Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 948: C948: Chương 948



Yêu tộc, sùng bái cường giả, hơn nữa rất thích giết chóc, một thế lực nào đó đổi chủ là chuyện rất bình thường.

“Các ngươi ở đây canh giữ, còn những người khác nên làm cái gì thì làm cái đó.” Diệp Tinh phân phí: “Ta còn có việc, một thời gian nữa lại tới.”

Có mười một Chân Linh Cảnh ở đây, những yêu tộc này tất nhiên sẽ được quản lí nghiêm ngặt, hắn cũng không cần quan tâm nhiều.

Vút!

Nói xong bóng Diệp Tinh lay động, lập tức biến mất không thấy, để lại một đám yêu tộc dãy núi Linh Vũ ngơ ngác nhìn nhau.

Lúc này, trước một dãy núi, trên mặt Diệp Tinh tràn ngập sự vui mừng.

“Haha, giờ sức mạnh của cơ thể mình đã có thể dễ dàng giết chết cực hạn Chân Linh Cảnh!”

Trước đó hắn chỉ thi triển một đòn tấn công từ sức mạnh của cơ thể, nhưng lại có thể dùng một đấm khiến cho Mặc Đồng trọng thương.

“Răng rắc!”

Nhìn tảng đá trước mặt, tay phải Diệp Tinh vung lên, tảng đá trước mặt lập tức xuất hiện một vết nứt cực lớn, sau đó Diệp Tinh bắt đầu nhanh chóng lặn xuống.

Soạt!

Dao động lóe lên, sau đó trên vai Diệp Tinh xuất hiện một con sâu róm nhỏ.

“Tiểu Hắc, ngươi cảm ứng được bảo vậy ở đâu?” Diệp Tinh vội vàng hỏi.


Mục đích hắn chiếm dãy núi Linh Vũ tất nhiên là vì món bảo vật đó.

Tiểu Hắc tỉ mỉ cảm nhận một chút, nói: “Ngươi trực tiếp lặn xuống là được.”

Lúc này hắn lại hơi nhíu mày, dường như không còn sự hưng phấn như lúc ban đầu nữa.

Nghe vậy, Diệp Tinh nhanh chóng tiến sâu vào bên trong núi.

Thời gian trôi nhanh như bay, đã năm tiếng trôi qua! Dựa vào thực lực của hắn vậy mà vẫn chưa xuống được đáy.

“Vậy mà ẩn nấp sâu như vậy, chẳng trách không ai phát hiện ra.

Điều này khiến cho Diệp Tinh không khỏi khâm phục năng lực của Tiểu Hắc.

“Hửm, tới rồi?”

Lại mười mấy phút nữa trôi qua, chính là vị trí phía trước, cuối cùng Diệp Tinh cũng cảm nhận được một luồng dao động kỳ lạ.

“Răng rắc!”

Chẻ tảng đá trước mặt ra, sau đó một viên tinh thạch màu tím vô lớn hơn nắm đấm một chút xuất hiện trước mặt Diệp Tinh.

‘Đây là?”

Nhìn viên đá màu tím này, ánh mắt Diệp Tinh sáng lên!

“Tinh thạch Khắc Vân! Là tinh thạch Khắc Vân!”

Tinh thạch Khắc Vân, sau khi luyện hóa dung nhập vào cơ thể, lực phòng ngự tự thân sẽ tăng lên một mức kinh người, loại tinh thạch này sẽ bảo vệ các bộ phận của cơ thể, nếu bây giờ Diệp Tinh luyện hóa, cho dù là cường giả Bất Tử Cảnh muốn giết hắn cũng khó, đồng nghĩa với việc hắn tăng cơ thể mình lên tới trình độ của Bất Tử Cảnh.

Viên tinh thạch chỉ lớn hơn nắm đấm này đủ để tăng lực phòng ngự toàn thân của Diệp Tinh lên.

Hơn nữa tinh thạch Khắc Vân sẽ không tổn hại, cho dù có bị đánh vỡ cũng sẽ nhưng tụ lại lần nữa, tác dụng lớn hơn áo giáp Bạch Ngọc mà trước đây Diệp Tinh sử dụng.

Trước đó, sau khi thánh hoàng Vũ Mặc đưa Lâm Tiểu Ngư đi, cũng ban thưởng một viên tinh thạch Khắc Vân coi như bồi thường, nhưng Diệp Tinh không lấy.

Vậy mà nơi này lại xuất hiện một viên!

Xem thể tích, viên tinh thạch này hình như còn lớn hơn viên của thánh hoàng Vũ Mặc!

Tổng giá trị có thể lên tới hơn mười tỷ điểm Thời Không!


