“Tìm được một đệ tử giỏi như ngươi, thời gian trăm năm chẳng coi là gì." Diệp Tinh mỉm cười nói, hiển nhiên rất hài lòng.
Sắc mặt hắn bình tĩnh, nhưng trong lòng rất vui sướng.
"Kế hoạch còn thuận lợi hơn so với tưởng tượng!"
Đồng Mục muốn lợi dụng hắn đối phó quả âm dương Huyền Minh, mấy người đạo chủ Hồn Hà, Diệp Tinh muốn để con gái mình đưa mình tới nơi ở của quả âm dương Huyền Minh, đại chủ Hà Hồn.
Vậy nên, rõ ràng hắn biết lời nói của con gái mình có chút sơ hở, nhưng hắn vẫn thuận thế đón nhận.
"666, không hổ là người một nhà, đều là ảnh đế ra đời à."
Bên trong nhẫn không gian, trong mắt tiểu Hắc tràn đầy vẻ kính nể, gật gù đắc ý nói.
“Rõ ràng con gái ngươi không cần bất cứ sư phụ nào, chỉ cần tài nguyên, hơn nữa không tiếp nhận nổi chỉ điểm, lại nghĩ ra được phương pháp như vậy. Mà Diệp Tinh ngươi lòng dạ lại càng đen tối, ngay cả con gái mình cũng rơi vào bẫy mà không hề hay biết.”
Lúc này tiểu Hắc gật gù đắc ý nói.
"Cái gì gọi là bụng dạ đen tối? Đây là phương pháp tốt nhất có được không!" Nghe vậy, Diệp Tinh tức giận nói.
Hắn vui sướng trong lòng, nhưng sau khi bình tĩnh lại hơi trầm xuống.
“Tiểu Đồng nhắc tới trăm năm, chẳng lẽ quả âm dương Huyền Minh thật sự muốn ra tay ư?" hắn biết được tin tức của quả âm dương Huyền Minh từ chỗ hiền giả vận mệnh.
"Đồng Mục đại nhân bái sư?"
"Đối phương còn là một vị đại đạo chi chủ?"
Mấy người xung quanh nhìn khung cảnh trước mắt, một người trong số đó sâu trong đáy mắt lóe lên.
...
Đây là một dãy núi khổng lồ, lúc này trên dãy núi có một người đàn ông mặc áo giáp vàng đang chắp tay sau lưng đứng đó.
Trên mặt người đàn ông này có rất nhiều bí văn kỳ lạ, trên trán còn có một ký hiệu sấm sét, vóc dáng to lớn, tóc tùy ý xõa ra, cẩn thận nhìn những sợi tóc này, dường như mỗi một sợi tóc đều là một thế giới dòng sông, thực lực hơi yếu một chút có khả năng bị chìm vào trong đó!
Đây là đạo chủ Hồn Hà là một trong những cường giả đứng ở đỉnh phong, nắm giữ ba đại đạo, thậm chí còn là sinh mệnh đặc thù.
Lúc này bên cạnh người đàn ông còn có một cái cây kỳ lạ.
Đó là một cây linh quả hai màu đen trắng, bên trên cũng chỉ kết một quả có hai màu đen trắng.
Ong...
Rất nhiều tia ánh sáng màu đen tản ra, quả màu đen trắng đó hoàn toàn giống như sống lại, bên trên còn tản ra dao động mãnh liệt.
Hai chiếc rễ to khỏe giống như chân người, lúc này ở vị trí quả,, một tia ý thức lại tản ra, quét ngang bốn phía.
"Quả âm dương Huyền Minh, ngươi có phát hiện gì chưa?" đạo chủ Hồn Hà hỏi.
"Không có." Quả bên trên đó vậy mà lại truyền ý thức tới.
"Vẫn là không có ư?" đạo chủ Hồn Hà khẽ cau mày.
“Nghe đồn thánh hoàng Hắc Ly đã từng đã cso được một món thiên địa thánh khí, chỉ có điều rất ít người biết chuyện này, ban đầu thánh khí đó cũng chỉ như phù dung sớm nở tối tàn, rất nhanh đã có tin tức thánh hoàng Hắc Ly ngã xuống truyền tới."
