Lục phủ ngũ tạng như bị sát thủ K đá bay ra ngoài, Trầm Liên Y theo bản năng nâng súng trong tay lên, lại không thể bắn trúng người sát thủ K mà xuyên qua người hắn trúng bóng đèn
Mà sát thủ K trước mắt như thu phục cả bóng đêm, tóc bạch kim lạnh lùng cùng đôi mắt đỏ như máu lạnh lẽo, giống như dã thu giương nanh vuốt.
“Tôi không cần gì cả, chỉ cần mangh của ông.” vừa dứt lời, sát thủ K đã trực tiếp lao đến, thủy chủ trong tay gọn gàng cắt đứt cổ của ông ta!
Máu tươi lập tức chảy ra, không khí nhuốm màu máu khiến cho người ta buồn nôn.
Cục trưởng cao thậm chí không có cơ hội kêu lên đã trực tiếo ngã xuống đất, đưa lưng về phía sát thủ K, ngón tay còn đang run rẩy, thẳng đến khi không còn hô hấp nhưng cặp mắt kia vẫn hoảng sợ trợn trừng.
Lạnh nhạt nhìn cục trưởng cao, sát thủ K như giết một con kiên, từng bước đi về phía cục trưởng cao, lấy mũi chân đá cục trưởng cao lật ngửa lại.
Áo tắm dài trên người đã nhuốm máu đỏ thẩm, sát thủ K lấy ra một con dao phẫu thuật, bàn tay trắng trẻo không hề giống với tay của sát nhân.
“Tiền tài, địa vị, cái gì ta cũng không hứng thú, cái ta cần chính là mạng sống của đám cặn bã khác người.” Giọng nói âm u,sát thủ K nheo mắt, tàn nhẫn lột da của cục trưởng cao.
“Kẻ cặn bã xác thực đáng chết, nhưng ngươi không có tư cách lấy mạng của họ.”