Tất nhiên đây là giá bình thường, thực tế biên tinh thạch Khắc Vân này cực kỳ hiếm gặp, gần như không thể tìm thấy. Nếu thật sự xuất hiện, chắc chắn sẽ có rất nhiều cường giả bằng lòng trả giá hơn gấp nhiều lần để mua.

Tay phải nắm chặt, viên khoáng thạch quý hiếm màu tím nào được Diệp Tinh lấy ra.

“Đáng tiếc.” đúng vào lúc Diệp Tinh đang hưng phấn, Tiểu Hắc bên cạnh lại thở dài.

Nghe thấy giọng nói này, Diệp Tinh chợt ngây ra: “Sao vậy? Tiểu Hắc?”

“Ta còn tưởng rằng là linh vật thiên địa cơ.” Tiểu Hắc lắc đầu.

Nó cảm thấy rất đáng tiếc.

Nghe vậy, lòng Diệp Tinh động một cái, nói: “Linh vật thiên địa là gì?”

Hắn chưa từng nghe nhắc tới.

Bảo vật kỳ lạ trong vũ trụ nhiều như vậy, hắn cũng không thể tìm hiểu về mỗi loại bảo vật được.

“Cái gọi là linh vật thiên địa, đó chính là bảo vật vô cùng quý giá sinh ra trong tự nhiên.” Tiểu Hắc nhìn Diệp Tinh, giải thích.

“Viên tinh thạch Khắc Vân này thực ra cũng sinh ra trong trời đất.”

Diệp Tinh gật đầu, tinh thạch Khắc Vân là khoáng thạch, tất nhiên là do trời đất sinh ra, hơn nữa là trong tình huống có một số cơ duyên trùng hợp.

“Tinh thạch Khắc Vân có thể nâng cao phòng ngự, về phần linh vật thiên địa ngươi có thể xem như là bảo vật giống như tinh thạch Khắc Vân thăng hoa, tác dụng còn lớn hơn.” Tiểu Hắc tiếp tục nói.

Trong mắt nó tràn ngập vẻ khát vọng, có vẻ như nó không để ý tới tinh thạch Khắc Vân này, nhưng lại rất để ý tới linh vật thiên địa.

“Phiên bản thăng hoa của tinh thạch Khắc Vân?” Nghe vậy, trên mặt Diệp Tinh lập tức lộ ra vẻ khiếp sợ.

Phải biết rằng tinh thạch Khắc Vân có thể khiến cho lớp phòng ngự chưa đạt tới Bất Tử Cảnh có sức mạnh của Bất Tử Cảnh! Quý giá nhường nào?


“Theo lí mà nói, nếu như tinh thạch Khắc Vân cứ sinh sôi mãi, không bị người khác phát hiện, nói không chừng sẽ biến hóa thành linh vật thiên địa.”

Tiểu Hắc giải thích: “Binh khí bình thường đều cần có thực lực tương ứng mới thúc động được, như những loại như tinh thạch Khắc Vân, linh vật thiên địa lại không cần, thúc động không có hạn chế lớn lắm. Ai cũng có thể thúc động tinh thạch Khắc Vân, về phần linh vật thiên địa thì ngay cả một kẻ yếu cũng có thể thúc động được phần nào, hơn nữa uy năng cũng lớn hơn tinh thạch Khắc Vân nhiều.”

Lòng Diệp Tinh sáng tỏ.

Bảo vật càng mạnh hạn chế khi thúc động càng lớn, tất nhiên, thực lực càng mạnh, cho dù muốn có được bảo vật tương ứng với đẳng cấp cũng càng khó.

Trên người Diệp Tinh có mấy món binh khí, áo giáp Bất Tử Cảnh được đặc biệt mua về, giống như trên người một vài cường giả Bất Tử Cảnh cũng có một món binh khí đẳng cấp Bất Tử Cảnh mà thôi.

“Đáng tiếc, đáng tiếc.”

Sau khi nói xong Tiểu Hắc không nói thêm gì nữa, chỉ không ngừng thở dài.

“Tiểu Hắc, tinh thạch Khắc Vân đã rất hiếm rồi, rất nhiều người cả đời đều không nhìn thấy được, chứ đừng nói tới linh vật thiên địa.” Diệp Tinh cười nhẹ, nói.

Hắn nhìn tinh thạch Khắc Vân trong tay.

Có thể lấy được tinh thạch Khắc Vân này, trong lòng hắn đã rất hài lòng rồi.

“Được rồi, vậy tinh thạch Khắc Vân này cho ngươi, lần sau gặp được bảo vật có tác dụng với ta thì lại cho ta.” Tiểu Hắc lẩm bẩm.

Diệp Tinh cười, gật đầu: “Không thành vấn đề!”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.