Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 1445



"Đạo chủ Không Nhất." Diệp Tinh nhìn về phía vị người đàn ông viên nhân vạm vỡ này, khóe miệng cũng nở một nụ cười, lúc này sâu trong đáy mắt hắn lóe lên vẻ kỳ dị.

Đạo chủ Không Nhất, đại đạo chi chủ cấp ba nhân tộc, nhưng còn có một thân phận khác, đó chính là cường giả gia tộc thánh hoàng Hỏa Yểm.

Ban đầu Khôn Ly suýt chút nữa giết chết hắn đánh đó, thuộc về gia tộc Hỏa Yểm, mà anh ta biết Diệp Tinh chưa chết trong lòng cũng chẳng sợ hãi, cũng là vì là sau lưng có gia tộc thánh hoàng Hỏa Yểm!

Nhưng gia tộc khủng bố như một ông trùm đó, hiện giờ theo Diệp Tinh thấu cảm giác thần bí rõ ràng giảm đi rất nhiều.

Thánh hoàng Hỏa Yểm cũng chỉ là một vị cường giả thánh hoàng vũ trụ thực lực bình thường.

Gia tộc Hỏa Yểm, trừ thánh hoàng Hỏa Yểm ra, cường giả thứ hai chính là đạo chủ Không Nhất.

"Ha ha, người mạnh nhất dưới thánh hoàng, Diệp Tinh, Không Nhất ta bình thường rất ít khâm phục người khác, nhưng ngươi chắc chắn là người đầu tiên!"

Đạo chủ Không Nhất mỉm cười nói, bất cứ ai cũng có thể nghe ra ý muốn kết giao trong lời nói.

Thân là thiên tài đệ nhất của nhân tộc, thậm chí là toàn bộ vũ trụ, cường giả muốn kết giao với Diệp Tinh rất nhiều.

Chỉ hai nghìn năm đã đạt tới trình độ này, tương lai chắc chắn thành tựu của Diệp Tinh sẽ không chỉ dừng lại ở đó!

Chỉ cần tiến thêm một bước, đó chính là thánh hoàng vũ trụ cường đại!

Vậy nên, cho dù gia tộc Hỏa Yểm không thuộc về thế lực thành Thời Không, nhưng đạo chủ Không Nhất vẫn tới nơi này chúc mừng, mục đích không cần nói cũng biết.

Kết giao Diệp Tinh là chủ yếu nhất, cho dù không thấy được Diệp Tinh, nhưng tới nơi này của đạo chủ Lăng Hằng, cũng có thể lưu lại cho Diệp Tinh một ấn tượng tốt.

Rất nhiều các tiểu Đồngc khác tới đều có suy nghĩ như vậy.

Diệp Tinh khẽ mỉm cười, nhẹ giọng nói: "Gặp được kha khá cơ duyên mà thôi."

Hắn ứng phó một vài cường giả xung quanh.

Chúc mừng tận một ngày trời, nghe thấy Diệp Tinh tới nơi này, càng có nhiều đại đạo chi chủ tràn tới đây, thậm chí đặc biệt tới đưa quà tặng cho Kuiba.

...

"Sư phụ, sư đệ, ta về trước đây." Kuiba nhìn đạo chủ Lăng Hằng, Diệp Tinh cười nói.

Anh ta lại nhìn Diệp Tinh, nói: "Sư đệ, sau này có thời gian có thể tới đại lục Tân Nguyên xem thử xem."

"Chắc chắn." Diệp Tinh gật đầu cười.

Kuiba rời đi, lúc này bên trong phủ đệ chỉ còn lại Diệp Tinh và hai người đạo chủ Lăng Hằng.

Đạo chủ Lăng Hằng nhìn đệ tử của mình, mỉm cười nói: "Diệp Tinh, thực lực của ngươi mạnh như thế, Kuiba lại đột phá đến đạo chủ cảnh, Lăng Hằng ta ngày hôm nay có thể coi như nở mày nở mặt một trận."

"Lần này nhiều đại đạo chi chủ cấp ba tới nơi này của ta như vậy, cũng đều là vì ngươi. Bình thường những cường giả này sẽ không chủ động kết giao với ta."

