Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 269: C269: Mài giũa tiểu đồ đệ 1



Trước kia bọn họ là phong quang cỡ nào, còn liên hợp lại chuẩn bị đối phó Diệp Tinh, nhưng vẻn vẹn chỉ nửa năm, bọn họ lại biến thành như vậy, lúc đối mặt với Diệp Tinh chỉ toàn là sợ hãi.

"Tôi không quan tâm các người có hành động hay không, tôi chỉ biết các người có liên quan." Diệp Tinh lạnh lùng nói.

"Mười ngày sau ở ngoại ô Bắc Kinh, đem ra bồi thường tương ứng, bằng không các người biết hậu quả rồi đấy."

- Vâng, vâng! Nghe vậy, đám người Trịnh Cực Nguyên ngược lại thở phào nhẹ nhõm.

Bọn họ cũng biết Phong Diệp Cốc cường đại, hiện tại ngược lại hy vọng Phong Diệp Cốc có thể phát huy ra thực lực lớn nhất giải quyết Diệp Tinh!

Sau khi nói xong, Diệp Tinh liền đi tới bên cạnh hứa quân, Hứa Tiểu Kỳ hai huynh muội.

Hai anh em bên cạnh Diệp Tinh thân thể tuy nhỏ, thế nhưng lại đứng thẳng tắp, đối với Diệp Tinh giết người bọn họ cũng không có cảm giác sợ hãi gì.

Người sư phụ bọn họ giết khẳng định đều là người xấu.

"Diệp Tinh." Thấy Diệp Tinh muốn rời đi, Tần Tông Lâm lại bỗng nhiên hô.

- Tần tổng còn có việc sao? Diệp Tinh xoay người hỏi.


"Cái kia..." Tần Tông Lâm nhìn Diệp Tinh, có chút ngượng ngùng nói: "Có thể bán cho tôi mấy loại quang đoàn để tu luyện không?"

Nghe vậy, Diệp Tinh cười cười, nói: "Tần tổng chuẩn bị dùng cái gì mua? Nếu đó là tiền thì thôi.” Hắn không cần nhiều tiền làm gì.

"Cái này" Tần Tông Lâm trên mặt lộ ra vẻ khó xử.

Ông ta quả thật muốn mua mấy cái quang đoàn tu luyện ở trong tay Diệp Tinh, vô luận bao nhiêu tiền đều có thể lấy ra, thế nhưng Diệp Tinh hiển nhiên không có hứng thú.

"Được rồi, nếu Tần tổng muốn, mười ngày sau khi tôi đi ngoại ô Bắc Kinh có thể đến giao dịch, lấy vật đổi vật." Diệp Tinh mỉm cười nói.

"Tiểu Quân, Tiểu Kỳ, chúng ta đi." Nói xong, Diệp Tinh liền không nhiều lời, mang theo một đôi tiểu đồ đệ của mình rời đi nơi này.

"Ba, ba thật sự muốn đem tin tức nơi này nói cho Phong Diệp Cốc?" Nhìn bóng lưng Diệp Tinh rời đi, Tần Nhược Hi trầm mặc một chút bỗng nhiên hỏi.

- Con dám không nói sao? Tần Tông Lâm cười khổ lắc đầu.

"Quên đi, đây là chuyện của Diệp Tinh cùng Phong Diệp Cốc, chúng ta truyền tin tức đến là được rồi."

Tần Nhược Hi im lặng không nói gì.

Lái xe rời khỏi Bắc Kinh, Diệp Tinh liền nhanh chóng hướng về Tây An.

"Ngoại trừ quả sinh nguyên ra, còn có một khối không tinh thạch, năm đạo công pháp đỉnh cấp." Diệp Tinh nhìn rất nhiều quang đoàn, trong lòng vui sướng.

Những quang đoàn này đều là tài nguyên, cho dù hắn dùng không được bao nhiêu, thế nhưng cùng người khác đổi bảo vật cũng là không tồi.

- Rống!

