Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 459: C459: Những thiên tài hùng mạnh



Các cường giả Bất Tử Cảnh hào hứng nhìn cuộc chiến trên sàn đấu đó.

Thực lực của Hỗn Vũ được công nhận là hạng nhất của cuộc tuyển chọn lần này, mà Vô Ngân đứng thứ hai.

“Hỗn Vũ!” Trên sàn đấu, Vô Ngân nhìn Hỗn Vũ, mặt vô cùng chăm chú.

“Thực lực của người rất mạnh, vậy nên, ta sẽ thi triển toàn bộ thực lực ra đối phó ngươi!” Vô Ngân trầm giọng nói.

Trong lòng Vô Ngân, chỉ có Hỗn Vũ mới là đối thủ của anh ta.

Lời của anh ta vừa kết thúc, nháy mắt làm nổi lên chấn động.

“Cái gì? Hiện giờ Vô Ngân chưa bộc phát toàn bộ thực lực?”

“Số kiếm mà hiện giờ hắn có thể khống chế đã lên tới hàng trăm rồi!”

...

Các thiên tài kinh ngạc hô lên.

Căn bản trước đó bọn họ đều bị Vô Ngân tấn công một cách dễ dàng.

Uỳnh!


Không khí trên khắp sàn đấu bỗng nhiên ngưng tụ lại, sau đó tay phải Vô Ngân vung lên, sau lưng anh ta có một thanh cự kiếm màu đen dài mươi mấy mét xuất hiện.

“Đùng đùng đoàng!”

Trời biến thành màu đen, sau khi cự kiếm màu đen này xuất hiện, thậm chí hư không xung quanh ngưng tụ một chút khí lưu, tạo thành một luồng khí lưu ảo ảnh.

“Mạnh quá!”

“Vậy mà có thể dẫn ra Đạo Tắc Ảo Ảnh, không hổ là thiên tài kiếm đạo hiếm có!”

...

Những cường giả Bất Tử Cảnh đó thấy ảo ảnh cự kiếm màu đen này, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi.

Muốn dẫn ra Đạo Tắc Ảo Ảnh, phải lĩnh ngộ tới đỉnh điểm của Đạo tắc.

Lúc này Hỗn Vũ cũng không vội ra tay, dường như muốn xem đòn tấn công của Vô Ngân rốt cuộc là cái dáng vẻ gì.

“Hỗn Vũ, chiêu này ngươi chặn thế nào?” tiếng của Vô Ngân vang lên.

Vút!

Cự kiếm đen rung động, sau đó giống như sao băng tấn công về phía Hỗn Vũ.

“Răng rắc!”

Sàn đấu võ dường như vỡ ra trong nháy mắt, từng vết nứt đang điên cuồng lan ra xung quanh, khắp sàn đấu hoàn toàn bị bao phủ bởi một luồng dao động ác liệt, hoàn toàn có thể tưởng tượng đòn tấn công này khủng bố tới mức nào!

“Rầm!”

Đối mặt với đòn tấn công khủng bố này, tay phải Hỗn Vũ vung lên, nháy mắt có một luồng lôi điện đánh xuống.

“Đùng đùng đoàng!”

Sấm sét nổ rền vang, vút qua như một con rắn, va chạm với cự kiếm đen này.

Âm thanh đinh tai nhức óc vang lên, sau đó con rắn nhỏ và cự kiếm đen hoàn toàn biến mất.


“Cái gì? Đòn tấn công của ta dễ dàng bị hóa giải như vậy?” sắc mặt Vô Ngân khẽ thay đổi.

Đây là đòn tấn công mạnh nhất của anh ta, kết quả chẳng hề có sức uy hiếp nào trước mặt Hỗn Vũ.

Vút!

Lại một con rắn lôi điện nhỏ đánh tới, chạm tới Vô Ngân, sau đó bóng dáng của Vô Ngân biến mất.

“Chỉ hai đòn tấn công đã hạ bệ được Vô Ngân rồi.”

“Mặc dù thực lực của Vô Ngân xếp trong hạng ba, nhưng so với thực lực của Hỗn Vũ cách biệt quá lớn.”

“Đúng, chạm tới đạo chi tâm, hoàn toàn đạt tới một cảnh giới mới.”

...

Các cường giả Bất Tử Cảnh tùy ý nói, dựa vào cảnh giới của bọn họ theo dõi trận đấu này, tất nhiên có thể dễ dàng nhìn ra tình hình cụ thể.

“Mạnh quá!” rất nhiều thiên tài dưới sàn đang theo dõi cuộc chiến, lúc này trong lòng vô cùng chấn động.

Thực lực của Vô Ngân bọn họ đều biết, những thanh trường kiếm có sức tấn công mạnh vô cùng, khiến cho bọn họ không thể chống đỡ nổi, mà dao động của cự kiếm màu đen lúc nãy càng khiến cho người ta sợ hãi, nhưng Vô Ngân mạnh như vậy đứng trước mặt Hỗn Vũ lại không chống đỡ được đòn tấn công thứ hai.

“Đòn tấn công lôi điện đó...”

Dưới sàn đấu, Vô Ngân nhìn Hỗn Vũ, nắm chặt nắm đấm, ánh mắt tản ra dao động cực kì mạnh mẽ.

Hỗn Vũ chỉ dùng đòn tấn công lôi điện để đánh bại anh ta, hơn nữa Hỗn Vũ không chỉ nắm được đòn tấn công lôi điện, hơn nữa còn có cả đòn tấn công hủy diệt mạnh hơn!


Nếu kết hợp hai thứ này lại, vậy lực tấn công sẽ càng mạnh!

Cũng chính là nói, Hỗn Vũ có thể đánh bại anh ta chỉ trong một chiêu.

“Thực lực của những thiên tài này quả nhiên đã mạnh mẽ tới mức khó tin!” Dưới sàn đấu, Diệp Tinh lặng lẽ nhìn.

Vừa nãy hắn vừa mới chiến đấu với thiên tài huyễn cảnh Đồng Mục Sâm, kết quả không ngoài dự đoán, hắn bị loại với tốc độ nhanh hơn nữa.

Huyễn cảnh mà Đồng Mục Sâm thiết kế, một khi bạo phát ra sẽ tương đương với bậc thang thứ năm mươi của bậc thang huyễn cảnh.

Có thể năng lực thực chiến của Đồng Mục Sâm không mạnh, thậm chí sức tấn công chưa chắc đã vượt qua hắn, nhưng về huyễn cảnh, căn bản Diệp Tinh không có chút sức phản kháng nào.

Giống như một con mãnh hổ bị trói buộc hoàn toàn, cho dù một đứa trẻ cũng có thể dễ dàng chém giết.

Nói ngược lại, thực lực của Đồng Mục Sâm và Vô Ngân ngang nhau, nhưng đối mặt với Vô Ngân là thực lực, còn đối mặt với Đồng Mục Sâm thì một giây cũng không thể chống đỡ.

...

“Lư Vân Đạt.” Lại chiến đấu thêm vài trận nữa, Diệp Tinh nhìn chàng trai trước mặt.

Lư Vân Đạt nắm chặt trường côn nhìn Diệp Tinh, trên mặt lộ ra một nụ cười kì lạ, nói: “Diệp Tinh, lần trước chúng ta chiến đấu vẫn còn trong không gian tuyển chọn thiên tài của thế giới Hạo Nguyên, lần này ta phải xem xem thực lực của ngươi rốt cuộc đạt tới mức nào?”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.