả đều là cường giả nhân tộc, nói không chừng trong lúc chiến đấu Diệp Tinh có thể để ý bọn họ một chút.

Nhưng Hàn Vũ Khôn thì không hề.

Trên người anh ta tỏa ra sát khí ngút trời, nhìn Diệp Tinh một cái rồi thu hồi ánh mắt.

“Oa, anh Kiếm Ngân, em thấy lúc anh chiến đấu rồi, anh lợi hại quá.” Bên trong nhẫn không gian bị phong ấn, một ý thức truyền vào trong đầu Diệp Tinh, chính là giọng của Viên Viên.

Vù! Vù! Vù!

Xa xa, bỗng nhiên có một nhóm cười giả bay tới, dẫn đầu là một người thanh niên khôi ngô có mái tóc màu đỏ như lửa, mỗi một sợi tóc còn giống như những đốm lửa đang cháy, trên mặt toát ra vẻ cuồng ngạo không thể kiềm chế được.

“Hỏa Liệt của tộc Hỏa Ấn tới, một vị cường giả Bất tử cảnh vô địch nữa đã tới rồi.”

“Nhân tộc Thao Liệt, yêu tộc Huyền Long, thiên tộc Mạc Cam Lâm, linh tộc Tư Lạc, tộc Hỏa Ấn Hỏa Liệt, cộng thêm cả nhân tộc Kiếm Ngân vừa mới xuất hiện, sáu vị cường giả Bất tử cảnh vô địch!”

“Bọn họ là những người có hi vọng giành được lệnh bài truyền thừa đại đạo nhất!”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.