Chưa rời khỏi Bắc Kinh vài phút, bỗng nhiên một tiếng gầm gừ truyền đến, sau đó một con dị thú giống báo xuất hiện ở ven đường. –

“Tiểu Quân, đi đối phó nó!” Diệp Tinh phân phó nói.

"Vâng,sư phụ!" Hứa Quân mặc dù trong lòng có chút sợ hãi, nhưng vẫn không chút do dự nghe theo mệnh lệnh của Diệp Tinh, cậu xuống xe, trong tay cầm một kiện binh khí, dũng cảm giằng mạnh với dị thú giống báo.

Vài phút sau, dị thú giống báo tử vong, còn Hứa Quân thở hổn hển ngồi trên mặt đất.


"Cảm giác thế nào?" Diệp Tinh nhìn đồ đệ của mình.

Hứa Quân nắm nắm đấm nói: "Sư phụ, lần sau con nhất định phải dựa vào chính mình đánh chết những dị thú này."

Vừa rồi Diệp Tinh xuất thủ trợ giúp cậu rất nhiều.

"Có chí khí là tốt rồi, nhưng mà tuổi của nhóc dù sao cũng quá nhỏ, giai đoạn hiện tại cần mãi giũa nhiều." Diệp Tinh nói.

- Con biết rồi! Hứa Quân Lực nắm chặt nắm tay.

"Anh, anh thật lợi hại nha." Lên xe, Hứa Tiểu Kỳ nhỏ giọng nói.

- Tiểu Kỳ, con dị thú tiếp theo để nhóc đi chiến đấu! Lời của cô bé vừa dứt, Diệp Tinh trực tiếp nói.

Nghe vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn của Hứa Tiểu Kỳ nhất thời trở nên tái nhợt.

- Dị thú sẽ không bởi vì các nhóc tuổi còn nhỏ mà tha cho các nhóc đâu, càng nhỏ tiềm lực càng lớn, càng nên mài giũa, đây mới là nhiệm vụ của các nhóc! Diệp Tinh xuyên thấu qua gương chiếu hậu nhìn hai đồ đệ của mình.

"Vâng, sư phụ." Hứa Tiểu Kỳ gắp đầu một chút nói.

Thời gian kế tiếp, sau khi gặp được dị thú, Hứa Quân và Hứa Tiểu Kỳ đều chiến đấu, đương nhiên, trên cơ bản là Diệp Tinh đang khống chế linh lực để khống chế thân thể dị thú.

"Tiểu Quân cùng Tiểu Kỳ tuyệt đối có tiềm lực vô hạn, không biết tương lai có thể trưởng thành đến trình độ nào đây?" Diệp Tinh quan sát tiến bộ của hai đứa đồ đệ, trong lòng cũng có một tia chờ mong.


Thời gian cứ như vậy không ngừng trôi qua, đợi qua mười mấy tiếng sau, xe đã cách Tây An rất gần.

"Lộp bộp!"

Bỗng nhiên, từng đạo tiếng va chạm vang lên, trên cửa sổ xe Diệp Tinh xuất hiện rất nhiều vật thể giống băng tinh.

"Vậy mà có mưa đá?" Diệp Tinh cau mày.

Thời tiết vào ngày tận thế thay đổi rất nhanh,có tuyết rơi và mưa đá là điều bình thường.

Hắn lái xe tìm kiếm bốn phía, thấy được một căn nhà, liền dừng xe, dẫn Hứa Quân, Hứa Tiểu Kỳ đi vào.

Toàn bộ ngôi nhà trông rất mới, đồ nội thất bên trong có hơi lộn xộn.

Nhanh chóng tìm kiếm, không có ai trong nhà.

- Hiện tại bắt đầu tu luyện!

Kiểm tra một chút, sau đó Diệp Tinh không có suy nghĩ nhiều nữa, hắn lấy ra một quả linh quả trực tiếp nuốt vào, bắt đầu luyện hóa linh lực bên trong.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.