Trọng Sinh Trường Quân Đội: Thiếu Tướng Phúc Hắc, Thiếu Dạy Dỗ

Chương 116: Chiến giáp trong truyền thuyết 3



Ngẩng đầu nhìn người đàn ông mặc quân phục kia, giống như yêu nghiệt như thế, ngay cả Thiên Lạc cũng không thể không thừa nhận, bề ngoài của Cố Kinh Thế này, thực sự là đẹp đến khiến người thần đều phẫn nộ.

Quả thực chính là một cái móc treo quần áo, bộ quân phục màu xanh sẫm kia, hoàn mỹ phác hoạ ra mỗi một đường nét trên người Cố Kinh Thế, trong lúc phất tay, đều là mê người, khiến người ta hầu như nhìn một chút, sẽ sâu sắc sa vào trong tròng mắt sâu thẳm kia của Cố Kinh Thế.

Một yêu nghiệt sống sờ sờ.

"Cố thiếu tướng, anh tìm tôi." Mặc kệ xem bao nhiêu lần, đều cảm thấy Cố Kinh Thế này là yêu nghiệt, Thiên Lạc vẫn đều không quen thuộc được, lập tức chỉ có thể mở miệng trước.

"Tần Sơn, đi ra ngoài." Cố Kinh Thế lạnh lùng ra lệnh.

Tần Sơn rất biết điều, tự giác lui ra phòng.

"Lại đây." Sau khi Tần Sơn đi ra ngoài, Cố Kinh Thế lập tức nói với Thiên Lạc.

Gật đầu đi đến gần Cố Kinh Thế, Thiên Lạc vốn đang duy trì khoảng cách nhất định, nhưng không nghĩ tới Cố Kinh Thế trực tiếp đưa tay, kéo Thiên Lạc tới.

Hoàn toàn không nghĩ tới, đáy mắt Thiên Lạc nổi lên một chút kinh ngạc, lập tức dùng tay chống đỡ trên tay vịn ghế dựa của Cố Kinh Thế, mới tránh khỏi việc ngã vào trong ngực của người đàn ông này.

Nhìn Thiên Lạc lại tự mình chống đỡ, bảo trì cân bằng, trên mặt Cố Kinh Thế không chút biến sắc, đáy mắt sâu thẳm kia, không hiểu sao hiện ra vẻ thất vọng.

Vốn đang cho rằng, có thể kéo Thiên Lạc vào ngực, không nghĩ tới, lại bị Thiên Lạc tự mình ổn định. 

Tâm trạng kia chỉ trong chớp mắt, không có bị Thiên Lạc phát hiện.

Tuy rằng Thiên Lạc không thể trực tiếp ngã vào trong ngực Cố Kinh Thế, thế nhưng lúc này Thiên Lạc và Cố Kinh Thế vẫn cách rất gần, Cố Kinh Thế vừa ngẩng đầu, tầm mắt hai người chính là trừng trừng đối đầu, tạo ra đốm lửa vô hình, gần như có thể rõ ràng cảm giác được hô hấp của đối phương.

Thiên Lạc căng thẳng một hồi, Cố Kinh Thế lại không làm gì khác, chỉ hờ hững nhìn cái vòng trên cổ tay Thiên Lạc.

Vòng tay đen kịt, mơ hồ lộ ra một chút ánh sáng lộng lẫy, giống như được kết cấu từ kim loại.

"Cậu thu phục bộ chiến giáp kia." Cố Kinh Thế nói như thế, cũng là kéo dài khoảng cách với Thiên Lạc, nhìn Thiên Lạc, "Hiện tại cậu cảm giác ra sao."

"Không có cảm giác gì đặc biệt." Thiên Lạc nhích nhích, lùi lại một bước, "Cố thiếu tướng, chiến giáp này, đến cùng là gì? Tôi tra xét, thuộc tính của chiến giáp này, rõ ràng đều trống rỗng, hoàn toàn không cho thấy cấp bậc gì."

"Đây là đương nhiên, có thể nói bây giờ cậu có được bộ chiến giáp này, vốn là chiến giáp không có cấp bậc." Cố Kinh Thế bình tĩnh đáp lại.

"A? Còn có chiến giáp không có cấp bậc sao?" Thiên Lạc vẫn là lần đầu tiên nghe nói.

"Phía trên thế giới này, có rất nhiều chiến giáp cấp bậc đặc biệt, cậu hiện đang nắm giữ trong tay một cái, càng đặc biệt, bởi vì nó vừa bắt đầu sẽ không có cấp bậc, bởi vì, sức mạnh chân chính của chiến giáp này, cần người sử dụng, cũng chính là cậu đi kích phát, chỉ cần cậu trở nên mạnh mẽ, nó sẽ mạnh lên theo."

"Hiện nay mà nói, vẫn không có bất cứ người nào có thể kích thích ra toàn bộ sức mạnh của chiến giáp này. Đầu tiên, người bình thường sẽ không được chiến giáp này tuyển chọn, mặt khác chính là, trời sinh chiến giáp này mang theo tà khí, càng sử dụng đến cuối cùng, năng lượng ẩn chứa trong đó, cũng có thể ảnh hưởng đến tâm trí con người, trừ phi là người có lập trường và tâm chí kiên định, nếu không, cực kỳ dễ dàng bị chiến giáp này nhiễm tà khí, làm ra chuyện cực kỳ khát máu, triệt để nổi khùng."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.