Ông ta nhìn đệ tử của mình, mặt tươi cười.

Thực lực của ông ta ở cấp hai, đã chạm rất gần tới cấp ba, ở trong đại đạo chi chủ nhân tộc cũng coi là cực mạnh, nhưng đại đạo chi chủ cấp ba không thể nào chủ động tới tìm ông ta.

Diệp Tinh cười một tiếng, nói: "Chờ sau này sẽ khiến cho sư phụ càng nở mày nở mặt hơn."

“Ồ." Lăng Hằng đạo chủ nhìn Diệp Tinh cười to nói: "Diệp Tinh, ta rất ít khi thấy vẻ kiêu ngạo của ngươi, vậy vi sư sẽ chờ."

Cười nói mấy câu, tay phải Diệp Tinh vung lên, sau đó có hai món bảo vật xuất hiện, một thanh trường kiếm màu đen, một chiếc cánh màu trắng, bên trên hai món bảo vật này còn có rất nhiều bí văn kỳ lạ, khẽ tản ra dao động.

“Sư phụ, đây là hai món bảo vật, hy vọng người có thể nhận lấy." Diệp Tinh nói.

“Bảo vật gần đạt tới thần khí?" khẽ cảm nhận một chút, sắc mặt đạo chủ Lăng Hằng hơi biến hóa.

Cho dù là đại đạo chi chủ cấp ba cũng chỉ có một món binh khí đẳng cấp này, vài người còn không có.

Thấy dáng vẻ đạo chủ Lăng Hằng như muốn từ chối, Diệp Tinh vội vàng nói: "Sư phụ, người cũng biết lần này con giết chết nhiều đại đạo chi chủ cấp ba như vậy, lấy ra mấy bảo vật gần đạt tới thần khí cũng không tính là gì."

Đạo chủ Lăng Hằng nhìn đệ tử của mình, trầm im lặng một chút, nói: "Hai món bảo vật này ta nhận, nhưng ngươi không cần tặng những thứ khác nữa."

"Được." Diệp Tinh cười gật đầu.

Trên người đạo chủ Lăng Hằng có chừng ba món binh khí đẳng cấp đại đạo chi chủ, thậm chí còn có một món gần đạt đến thần khí, đó là loại phòng ngự, Diệp Tinh đưa là loại công kích và loại tốc độ.

Trên con đường phát triển của hắn, đạo chủ Lăng Hằng đã giúp đỡ hắn rất nhiều, cho dù là dạy dỗ, ban tặng bảo vật, thậm chí chủ động tới phủ đệ đạo chủ Quang Huyên, cứu hắn về, lúc hắn bị kẹt trong tử vong đạo tắc giới, đạo chủ Lăng Hằng cũng tự mình tới...

Những ân tình này Diệp Tinh vẫn luôn nhớ ở trong lòng.

Trước đây hắn không có thực lực báo đáp, nhưng bây giờ đã có.

Nhìn chàng trai vô cùng trẻ trước mắt, trong lòng đạo chủ Lăng Hằng không khỏi cảm thán.

Lúc ông ta mới nhận Diệp Tinh làm đồ đệ, Diệp Tinh mới chỉ ở đạo tắc cảnh, thực lực vô cùng nhỏ yếu, trong thời gian ngắn ngủi như vậy chàng trai quỳ trước mặt ông ta giờ đã phát triển đến bước này rồi.

"Diệp Tinh, tiếp theo ngươi có dự định gì?" Nói mấy câu, đạo chủ Lăng Hằng nhìn đệ tử của mình hỏi.

Hiện giờ thực lực của Diệp Tinh đã đạt tới đỉnh phong đạo chủ cảnh, chiến đấu chém giết có giúp cho thực lực tăng lên, nhưng đối với Diệp Tinh mà nói, không có một người ở đạo chủ cảnh nào là đối thủ của hắn, vậy nên cũng không còn hiệu quả rèn luyện nữa.

Cũng không thể để hắn chủ động đi tìm những thánh hoàng vũ trụ đó chứ?

Diệp Tinh mỉm cười nói: "Tạm thời con chưa nghĩ tới những chuyện đó, con chuẩn bị ở lại trái đất một thời gian."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.