Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 520: C520: Bốn năm 1



“Càng lên cao Tháp Đăng Thiên độ khó sẽ càng tăng, không xông qua được cũng rất bình thường.”

“Phải, đã trôi qua một trăm năm, căn bản ta vẫn ở tầng thứ tư của Tháp Đăng Thiên.”

“Những năm gần đây số người xông qua được tầng một khá nhiều, tầng thứ hai cũng có mấy người. Hiện giờ cộng lại thì tầng thứ hai có mười một người rồi.”

...

Lúc này trên quảng trường có một vài người, bọn họ ngẩng đầu nhìn bảng xếp hạng.

Thiên tài Đạo Tắc Cảnh được đào tạo một trăm năm, một trăm năm này dường như đã quyết định con đường sau này của họ.

Không có tiềm lực, vậy thì lập tức đưa ra ngoài, đoán chừng sẽ không có cơ hội bước chân vào thành Thời Không nửa bước.

Vút!

Bỗng nhiên, có một bóng người từ phía xa tiến tới, đây là một chàng trai mặt mũi bình thường, trông giống người trái đất, trên người còn có rất nhiều bí văn màu xanh lam.

Thấy bóng dáng của người này, mọi người bỗng vô thức nhịn thở.

“Là Hỗn Vũ!”

“Nghe nói Hỗn Vũ đi làm nhiệm vụ rồi, giờ hắn ta đã trở về rồi?” .


||||| Truyện đề cử: Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng |||||

“Xem kìa, Hỗn Vũ tiến vào trong Tháp Đăng Thiên rồi! Hắn ta chuẩn bị xông lên tầng bảy Tháp Đăng Thiên?”

...

Dưới ánh nhìn của mọi người, Hỗn Vũ bước tới sau đó trực tiếp tiến vào trong tháo đăng thiên,

Lòng mọi người khẽ động một cái, Hỗn Vũ rất ít khi tới Tháp Đăng Thiên, mỗi lần tới đây nhất định đã nắm chắc.

Bọn họ ngẩng đầu nhìn bảng xếp hạng, ai cũng không nói gì, đều im lặng đứng đó đợi kết quả.

Mấy phút sau, thông tin trên Tháp Đăng Thiên bỗng dưng thay đổi.

Hạng 1: Hỗn Vũ (Thất trọng thiên) thành tích: Tầng thứ bảy Tháp Đăng Thiên

Hạng 2: Vô Ngân (Lục trọng thiên) thành tích: Tầng thứ hai Tháp Đăng Thiên

Hạng 3: Đồng Mục Sâm (Lục trọng thiên) thành tích: Tầng thứ hai Tháp Đăng Thiên

Oành!

Nhất thời quảng trường trở nên ồn ào, ánh mắt mọi người đều lộ ra vẻ kinh hãi.

“Thật sự xông qua rồi!”

“Tầng thứ bảy Tháp Đăng Thiên! Tầng này phải ngang với thực lực của Chân Linh Cảnh đúng không?”

“Lứa thiên tài này, trừ Hỗn Vũ ra, những người mạnh nhất như Vô Ngân, Đồng Mục Sâm, Lư Vân Đạt, Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư mới ở tầng thứ hai mà thôi!”

“Tầng thứ bảy với tầng thứ hai, đây là khoảng cách năm tầng đó!”

...

Trong ánh mắt mọi người lộ ra vẻ khiếp sợ, càng lên cao Tháp Đăng Thiên độ khó càng tăng, nhưng xem tình huống này, tốc độ xông qua Tháp Đăng Thiên của Hỗn Vũ nhanh hơn những thiên tài khác nhiều! Đây quả thực là kì tích!

Bọn họ nhìn bảng xếp hạng, lúc này Hỗn Vũ vẫn chưa ra ngoài, điều này chứng minh rằng có khả năng Hỗn Vũ sẽ xông lên tầng thứ tám!

Vút!


Bỗng nhiên trên quảng trường có một luồng dao động, sau đó bóng dáng Hỗn Vũ xuất hiện, anh ta nhìn thứ hạng một chút, sau đó quay người rời khỏi nơi này.

“Không thành công!”

“Bình thường, Hỗn Vũ xông qua tầng thứ bảy của Tháp Đăng Thiên còn chấp nhận được, nếu thất ự xông lên tầng thứ tám, vậy chắc chắn là yêu quái.”

...

Mấy người trên quảng trường bàn tán, nhìn bóng lưng Hỗn Vũ hoàn toàn biến mất.

Bọn họ nhìn nhau, sau đó nhanh chóng truyền tin tức ở nơi này ra ngoài.

Vút! Vút! Vút!

Trên một sân thượng khổng lồ, từng thanh trường kiếm đang không ngừng bay lượn, mỗi một thanh kiếm đều phát ra dao động cực kì mạnh mẽ.

Mấy phút sau, tất cả kiếm được thu lại, dừng trước mặt một chàng trai.

Đây là một chàng trai giống tộc Tinh Linh, tai nhọn hoắt, vô cùng khôi ngô, đó chính là thiên tài kiếm đạo Vô Ngân.

“Haha, nghiên cứu 《 Phân Tích Kiếm Đạo 》, 《 Cơ Sở Kiếm Chi Đại Đạo》..., mỗi năm tiến vào tháp đại đạo Tam Thiên một lần, tốc độ tiến bộ của mình nhanh hơn trước nhiều. Thêm ba năm nữa, tin chắc mình sẽ xông qua được tầng thứ ba của Tháp Đăng Thiên!”

Trên mặt Vô Ngân tràn ngập sự vui vẻ.

Mười năm trở lại đây, anh ta vẫn luôn nghiên cứu rất nhiều bí tịch, mà thiên tài của lục trọng thiên mỗi năm đều có thể tiến vào tháp đại đạo Tam Thiên một lần, mỗi năm anh ta đều có thể cảm nhận được bản thân tiến bộ rất lớn.

“Thầy bảo mình đi nhận nhiệm vụ sớm một chút, đợi mình xông lên được tầng ba Tháp Đăng Thiên, mình sẽ bắt đầu nhận nhiệm vụ.” Vô Ngân tự có tính toán trong lòng.


Điểm Thời Không của anh ta đủ dùng, không vội tiến vào những bí cảnh, di tích đó.

Theo Vô Ngân thấy, an tâm lĩnh ngộ những bí tịch này, không lãng phí thời gian chút nào, như vậy mới có thể nâng cao thực lực của bản thân.

“Ting!” Đang nghĩ, bỗng nhiên đồng hồ trong tay Vô Ngân vang lên.

“Ai gửi tin nhắn tới vậy?”

Vô Ngân mang theo khuôn mặt tươi cười bấm mở đồng hồ, nhưng chỉ trong nháy mắt, trong mắt anh ra lộ ra vẻ khó mà tin được.

“Hỗn Vũ hắn ta đã xông qua tầng thứ bảy Tháp Đăng Thiên rồi?”

Anh ta xông lên tầng thứ hai của Tháp Đăng Thiên là vào sáu năm trước, hiện giờ cần tới ba năm mới có thể nắm chắc được rằng có thể xông lên tầng thứ ba.

Nhưng Hỗn Vũ xông lên tầng thứ sáu hơn bảy năm trước, chỉ trong vòng hơn bảy năm lại vượt qua một lần nữa!

Tốc độ Hỗn Vũ vượt tầng thứ sáu lên tầng thứ bảy còn nhanh hơn tốc độ anh ta vượt tầng thứ hai lên tầng thứ ba!

“Đi!” Mặt Vô Ngân biến sắc, lập tức rời khỏi cung điện.

...



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.