Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 1198: C1198 Chương 1198



Diệp Tinh lại không hề do dự, bóng hình hắn vừa động đã nhanh chóng bay tới trận truyền tống không gian.

Cho dù tộc Hạt Nguyên có hai vị thánh hoàng, hơn mười vị đại đạo chi chủ thì hắn cũng phải mang Tiểu Bảo Nhi thoát khỏi đó!

...

Trên địa cầu, Lâm Tiểu Ngư nhìn ảo ảnh của Diệp Tinh, sắc mặt đại biến nói: “Diệp Tinh, anh nói cô bé lúc trước anh gặp trong thế giới ảo kia là con gái của chúng ta? Còn có một đứa bé khác đang ở cạnh quả âm dương Huyền Minh?”

“Ừ” Diệp Tinh gật đầu, nhanh chóng nói rõ tình hình.

Chuyện này hắn không có khả năng lừa Lâm Tiểu Ngư.

“Bây giờ anh đang trên đường tới tộc Hạt Nguyên, chuẩn bị mang Tiêu Bảo Nhi ra ngoài”. Diệp Tinh trầm giọng nói.

Nghe vậy, trên mặt Lâm Tiểu Ngư tràn đầy lo lắng, vừa lo lắng cho con gái lại vừa lo lắng cho Diệp Tinh.

Tộc Hạt Nguyên không phải một nơi đơn giản. Đó là tộc quần có chỗ đứng độc lập trong vũ trụ!

“Tiểu Ngư, không cần lo lắng, anh có phân thân Huyễn tộc ở đây. Sau khi biến hóa thân mình thì cho dù là thánh hoàng cũng rất khó nhìn ra được. Chỉ cần tìm tòi cẩn thận không phải là không có cơ hội thành công”. Diệp Tinh nhanh chóng an ủi.

Rốt cuộc hắn còn chưa hiểu rõ tình cảnh hiện tại của Tiểu Bảo Nhi. Nhưng hắn chỉ biết là sức sống của cô bé đã rất mỏng manh. Hắn sợ nếu chậm trễ sẽ không còn cơ hội gặp lại con gái của mình nữa.


“Thúc thúc”. Nhớ tới giọng nói mềm mại của Tiểu Bảo Nhi trong thế giới ảo, lòng Diệp Tinh càng thêm chua xót.

Lúc ở trong thế giới ảo, Tiểu Bảo Nhi cũng thường xuyên bị ngã. Thì ra sức sống khi đó đã rời rạc, tình hình hiện tại càng nghiêm trọng hơn.

“Tiểu Ngư, em cứ yên tâm đợi ở trái đất đi” Diệp Tinh dặn dò.

Nói thêm vài câu hắn đã cắt đứt liên lạc.

“Nhất định phải thành công” Trong biệt thực Diệp gia, Lâm Tiểu Ngư ôm hai tay trước ngực âm thầm cầu nguyện.

……

Đây là một khu vực khổng lồ tựa như man hoang. Nói là khu vực nhưng thật ra là một lục địa rộng lớn.

Trên lục địa này có một tòa cung điện đứng sừng sững. Thỉnh thoảng có các loại sinh mệnh xuất hiện. Nhưng không thể nghi ngờ, sinh mệnh tôn quý nhất chính là những sinh mệnh bị lân giáp màu đen abo bọc hơn nửa người, thân hình chúng đều rất gầy và cao, thoạt nhìn khuôn mặt giống như yêu thú bò cạp.

Những cường giả khác thấy bọn họ đều vô cùng cung kính hành lễ.

Đây là lãnh địa của tộc Hạt Nguyên, những khuôn mặt khác đều là nô lệ, phục vụ cho cả tộc Hạt Nguyên.

“Ha ha ha.” Bỗng nhiên có một thanh niên tộc Hạt Nguyên bay tới, trên mặt anh ta tràn đầy vui sướng.

“Tâm trạng của đội trưởng Ngạn Quân không tồi nhỉ”.

“Rất ít thấy đội trưởng Ngạn Quân cười”.

“Chào đội trưởng Ngạn Quân”.

Nhìn thấy vị thanh niên này, đông đảo nhân viên cung kính chào hỏi.

“Ta rời khỏi tộc quần một chuyến, có người tới hỏi ta thì cứ bẩm báo theo sự thật”. Ngạn Quân thuận miệng phân phó.

“Vâng thưa đội trưởng Ngạn Quân!” Cường giả phía dưới vội vàng gật đầu.


……

Bên ngoài lục địa khổng lồ, một bóng dáng yên lặng ẩn núp, thậm chí ngụy trang thành một tảng đá.

“Hiền giả vận mệnh biết rất nhiều về sinh mệnh chi linh nhưng thông tin đề cập tới thành Thời Không lại quá ít”. Diệp Tinh nghĩ thầm trong lòng.

Lúc trước hắn đã đặc biệt tra xét tin tức về quả âm dương Huyền Minh, nhưng là lại tra không ra. Thành Thời Không ghi lại không quá mười loại sinh mệnh chi linh.

Không ai biết hiền giả vận mệnh là người của tộc quần nào, chỉ biết hắn không thích tranh đấu, sở thích duy nhất là đi khắp nơi giảng đạo. Vô cùng thần bí.

“Hả?” Đang mải suy nghĩ, bỗng nhiên Diệp Tinh nhìn về phía nơi xa, nơi đó có một vị thanh niên đang bay tới.

“Cuối cùng cũng xuất hiện!”

Nhìn đến vị thanh niên kia, trên mặt Diệp Tinh lộ ra một tia lãnh quang.

Chờ đến khi thanh niên đến gần hắn…

“Huyễn yên!”

Ngay lập tức, một không gian nhỏ trực tiếp ngưng đọng.

“Chuyện gì vậy?” Ngạn Quân đang phi hành, bỗng nhiên cảm thấy thân thể không cách nào nhúc nhích, mà xung quanh lại không có cường giả. Trong lòng anh ta không nhịn được mà cả kinh.

Vút!


Trong nháy mắt có một cỗ linh hồn cường đại ập tới, điên cuồng chui vào trong đầu anh ta.

“Không!”

Cảm thụ được linh hồn bị đánh nặng nề, Ngạn Quân hoảng sợ cực kỳ. Nhưng không đến một chớp mắt, ý thức của anh ta đã bị cỗ linh hồn kia xâm nhập hoàn toàn.

“Thành công!”

Diệp Tinh hóa thành tảng đá trực tiếp chui vào trong nham thạch, mà Ngạn Quân lại trực tiếp bay về một chỗ nào đó.

Chờ đến khi đi vào sơn động bí ẩn, Ngạn Quân nhìn Diệp Tinh rồi vô cùng cung kính nói: “Chủ nhân.”

“Ngạn quân, nói cho ta toàn bộ tin tức mà ngươi biết” Diệp Tinh trầm giọng nói.

Thực lực hiện giờ của Ngạn Quân là Chân Linh cảnh, còn chưa đạt tới Bất Tử Cảnh. Dưới bí thuật Huyễn yên và nô dịch linh hồn, đương nhiên dễ dàng trở thành nô bộc của Diệp Tinh. Hơn nữa quá trình biến đổi cực nhanh, cho dù có cường giả ở gần cũng khó phát hiện ra.

“Vâng thưa chủ nhân!” Ngạn Quân không dám do dự, nhanh chóng nói hết mọi tin tức mà anh ta biết.

Rất nhanh, Diệp Tinh đã biết cơ bản tất cả mọi chuyện về Ngạn Quân.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.