Thánh tôn Mạt Viêm vung tay phải lên, thân hình Diệp Tinh lập tức không tự chủ được tiến vào bên trong cái khe thật lớn kia, hắn vừa tiến vào trong đó liền xuất hiện tại phía trên một tòa cung điện.
Mà bên trong cung điện kia, bé trai vừa mới ra sinh lúc này đang khóc lớn, ánh mắt chỉ lộ ra một cái khe nhỏ, mê mang bối rối nhìn bốn phía.
"Cảm ngộ vận mệnh của mình ở ngay tại trên người đứa bé kia sao?" Trong lòng Diệp Tinh nói thầm.
"Hử?"
Ánh mắt của hắn bỗng nhiên trầm xuống.
Xoát!
Bên trong cung điện phía dưới, một người đàn ông toàn thân gần như bị áo giáp bao phủ bỗng nhiên xuất hiện, vừa xuất hiện người đàn ông này liền lao về phía đứa bé mới sinh kia.
"Ai?"
"Người đâu mau tới!"
Toàn bộ mọi người bên trong cung điện lập tức hoảng sợ, âm thanh kích động vang lên, hỗn loạn một mảnh.
"Người này thực lực thật mạnh?" Diệp Tinh nhìn kỹ, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Lúc trước Thánh tôn Mạt Viêm nói ở trong này mạnh nhất còn chưa đạt tới Hư Không Cảnh, lúc này hắn cảm nhận được hư không xung quanh tạo cho hắn áp bách thật lớn, nơi này nhìn qua cũng chỉ là một thành nhỏ hẻo lánh, không ngờ còn có nhân vật tiếp cận Hư Không Cảnh xuất hiện.
"Nếu cảm ngộ vận mệnh của mình nằm ở trên người đứa bé kia, vậy thì mình sẽ không để cho nó bị giết được." Trong lòng Diệp Tinh nghĩ thầm.
Vút!
Thân hình của hắn vừa động, liền trực tiếp xuất hiện ở bên trong cung điện thật lớn, chắn người đàn ông áo giáp kia lại.
"Hử?"
Người đàn ông mặc áo giáp nhìn Diệp Tinh, dường như nhíu mày, trong tay phải ông ta xuất hiện một thanh chủy thủ muốn đâm tới, nhưng mà Diệp Tinh vung tay phải lên.
"Phốc!"
Người đàn ông mặc áo giáp này phun ra máu tươi, thân thể trực tiếp bay ngược ra ngoài.
Sau đó người này cũng không tiếp tục ra tay, bóng dáng vừa động liền biến mất không thấy.
"Đi rồi?" Trong lòng Diệp Tinh thầm nghĩ.
Hắn cũng không ra tay nữa, hiện tại hắn còn chưa hiểu về nơi này, hắn không muốn thay đổi bất cứ điều gì.
"Ha ha, Diệp Tinh, bắt đầu từ lúc ngươi ra tay, bánh răng vận mệnh đã chuyển động rồi, ngươi ở trong này cẩn thận cảm ngộ đi, bên trong Huyễn Nguyên giới này, ngươi chính là thần minh mạnh nhất, thậm chí ý chí của ngươi chính là ý chí của toàn bộ Huyễn Nguyên giới! Có điều ta đề nghị ngươi không nên can thiệp quá mức vào sự vận hành của mỗi một sinh mệnh trong Huyễn Nguyên giới, bất kỳ một sinh mệnh nào cũng đều có quỹ tích vận mệnh tương ứng."
Đúng lúc này, một tiếng cười to bỗng nhiên vang lên ở trong đầu Diệp Tinh, đúng là giọng của Thánh tôn Mạt Viêm.
"Ta hi vọng ngươi có thể thành công... "
Sau khi nói xong, giọng nói của Thánh tôn Mạt Viêm rốt cuộc biến mất không thấy.
