Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 1316



Bùm!

Sau khi vô số năng lượng xuất hiện, tất cả đều lao về thức hải của Diệp Tinh, thức hải của hắn lập tức xuất hiện một vòng xoáy nhỏ, điên cuồng cắn nuốt năng lượng...

“Rắc rắc!”

Khi thân thể Diệp Tinh xảy ra thay đổi thì bên ngoài hư không cũng dường như xuất hiện thay đổi, vật rắn màu tím dần nứt ra.

“Nứt rồi?”

Những người bên ngoài khiếp sợ nhìn nhau, ánh mắt ngập tràn kinh hãi.

Vật rắn màu tím nứt ra, một con mắt màu tím xuất hiện trong hư không, lạnh lùng nhìn tất cả những cường giả bên dưới.

Vù vù...

Theo cái nhìn đó, toàn bộ hư không dường như dừng lại, tất cả cường giả không có cách nào nhúc nhích, những âm thanh bên tai cũng biến mất.

Rào rào!

Bỗng nhiên, không gian đột nhiên dao động, một vòng xoáy không gian xuất hiện, sau đó có bốn vị cường giả bước ra.

Trên người bọn họ tản ra dao động và khí thế vô cùng mãnh liệt, tất cả đều ở cảnh giới Đại đạo chi chủ!

Vừa mới xuất hiện thì ba vị Đại đạo chi chủ lập tức lộ ra vẻ hoảng sợ, thân thể bọn họ lập tức đọng lại, không cách nào nhúc nhích được, bọn họ đã hoàn toàn bị hư không này trói buộc!

“Trói buộc thời không thật là khủng khiếp!” Một vị đại đạo chi chủ còn lại thì vẻ mặt đầy khiếp sợ.

Ông ta nhìn con mắt màu tím lạnh như băng ở trong thời không thì càng thêm kinh ngạc.

“Mắt thời không?”

Vị đại đạo chi chủ kia suy nghĩ một lát, sau đó nhanh chóng bay về phía đại điện.

...

“Là mắt thời không!”

“Trời ạ, Huyễn tộc chúng ta chỉ có lão tổ đầu tiên mới có thể thi triển được Mắt thời không, bây giờ lại có thể xuất hiện lần nữa!”

Lão giả Nguyên Nha và đạo chủ Tân Việt lúc này cũng không che giấu nổi vẻ khiếp sợ. Ngoài kiếp sợ thì bọn họ càng thêm kích động hơn.

“Nguyên Nha, Tân Việt!” Một giọng nói vang lên, vị cường giả không bị trói buộc chậm rãi bay tới, ánh mắt ngạc nhiên nhìn hồ nước màu tím trước mặt.

“Đây là do Lâm Mặc tạo thành?”

“Đúng vậy.” Lão giả Nguyên Nha mỉm cười gật đầu.

...

“Thật là kỳ lạ.” Bên trong hồ truyền thừa, Diệp Tinh ngồi xếp bằng.

Vô số năng lượng hội tụ trong thức hải của hắn, mà ở vị trí trung tâm của thức hải lại hình thành một con mắt màu tím.

Không chỉ như vậy, Diệp Tinh còn có thể nhìn thấy những người bên ngoài đang bị Trói buộc thời không.

“Thời không! Mình đã nắm giữ được thời không!” Diệp Tinh vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ.

Trong hư không, ba vị Đại đạo chi chủ cấp một cũng bị hắn trói buộc, không có cách nào nhúc nhích.

Ý thức của Diệp Tinh bao phủ toàn bộ hư không, ngay cả Đại đạo chi chủ cũng hoàn toàn bị trói buộc!

Vù vù...

Nhưng chỉ khoảng vài giây sau, Diệp Tinh đã cảm thấy vô cùng choáng váng.

“Không có cách nào thi triển?” Diệp Tinh giật mình.

Năng lực nắm giữ thời không của hắn rất mạnh, nhưng lại không kiên trì được mấy giây.

Diệp Tinh cảm thấy bản thân có một áp lực vô cùng, chắc chắn là đến từ ba vị Đại đạo chi chủ cấp một.

“Nếu như không có ba vị Đại đạo chi chủ kia thì chắc mình đã có thể nắm giữ được thời không.” Trong lòng hắn lúc này vô cùng vui sướng.

“Chẳng lẽ đây chính là thiên phú Huyễn yên của mình?”

Trước đây hắn chỉ có thể trói buộc một vị Đại đạo chi chủ cấp một trong nháy mắt, nhưng bây giờ hắn lại có thể trói buộc được ba vị, thậm chí còn trói buộc hẳn mấy giây.

“Chưa tới một giây là mình đã có thể giết chết ba vị Đại đạo chi chủ cấp một kia rồi!” Diệp Tinh trầm ngâm nói.

Cường giả ra tay vô cùng nhanh chóng, nếu như một Đại đạo chi chủ bị trói buộc hoàn toàn thì chứ đến một phần mười giây là hắn có thể tiêu hao hết lực sinh mệnh của họ rồi!

Diệp Tinh nhìn về phía trên.

“Đi!”

Bóng người hắn khẽ động, nhanh chóng bay ra khỏi hồ nước màu tím.

Vù vù...

Khi hắn rời đi, mắt hư không màu tím kia dao động một chút, sau đó chậm rãi biến mất.

Mắt thời không biến mất, những người bị trói buộc đều khôi phục bình thường.

“Vừa rồi xảy ra chuyện gì thế? Ta hoàn toàn không thể nhúc nhích được.”

“Các ngươi nhìn hư không đi, có một con mắt màu tím!”

“Mắt thời không! Trời ạ, chính là mắt thời không trong truyền thuyết của Huyễn tộc chúng ta!”

“Cho dù Huyễn tộc chúng ta ở thời kỳ thịnh vượng thì Mắt thời không cũng chỉ có trong truyền thuyết, sao bây giờ lại có thể xuất hiện chứ?”

“Chỉ khi nào thiên phú Huyễn yên đạt đến cực hạn thì mới có thể thi triển nó, tộc lão Lâm Mặc ở trong hồ truyền thừa lâu như vậy, chắc chắn là tộc lão Lâm Mặc thi triển!”

“Nghe nói người có thể nắm giữ Mắt thời không trong tương lai rất có thể đột phá đến cảnh giới Thánh hoàng vũ trụ!”

các thành viên của Huyễn tộc trên mặt đều ngập tràn vẻ khiếp sợ, nhưng ngay sau đó lại lộ ra vẻ hưng phấn.

“Mắt thời không thật là khủng khiếp!”

Trong hư không, ba vị đại đạo chi chủ bị trói buộc nhìn nhau một cái, ánh mắt đầy vẻ kinh hãi.

Vừa rồi thân thể bọn họ không nhúc nhích được!

“Đi!”

Bóng người lập lòe, ba vị Đại đạo chi chủ cấp một nhanh chóng bay về phía trước.

...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.