Trong mắt rõ ràng đạo chủ Hồn Hà có một tia khát vọng.
Thánh khí, đó là bảo vật mà thánh tôn cường địa nhất vũ trụ mới có thể thúc động, cho dù là thánh tôn cũng chưa chắc đã có!
Một món thánh khí, cho dù là nhân tộc, yêu tộc cùng các tộc đứng đầu vũ trụ, đều có thể trở thành tồn tại như bảo vật trấn tộc!
Nghe nói trong vũ trụ giai đoạn hiện giờ chưa có luyện khí sư nào có thể luyện chế ra, thánh khí trong vũ trụ hiện nay đều tự mình sinh ra, mỗi một món đều có uy năng khó tin!
Đạo chủ Hồn Hà đã từng tiến vào trong một di tích cổ xưa, từng thấy ghi chép vụn vặt về thánh khí của thánh hoàng Hắc Ly.
Bảo vật mạnh mẽ như vậy, nếu như ông ta có được, thực lực tất nhiên sẽ tăng mạnh!
Trên người ông ta cũng có một ít bảo vật, mục đích tới đây chủ yếu nhất chính là món thánh khí đó.
"Đúng rồi, năng lực tầm bảo của Đồng Mục mà ngươi sinh ra đó rất mạnh, chỉ có điều thực lực kém một chút, chúng ta có thể để cho cô ta vào trong tìm kiếm." đạo chủ Hồn Hà mỉm cười nói.
"Đồng Mục rất đặc biệt."
Dường như giọng nói của quả âm dương Huyền Minh có chút trầm xuống: "Dường như hai giọt máu tươi tạo ra cô ta cũng rất đặc biệt, dẫn tới khả năng tầm bảo của Đồng Mục dường như không kém hơn ta, nếu như thực lực cường đại hơn chút, khả năng tìm được bảo vật cũng mạnh hơn. Nhưng cô ta có tâm tư làm phản, ta sẽ không giữ lại cô ta lâu."
Hạn chế đẳng cấp tìm bảo vật của Đồng Mục chính là thực lực, thực lực quá yếu, tiến vào nơi những của những tồn tại đứng đầu cường giả đó, nói không chừng sẽ bị giết chết.
Cho nên cho dù năng lực tầm bảo của Đồng Mục mạnh mẽ, bởi vì khu vực tầm bảo bị hạn chế, đẳng cấp mà bả vật tìm được cũng không tính là cao.
Nghe vậy, đạo chủ Hồn Hà lại lạnh nhạt nói một tiếng: "Cho dù có tâm tu làm phản, thực lực của cô ta cũng chỉ ở Bất Tử Cảnh, coi cho dù đạt tới Bất Tử Cảnh thì lại thế nào?”
Trên mặt ông ta tràn đầy tự tin, trong đẳng cấp cường giả đại đạo chi chủ, chẳng có mấy người có thể khiến ông ta lùi bước
"Hửm?"
Đúng vào lúc này, bỗng nhiên đạo chủ Hà Hồn nhìn đồng hồ trong tay.
"Có đại đạo chi chủ muốn thu nhận Đồng Mục làm đệ tử?" trong mắt đạo chủ Hồn Hà lộ ra một chút ngạc nhiên.
"Bây giờ Đồng Mục bắt đầu kết giao thế lực." quả âm dương Huyền Minh trầm giọng nói: "Xem ra dường như muốn đối phó chúng ta, lần sau gặp cô ta ngươi giúp ta loại trừ cô ta."
"Được." đạo chủ Hồn Hà tùy ý nói.
Ông ta chẳng thèm để ý tới điều này chút nào.
Cho dù được đại đạo chi chủ cấp ba thu làm đồ đệ thì lại thế nào? Thực lực của ông ta hoàn toàn có thể nghiền ép đại đạo chi chủ cấp ba bình thường.
“Nhưng lúc mấu chốt, vẫn nên để Đồn Mục thi triển chút hơi ấm cuối cùng." đạo chủ Hồn Hà mỉm cười nói.
Ông ta thấy quả âm dương Huyền Minh không phản đối, liền nhanh chóng truyền một mệnh lệnh ra ngoài.