Trọng Sinh Trở Về Ngày Muội Muội Bị Hãm Hại

Chương 8



Sau đó, mẫu thân liền gọi mấy Ma ma thường hay đi theo bà, các Quản sự trong phủ … đến nghe ta phân phó.

“Hai ngày nay thân thể ta không được khỏe, gần đây nếu có việc gì quan trọng các người cứ báo lại cho Nhị tiểu thư được rồi. Tiểu thư nói các người nên làm thế nào thì làm thế ấy. Nếu ta có nghe được các người làm việc không tốt, không nghe lời tiểu thư, mặc kệ tình cảm thế nào, ta cũng sẽ đuổi các người ra khỏi phủ, nhớ kỹ chưa?”

Ma ma và Quản sự đồng thanh tuân lệnh, mẫu thân còn cho ta thêm hai đại nha hoàn của bà.

“Hai nha hoàn này đều do một tay ta dạy dỗ, đã đi theo ta từ nhỏ. Con có việc gì không biết, nếu ta không có ở nhà, thì cứ hỏi hai nàng.”

“Dạ.”

Ta cúi người nhận lệnh, mang theo một đám nha hoàn, ma ma, quản sự từ trong Chính viện bước ra. Việc đầu tiên là ta gọi tất cả hạ nhân của từng viện đến gặp mặt.

Có thể dùng được thì lưu lại, không dùng được thì hạ cấp chuyển các nàng sang bên Nhị viện.

Lại đem những hạ nhân thường ngày thủ đoạn gian dối, đánh bạc uống rượu phạt một lần, có thể đuổi đi sẽ dứt khoát đuổi đi, không thể đuổi đi thì cũng báo chủ Viện đó đem hạ nhân về dạy lại.

Tiếp theo là bên tiểu viện của Giang Uyển.

Ta sai người dọn phòng cho muội ấy đến ở chung với ta, sau đó thay thế hai đại nha hoàn bên cạnh muội ấy thành hai nha hoàn nhỏ tuổi hơn.

Với sự thay đổi lớn như vậy, mẫu thân còn chưa nói đến, Giang Uyển đã tức giận, còn tỏ thái độ trước mặt ta.

“Tỷ tỷ bây giờ giúp mẫu thân quản gia, thật là có uy, quản đến cả người trong viện của muội muội rồi.”

“Tỷ tỷ đuổi hai đại nha hoàn của muội đi, chỉ giao cho muội hai nha hoàn còn nhỏ tuổi chưa biết gì, kêu muội làm sao sai bảo các muội ấy? Tỷ tỷ chẳng lẽ muốn lấy muội ra lập uy, cố ý muốn cho tất cả người trong phủ thấy được bản lĩnh của tỷ?”

Ta cười cười: “Hai nha hoàn kia đã tới tuổi trưởng thành, phụ mẫu của bọn họ đã tới phủ vài lần muốn chuộc thân về lo hôn sự, ta đổi cho muội hai tiểu nha hoàn, hiện tại đang đi theo đai nha hoàn của mẫu thân học tập, về sau cũng có thể dùng được. Còn nữa, hai chúng ta tương lại đều phải xuất giá, tranh thủ mấy năm này muốn ở cùng một chỗ với muội muội, cùng muội trò chuyện nhiều hơn, chẳng lẽ không được sao? Muội muội thấy không ưng hai nha hoàn này, thì ta vẫn còn vài người nữa, muội thấy ai vừa ý thì chọn đi!”

Giang Uyển không còn lời nào để nói.

Nàng ta sống ở phủ Tề Quốc công nhiều năm, thế nhưng lại có thể cùng nam nhân khác ước hẹn, bày mưu rơi xuống nước ở phủ Xương Ấp bá, tự định chung thân đại sự, nếu nói không có hai đại nha hoàn kia giúp sức, ta thật sự không tin.

Thứ ăn cây táo rào cây sung như vậy, ở trong phủ càng lâu càng nguy hiểm.

Muội muội còn muốn giữ hai người đó lại, chắc vẫn muốn dây dưa cùng Vệ Cư An, ta làm sao có thể để muội ấy dẫn sói vào nhà.

“Muội muội, muội cũng đã cập kê rồi, cũng nên bàn chuyện hôn sự. Theo lý chuyện này nên để mẫu thân nói với muội sẽ hay hơn, nhưng nếu không nói sợ muội lại không hiể.”

“Chúng ta tuy không phải cùng do mẫu thân sinh ra, nhưng đều do một tay mẫu thân nuôi lớn. Chúng ta và Đại ca đều giống như nhau, đều là con cái thế gia, khi ra cửa đều là đại diện cho bộ mặt của phủ Tề Quốc công. Kết hôn là chuyện lớn, mẫu thân và phụ thân chắc chắn sẽ tính toán tốt cho muội, bây giờ ta và muội sống cùng nhau, cùng nhau học tập quản lý gia môn không phải không tốt sao?”

Giang Uyển suy nghĩ gì đó một lúc lâu, đang lúc ta nghĩ nàng ta đã suy nghĩ thông suốt thì nàng ta lại nói: “Muội cùng tỷ tỷ sao có thể giống nhau, Nhị tỷ là do mẫu thân sinh ra, muội là do di nương sinh ra, chúng ta khác nhau như trời với đất.”

“Hôn sự của Nhị tỷ không cần chọn, tự động sẽ có người đưa tới cửa. Còn muội thì sao, muội là thứ nữ, dù cho mẫu thân và phụ thân vì muội mà tính toán nhưng người khác cũng sẽ coi thường muội là con của di nương, muội chỉ có thể tự mình mà mưu tính lương duyên.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.