Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 946: C946: Chương 946



Mà giờ Diệp Tinh không muốn lặng lẽ tìm kiếm bảo vật, hắn không cần phải như vậy.

“Tên nhóc, lá gan của ngươi to quá! Ở Vực Tử Hải, còn chưa có Chân Linh Cảnh nào dám làm càn ở dãy núi Linh Vũ của bọn ta như vậy!”

Lời vừa kết thúc, bỗng nhiên có một yêu thú tám chân bên cạnh Mặc Đồng bay ra, đôi mắt đỏ như máu nhìn Diệp Tinh, tức giận nói.

Ngoài Mặc Đồng ra thì ông ta là người mạnh nhất dãy núi Linh Vũ.

“Vậy thì ta là người đầu tiên rồi!” Diệp Tinh nhìn yêu thú tám chân, mặt lạnh xuống.

Oành!

Tay phải hắn vung lên, một luồng sáng màu đỏ lập tức bay ra, dường như nháy mắt đã tới bên cạnh yêu thú tám chân này.

“Cẩn thận!” Mặc Đồng muốn ngăn cản, nhưng căn bản là không kịp. Ánh sáng màu đỏ lập tức xẹt qua cơ thể yêu thú tám chân.

“A!!!”

Một âm thanh vô cùng thê thảm vang lên, sau đó cơ thể của yêu thú tám chân bị bao phủ bởi máu tươi, cơ thể lập tức đập xuống đất.

Mà cơ thể còn chưa đập xuống đất, dao động khí tức trên người đã biến mất toàn bộ.

Chỉ một công kích, yêu thú tám chân đã chết!

“Đội trưởng Ba Kích chết rồi!”


“Thực lực mạnh quá!”

Ánh mắt mọi người ở hiện trường lộ ra vẻ sợ hãi, nhìn Diệp Tinh một cách khiếp sợ.

Ngay cả Mặc Đồng cũng vậy, cho dù ông ta muốn giết yêu quái tám chân cũng không dễ dàng như vậy, chắc chắn không thể miểu sát được.

“Sao cực hạn Chân Linh Cảnh lại mạnh như vậy được? Lẽ nào có lá bài tẩy?” Mặc Đồng nhìn Diệp Tinh chằm chằm.

Sau khi tiện tay giết yêu thú tám chân, Diệp Tinh cười nhẹ nhìn mọi người, nói: “Giờ có thể người dãy núi Linh Vũ này được chưa?”

Đối với yêu thú tất nhiên hắn sẽ không mềm lòng chút nào, muốn giết thì giết.

“Hừ! Các hạ dễ dàng giết chết cường giả Chân Linh Cảnh của dãy núi Linh Vũ ta như vậy, nếu ra không ra tay há chẳng phải khiến cho người khác nói dãy núi Linh Vũ chúng ta không có ai?” Mặc Đồng trầm giọng nói.

Thực lực của Diệp Tinh rất mạnh, theo ông ta thấy thì có lẽ mạnh hơn nói một chút, nhưng dù sao thì Diệp Tinh cũng chỉ là cực hạn Chân Linh Cảnh mà thôi, cho dù mạnh hơn ông ta, cũng chẳng thể giết được ông ta.

Huống hồ bên cạnh ông ta còn có cường giả đó, chắc chắn Diệp Tinh phải kiêng dè.

Thuộc hạ bị giết, nếu ông ta lùi bước, tương lai sao có thể phục chúng?

Yêu tộc, xem trọng thực lực, chưa chiến đã lui, ai cũng sẽ xem thường.

“Nếu đã vậy, vậy thì chiến thôi!” Diệp Tinh lạnh nhạt nói.

Oành!

Bóng hắn lay động, nhanh chóng bay về phía Mặc Đồng.

“Vậy mà lại ra tay không hề do dự?”

Sắc mặt Mặc Đồng thay đổi, dường như Diệp Tinh không kiêng kỵ người sau lưng ông ta chút nào.

