Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 977: C977: Chương 977



Tâm niệm vừa động, hình dáng của Mạc Hằng đã lập tức thay đổi. Đây là áo giáp mà cha anh ta là đạo chủ Xích Côn cho anh ta, sau khi thay hình đổi dạng thì đến cả đại đạo chi chủ cũng không nhận ra được.

Rất nhiều người biết dáng vẻ của anh ta, tất nhiên anh ta không thể ra ngoài một cách ngang nhiên như thế được, nhất định phải thay đổi hình dáng.

“Ha ha, đột phá đến Bất tử cảnh, luyện hóa được bảo vật, thực lực biến hóa long trời lở đất. Sau khi ra ngoài về, nhất định phải để cha nhìn mình với cặp mắt khác. Chuyện năm đó cha có thể làm được thì ta nhất định cũng sẽ làm được, tương lai ta nhất định sẽ trở thành đại đạo chi chủ vĩ đại, để cho cái tên Mạc Hằng vang khắp toàn bộ yêu tộc, thậm chí là toàn bộ vũ trụ!” Mạc Hằng tràn đầy hào khí.

Anh ta muốn trở thành cường đại như cha mình, thậm chí còn có thể phá vỡ kỷ lục của cha mình!

“Đi!”

Trong lòng hào khí vạn trượng, Mạc Hằng nhanh chóng hóa thành một luồng ánh sáng, nhanh chóng bay ra ngoài.

...

Trong hư không bình nguyên Xích Côn, một yêu thú với đôi cánh màu đen đang bay lượn trên bầu trời.

Con yêu thú này tất nhiên là Diệp Tinh ngụy trang. Sau khi Huyền Long rời đi, hắn giết chết Khảm Bồi và Long Nguyên Mạc, sau đó chuẩn bị di chuyển đến tổ địa của Tiểu Hắc.

“Không biết Huyền Long có nghi ngờ mình không nhỉ?” Diệp Tinh trầm ngâm.

Ma Linh bị bắt, hai thuộc hạ cũng bị giết chết, chắc chắn hắn là người bị hiềm nghi lớn nhất.

Đúng như hắn dự đoán, sau khi Huyền Long rời khỏi cung điện thì lập tức điên cuồng tìm kiếm hắn.

“Hả?”


Diệp Tinh đang suy nghĩ thì bỗng nhiên ngừng lại.

Lúc này, mảnh vỡ bên trong nhẫn không gian đột nhiên xuất hiện dao động.

“Đây là...” Ý thức của Diệp Tinh lập tức tiến vào bên trong nhẫn không gian.

Thứ xuất hiện dao động là một mảnh vỡ chừng bàn tay, trên mặt còn có những bí văn kì lạ.

“Lại xuất hiện dao động?” Hai mắt Diệp Tinh sáng lên.

“Không ngờ mang những mảnh vỡ này ra ngoài lại có thể tìm thêm được những mảnh vỡ khác!”

Mảnh vỡ thần bí trên người Diệp Tinh lúc này chỉ có một tác dụng, đó là chuyển đổi thổ nhưỡng bình thường thành tức nhưỡng.

Nhưng tác dụng thế đã mang lại tác dụng rất lớn rồi.

Lần này Diệp tinh cũng hy vọng có thể ở Yêu tộc tìm được những mảnh vỡ khác, bởi vì mảnh vỡ thần bí này rõ ràng chưa hoàn chỉnh.

Bây giờ thực sự có phát hiện.

“Phương hướng dao động là ở hướng đông?” Diệp Tinh liếc nhìn.

“Đi!”

Bóng người hắn lóe lên, nhanh chóng bay về hướng đó.

Trên một bình nguyên rộng lớn, một con yêu thú khắp người là lân giáp đen đang bay.

“Bình nguyên Xích Côn này thật lớn, đến giờ vẫn chưa gặp được Bất Tử Cảnh nào, có điều trên bình nguyên này có bí cảnh Huyền Hỏa, cường giả Bất Tử Cảnh bên trong đó khá nhiều.

Yêu thú lân giáp đen thầm nói: “Trước đây thực lực không đủ, giờ tiến vào trong đó rèn luyện một thời gian, sau đó tới nơi khác.”

Tất nhiên đây là Mạc Hằng ngụy trang, anh ta đã tính toán xong xuôi kế hoạch sau này của mình rồi.