"Quỹ tích vận mệnh?" Trong lòng Diệp Tinh thầm nghĩ.
"Kẻ ác kia đã bỏ đi rồi."
"Là do vị thanh niên này ra tay."
Nhìn thấy Diệp Tinh, trong mắt những người trong phòng đều lộ ra vẻ cảm kích.
Trong đó một người đàn ông trung niên mặc trường bào và một vị thanh niên mặc hoa phục tiến lên, vô cùng cảm kích nói: "Cảm tạ ân cứu mạng của đại nhân."
Nếu không nhờ Diệp Tinh xuất hiện, dựa theo thực lực của người tới vừa rồi, đứa bé chắc chắn là không giữ được.
"Ta chỉ là vừa lúc đi ngang qua thôi." Diệp Tinh khoát tay tùy ý nói.
Hắn nhìn đứa bé kia mỉm cười nói: "Hơn nữa ta cùng với đứa nhỏ này có duyên."
Bọn truyen.Full.vn và truyen.Full. com, trum_truyen. vn ăn cắp trắng trợn công sức bên mình nhiều quá nên bên mình ra chậm lại hoặc ẩn bên đó sẽ không thấy được chương
Chỉ vào web bên mình mới có nhé! Hơn mấy chục chương trước
Các bạn vào mê truyện hot.vn hoặc truyen.azz.vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.
Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.
Người đàn ông trung niên và vị thanh niên liếc nhìn nhau một cái, sau đó người thanh niên bước lên nói: "Vị đại nhân này, ngươi đã có duyên với đứa nhỏ nhà ta, hiện tại lại cứu thằng bé, không biết có bằng lòng tạm thời ở lại hay không, nghỉ tạm một thời gian ngắn, rượu nhạt của nhà họ Triệu ta rất không tệ, đại nhân có thể nhấm nháp một chút."
Bọn họ đều là người thường, chỉ biết là người đàn ông mặc áo giáp vừa rồi có thực lực rất mạnh, mà thực lực của Diệp Tinh chắc chắn còn mạnh hơn, bọn họ chỉ là gia đình phú hào, cũng không có vũ lực gì, cho nên muốn mượn sức Diệp Tinh một chút.
"Vậy làm phiền. " Diệp Tinh hơi trầm ngâm một chút, gật gật đầu.
Mục đích hắn tới nơi này vốn là vì đứa bé kia, ở lại trong phủ cũng dễ tiếp xúc hơn.
......
"Diệp huynh, dựa theo yêu cầu của ngươi, tòa nhà này chính là chỗ ở của ngươi." Thanh niên nhìn Diệp Tinh cười nói.
Trước mắt là một tòa cung điện hai tầng rất lớn, đương nhiên đây là so sánh với các cung điện khác mà thôi, tính ra thì cung điện này chiếm diện tích đại khái khoảng mấy trăm mét vuông.
Nói xong anh ta lại nhìn Diệp Tinh, nhịn không được nói: "Diệp huynh, thật sự không cần nô bộc thị nữ hầu hạ sao?"
Phủ đệ bọn họ có gần trăm vị tôi tớ.
Diệp Tinh mỉm cười lắc đầu, nói: "Không cần, ta quen ở một mình."
Người thanh niên trước mắt tên là Triệu Nguyên, là chủ nhân của tòa phủ đệ này, ông lão kia là cha của anh ta, mà đứa bé mới sinh là con trai của anh ta, Triệu Thận.
Đây là một tòa thành nhỏ trong Huyễn Nguyên giới, bên trong giống như thế giới trong phim võ hiệp thời đại Địa Cầu còn chưa tiếp xúc với vũ trụ.
Trong thế giới này có người luyện võ,.v.v…, cũng có một ít tông phái, mặc dù có cường giả, nhưng mà so với ngoại giới mà nói thì quá yếu.
Bên trong thành trì này chủ yếu chỉ có người phàm, cơ bản tuổi thọ không vượt quá một trăm.