Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 1181: C1181 Chương 1181



“Hừ!”

Diệp Tinh không ngừng né tránh, hắn lạnh lùng hừ một tiếng, nhẫn không gian chớp động.

Vút! Vút! Vút!

Trước mặt có mấy làn sóng dao động, sau đó, từng vị cường giả xuất hiện. Những cường giả này ánh mắt lạnh lùng, trên người tản ra khí thế dao động kinh khủng, cuộn sạch bốn phía. Lúc này, nhìn bọn họ giống như những người thị vệ trung thành canh giữ bên cạnh Diệp Tinh.

“Đây là...Cường giả Bất tử cảnh đỉnh phong Ma tộc Hồ Diệt, Mạc Kỳ; cường giả Bất tử cảnh đỉnh phong Linh tộc Côn Dương, cường giả Bất tử cảnh đỉnh phong Thiên tộc Ban Trọc...”

“Hai mươi ba vị cường giả Bất tử cảnh đỉnh phong, thực lực hầu như đều tới gần ngang bằng với cấp độ của Hồn Liệt Thiên!”

“Trời ạ, bọn họ đứng bảo vệ bên người nhân loại Kiếm Ngân, bọn họ là nô lệ của nhân loại Kiếm Ngân!”

“Làm sao có thể như thế được? Nhân loại Kiếm Ngân cũng có thủ đoạn linh hồn mạnh mẽ như Tư Lạc sao?”

...

Nhìn thấy những người này đột nhiên xuất hiện, ánh mắt của không ít cường giả chợt hiện lên vẻ khiếp sợ vô cùng.

Lúc trước nhân loại Kiếm Ngân bộc phát thực lực mạnh mẽ đã đủ để bọn họ kinh hãi rồi, không ngờ hắn lại còn có nhiều nô lệ mạnh mẽ đến vậy!


“Thảo nào lúc trước Hổ Diệt và Mạc Kỳ vẫn còn đang liên lạc với người khác, nhưng lại không thấy xuất hiện ở chiến trường cuối cùng.”

“Những cường giả này đều đã bị bắt làm nô lệ!”

Phải biết rằng những người này đều là cường giả Bất tử cảnh đỉnh phong, không có mấy người có năng lực mạnh hơn bọn họ.

“Cái gì?” Ở phía xa, Hồn Liệt Thiên nhìn Diệp Tinh, sắc mặt tràn đầy vẻ khó tin.

Ban đầu anh ta và Diệp Tinh chiến đấu ngang sức, nhưng bây giờ trước người Diệp Tinh lại xuất hiện thêm hai mươi ba nô lệ, hơn nữa thực lực cũng không thấp!

“Nhân loại Kiếm Ngân, ngươi đây là đang tự tìm đường chết!”

Nhìn thấy những nô lệ này xuất hiện, thiên tộc Mạc Cam Lâm, yêu tộc Huyền Long và những người khác đều rống lên giận dữ.

Những người bị bắt làm nô lệ có mấy người trong tộc quần của bọn họ.

Phải biết rằng, để sinh ra được một người có thức lực Bất tử giả đỉnh phong là một chuyện vô cùng khó khăn.

“Ha ha, muốn giết ta thì các người phải có đủ thực lực trước đã.” Diệp Tinh cười to.

Vút!

Bóng dáng của hắn lóe lên, không ngừng tránh né những đòn công kích, những đòn tấn công còn lại đều bị đám người Hổ Diệt liên thủ chặn lại.

Hai mươi ba vị cường giả có thực lực gần bằng Hồn Liệt Thiên liên thủ công kích là một sức mạnh khủng bố đến mức nào chứ? Ít nhất có thể ngăn cản được mấy trăm vị cường giả Bất tử cảnh đỉnh phong phổ thông.

Tốc độ của Diệp Tinh hiện tại cũng không tính là nhanh, nhưng xung quanh hắn có nhiều nô lệ nên muốn tránh thoát những đòn công kích đó dễ như trở bàn tay.

“Chết tiệt!” Mạc Cam Lâm và Huyền Long vô cùng giận dữ, nhưng cũng chỉ có thể tạm thời kìm chân hắn.

“Bảo vật quan trọng nhất!”

“Đợi đến khi cướp được bảo vật thì sẽ quay lại tính sổ với nhân loại Kiếm Ngân sau!”

Bùm! Bùm! Bùm!

Trời đất vỡ tan tành, công kích khủng bố tràn lan, hư không không ngừng vặn vẹo.


“A!!!” Thỉnh thoảng lại có những tiếng kêu gào thảm thiết truyền tới.

“Ầm ầm!”

Các cường giả liên thủ lại với nhau tạo thành một tấm lá chắn, nhưng phần lớn đều chết không kịp kêu lên một tiếng.

Tất cả ở đây đều là Bất tử cảnh, nhưng cũng có người có thực lực yếu, thế nên nếu liên thủ lại thì những người đó sẽ là những người không chịu nổi trước tiên.

“Đúng là điên cuồng!” Thân thể Diệp Tinh căng thẳng, xung quanh hắn lúc nào cũng có thể xuất hiện nguy hiểm.

Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, đã có hơn ngàn vị cường giả Bất tử cảnh ngã xuống.

Mặc dù hắn không quan tâm đến những cường giả cấp dưới mình, nhưng nếu thêm bài vị cường giả Bất tử cảnh vô địch liên thủ lại nữa thì nói không chừng cũng có thể mất mạng.

Nhóm cường giả tấn công nhau không ngừng, năm lệnh bài lơ lửng trên không trung, dưới áp lực của những đòn tấn công mà dần dần bay về các hướng khác nhau.

“Không ổn!” Diệp Tinh nhìn mấy tấm lệnh bài đang bay ra xa thì trong lòng hơi chùng xuống, nhưng lúc này hắn cũng không làm gì được.

Năm cái lệnh bài vốn không ở cùng vị trí, thế nên không thể nào tập trung lại một chỗ được.

“Xem ra mình muốn giành được nhiều hơn một chiếc lệnh bài cũng không phải chuyện dễ dàng.” Diệp Tinh lắc đầu.

Diệp Tinh có dã tâm, đương nhiên muốn tranh đoạt mấy tấm lệnh bài.

Nhưng nơi này cường giả vô số, mà lệnh bài chỉ vỏn vẹn năm chiếc.


Theo số lượng cường giả không ngừng tiến lên, khoảng cách của năm chiếc lệnh bài và nhóm người Diệp Tinh càng lúc càng hỗn loạn.

Một chiếc lệnh bài bị dao động bắn văng về một hướng.

Nơi đó vừa vặn lại có mười mấy vị cường giả.

Trên mặt nhất thời lộ ra vẻ kích động.

“Tấn công!”

Những tiếng gầm vang lên, nhất thời vô số đạo công kích bay tới. Mười mấy vị cường giả kia thậm chí còn không kịp kêu lên một tiếng thì thân thể đã rơi xuống khỏi hư không.

“Hừ! Thực lực yếu ớt như vậy mà cũng dám tranh đoạt lệnh bài!” Mạc Cam Lâm cười nhạo một tiếng.

Vút!

Bóng người anh ta lóe lên, nhanh chóng bay về phía một lệnh bài.

“Mạc Cam Lâm!”

Mấy tiếng gầm tức giận lại vang lên, nhóm cường giả Thao Liệt, Huyền Long lại chuyển hướng công kích sang Mạc Cam Lâm.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.