Có điều có cũng vô cùng quyết đoán, ánh sáng màu vàng trên thân đại thịnh, sau đó ngưng tụ trước người.

Khí thể dao động khủng bố tản ra, thậm chí người xung quanh cũng bị ảnh hưởng, không ngừng lùi về phía sau.

“Haha, nếm một chưởng của ta!”

Diệp Tinh chẳng sử dụng binh khí gì, tay phải nắm chặt, trên nắm đấm có đạo tắc màu đỏ chuyển động, hắn cứ vung nắm đấm như vậy, hung hăng đánh về phía Mặc Đồng.

Nắm đấm của hắn và ánh sáng màu vàng trước người Mặc Đồng va chạm.

“Uỳnh!”

Dao động khủng bố của va chạm truyền tới, quét qua xung quanh.


“Khí thế dao động mạnh quá!”

“Không biết thủ lĩnh có thể thắng không.”

“Hừ! Chắc chắn thực lực của thủ lĩnh mạnh hơn.”

Những người khác đều đang xem chiến đấu, mong phe của mình thắng.

“Răng rắc!”

Bỗng nhiên, một âm thanh trong trẻo vang lên, sau đó tấm màng mỏng phòng ngự trước người Mặc Đồng xuất hiện một vết nứt cực lớn.

“Cái gì?” nhìn thấy vết nứt này xuất hiện, sắc mặt Mặc Đồng thay đổi.

Sau khi đánh vỡ tấm màng mỏng, bóng Diệp Tinh lại xuất hiện bên cạnh Mặc Đồng, dao động lạnh lẽo của nắm đấm lóe lên, cứ vậy mà đấm tới.

Lần này, cái đầu khổng lồ của Mặc Đồng hoàn toàn bị đánh trúng, ông ta kêu thảm một tiếng, trực tiếp bay ra ngoài.

Máu tươi trên đầu ông ta phun ra, vậy mà một con mắt bị đấm nát.

“Thủ lĩnh không phải đối thủ!”

Người xung quanh lập tức nhìn khung cảnh khiếp sợ trước mắt.

Thủ lĩnh Mặc Đồng của họ ngay cả một đòn tấn công cũng không ngăn cản được.

“Đánh chết! Rốt cuộc đây là cường giả từ đâu tới?”

Cảm nhận sự đau đớn trên người, sắc mặt Mặc Đồng cực kì khó coi.

Cực hạn Chân Linh Cảnh, trừ Bất Tử Cảnh ra đây là cường giả mạnh nhất Vực Tử Hải.


Mà Vực Tử Hải chỉ có bốn cường giả Bất Tử Cảnh, những cực hạn Chân Linh Cảnh khác ông ta cũng biết tên, nhưng giờ bỗng nhiên lại xuất hiện một người mạnh như vậy.

Theo suy đoán của ông ta, yêu thú trước mặt này không phải yêu thú trong Vực Tử Hải.

Đang suy nghĩ, bỗng nhiên sắc mặt Mặc Đồng thay đổi.

Bởi vì vậy mà Diệp Tinh lại xuất hiện trước mặt ông ta, nắm đấm lóe lên dao động màu đỏ đó đánh tới lần nữa.

“Hắn muốn giết mình?”

Mặc Đồng nhìn Diệp Tinh mặt không có chút cảm xúc nào, trong lòng bỗng nhiên nổi lên một suy nghĩ.

“Rầm!”

Nắm đấm khổng lồ đấm tới, cơ thể Mặc Đồng bay ra, căn bản không có chút lực phản kháng nào.

“A!!!” trong hư không lại vang lên một tiếng kêu thảm thiết, cơ thể Mặc Đồng bay ra ngoài, trong mắt tràn ngập sự kinh hoàng.

Chỉ hai đấm, sức sống của ông ta đã giảm mất hơn một nửa.

“Lúc chiến đấu phân tâm là không tốt.”

Trong hư không, Diệp Tinh giọng nói lạnh lùng của Diệp Tinh truyền tới.

Hắn lại xuất hiện bên cạnh Mặc Đồng lần nữa.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.