Toàn nội dung bằng tiếng Anh, nhưng căn bản không thành vấn đề.
“Không ngờ là đảo tư nhân, thật là lợi hại.” Bắc Cẩm nhìn tư liệu, nheo mắt.
Đảo tư nhân không hiếm thấy, chẳng qua, có thể không xuất hiện ở trên bản đồ quốc gia thì vô cùng khó gặp.
Có thể che dấu một hòn đảo nhỏ như vậy, nhất định thế lực rấ mạnh.
Trang web miêu tả một ít tình huống vè hòn đảo, còn đánh dấu vị trí một khu biệt thự, ngoài ra không có nội dung gì nữa.
“Trạch Huân, em có thể chủ nhân phía sau là ai không, tài liệu về khu biệt thự đó nữa.” Thiên Lạc nheo mắt, hỏi Thiên Trạch Huân.
“Anh, rốt cuộc anh định làm gì?” Thiên Trạch Huân nghe Thiên Lạc nói, vẻ mặ nghiêm túc “Anh, em nhắc nhở anh, hòn đảo này bảo mật như vậy, có thể thấy được thân phận chủ nhân của nó, tuyệt đối không đơn giản, người như vậy, không thể trêu chọc vào.”
Thiên Lạc muốn biết tài liệu về khu biệt thự đó, khẳng định là muốn xâm nhập vòa.
Không cần suy nghĩ, cũng biết nhất định rất nguy hiểm, Thiên Trạch Huân tốt bụng nhắc nhở Thiên Lạc.
“Đúng vậy anh Lạc, rốt cuộc anh muốn tìm cái gì a?” Bắc Cẩm hoang mang, nhìn Thiên Lạc.