Anh ra đang khát khao về việc tự mình phát triển.

Mà ở phía xa, bóng dáng Diệp Tinh đang không ngừng tiếp cận.

“Dao động của mảnh vỡ thần bí càng ngày càng mãnh liệt! Trình độ này còn mãnh liệt hơn lúc gặp hai chị em Vũ Mạch, vậy nên chắc chắn mảnh vỡ lớn hơn một chút!”

Trên mặt Diệp Tinh hiện lên một tia hưng phấn.


Không biết những mảnh vỡ này có bao nhiêu miếng, nhưng chỉ một mảnh vỡ cỏn con xuất hiện đã có thể sinh ra tức nhưỡng, nếu tập hợp lại toàn bộ, nói không chừng sẽ xảy ra thay đổi gì đó.

“Tới rồi!”

Bỗng nhiên Diệp Tinh nhìn về một nơi cách đó không xa, linh hồn của hắn phát hiện ra một con yêu thú toàn thân mọc lân giáp đen.

Giờ phút này, thiên tài tuyệt thế của nhân tộc và thiên tài tuyệt thế của yêu tộc gặp nhau.

“Không biết yêu thú đó có thực lực thế nào?” ánh mắt Diệp Tinh khẽ động.

Dao động trên người yêu thú đó không rõ ràng, hắn cũng không cảm ứng ra được.

“Hửm? Cuối cùng cũng gặp được một sinh mệnh khác rồi! Còn là Bất Tử Cảnh!” vào lúc Diệp Tinh nhìn thấy Mạc Hằng, Mạc Hằng cũng nhìn thấy Diệp Tinh.

Trong mắt Mạc Hằng lập tức lộ ra một tia kích động.

“Để ngươi trở thành đối thủ đầu tiên của ta sau khi ta rời khỏi phủ đệ Xích Côn!”

Bóng anh ta lay động, nhanh chóng bay về phía Diệp Tinh, toàn thân giống như một viên đạn hình người, không có bất kỳ sự lo lắng nào.

“Không ổn!”

Nhìn thấy yêu thú lân giáp đen bỗng dưng ra tay, sắc mặt Diệp Tinh thay đổi.

Bình thường mà nói, bỗng nhiên gặp được những yêu thú khác sẽ không ra tay, trước đây Diệp Tinh vì để rèn luyện không ngừng ra tay trong bí cảnh đảo Hỏa Vân, giờ đây lại có một yêu thú không biết từ đâu tới ra tay với hắn.

Vút!

Trường kiếm vung lên, một đạo kiếm quang bay ra, nháy mắt đã biến dài mấy chục mét, bên trên còn tản ra khí tức vô cùng lạnh lẽo.


Kiếm quang màu đỏ và yêu thú lân giáp đen va chạm trên không trung.

“Haha, công kích Bất Tử Cảnh?”

Yêu thú lân giáp cười to, tay anh ta nắm thành quyền, trên nắm đấm còn có một cái bao tay dữ tợn màu đen, cứ vậy mà hung hăng đánh tới.

“Răng rắc!”

Một âm thanh trong trẻo vang lên, vậy mà kiếm quang của Diệp Tinh bị đánh tan thành bột phấn.

“Công kích mạnh mẽ quá!” Sắc mặt Diệp Tinh thay đổi: “Một đấm này uy lực hoàn toàn đã đạt tới Bất Tử Cảnh cao cấp? Lẽ nào người này là người tu luyện thân thể?”

Chỉ dựa vào cơ thể đã có thể đánh tan kiếm quang của hắn, đây chắc chắn là thực lực của Bất Tử Cảnh cao cấp.

“Công kích của Bất Tử Cảnh bình thường lại không chịu nổi một kích như vậy?”

Mạc Hằng cười to, sau đó lại tới bên cạnh Diệp Tinh, sau đó dưới ánh mắt của Diệp Tinh, đánh lên người hắn.

“Phụt!”

Giống như một ngọn núi xung hăng đập tới, tinh thạch Khắc Vân trên da Diệp Tinh là trung tâm nắm đấm của Mạc Hằng, trực tiếp vỡ nát, sau đó lục phủ ngũ tạng của Diệp Tinh như cuộn lên.

Cơ thể hắn không chịu nổi, không ngừng bay về phía sau, đồng thời máu trong miệng cũng phun ra.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.