Trọng Sinh Trường Quân Đội: Thiếu Tướng Phúc Hắc, Thiếu Dạy Dỗ

Chương 23: Huấn luyện tàn khốc (3)



"Vâng, thiếu tướng." Toàn bộ học sinh phía dưới chỉnh tề đáp lại.

Trước đó Quý Phong đã nói rõ phép tắc của trụ sở huấn luyện bí mật đặc biệt.

Ở đây phải tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh, tuân thủ quy định của trụ sở huấn luyện bí mật đặc biệt, mỗi người chỉ có một cơ hội, nếu như trái với quy định, như vậy không cần biết cậu là ai, bối cảnh mạnh mẽ cao quý cỡ nào.

Nơi này càng là một nơi sinh tồn của những người xuất sắc thích hợp, nếu như có người không chịu được, có thể sớm lui ra, tuyệt đối không bắt ép.

"Lần huấn luyện đặc biệt này của các cậu, sẽ do tôi tự mình phụ trách." Giọng điệu Cố Kinh Thế khá là lạnh nhạt nói một câu như thế.

Một câu nói nhìn như không có chút rung động nào, nhưng lại làm cho mọi người ở đây đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Không chỉ tất cả học sinh và Quý Phong ở đây ngây người, ngay cả bọn thuộc hạ của Cố Kinh Thế cũng ngây người.

Mặc dù Cố Kinh Thế là tổng chỉ huy của trụ sở huấn luyện bí mật đặc biệt này, nhưng anh chưa từng dẫn theo học sinh, càng khỏi nói đến việc chủ động muốn dẫn dắt học sinh.

Ngày hôm nay, đây là tình huống gì?

Thiên Lạc không dấu vết nhíu nhíu mày, nhìn người đàn ông đẹp trai như thiên thần kia, không biết tại sao, cô bỗng nhiên có loại dự cảm xấu.

Từ trước đến giờ giác quan thứ sáu của cô rất chuẩn, ánh mắt Thiên Lạc nhìn Cố Kinh Thế cũng càng ngày càng thâm trầm lên.

Phục hồi lại tinh thần, khuôn mặt Quý Phong như có niềm vui bất ngờ nhìn Cố Kinh Thế, chuyện này đối với học viện Huyễn Vũ mà nói tuyệt đối là tin tức cực kỳ tốt.

Nếu như Cố Kinh Thế đồng ý tự mình tập huấn cho tất cả học sinh, như vậy anh tin tưởng năng lực của tất cả học sinh nhất định sẽ nâng cao một hạng.

Đây chính là cơ hội tốt mà biết bao người tha thiết mơ ước.

"Quý huấn luyện viên." Cố Kinh Thế gọi.

"Có tôi!" Quý Phong lập tức tinh thần phấn chấn đáp.

"Ngày mai bắt đầu chính thức huấn luyện, hôm nay trước tiên anh dẫn dắt tất cả học sinh đến ký túc xá làm quen hoàn cảnh, nghỉ ngơi một chút." Cố Kinh Thế nói xong, liền xoay người đi về phía con đường bên trái.

Bọn thuộc hạ của anh cũng dồn dập lấy lại tinh thần, khuôn mặt ước ao nhìn tất cả học sinh học viện Huyễn Vũ, sau đó nhanh chóng đuổi theo bước chân Cố Kinh Thế.

Chờ sau khi Cố Kinh Thế và thuộc hạ của anh đều đi xa, Quý Phong mới không kìm nén được kích động nói với tất cả học sinh, "Mọi người đều đã nghe chưa? Cố thiếu tướng muốn đích thân chỉ huy việc huấn luyện mọi người."

"Nghe rõ!" Tất cả học sinh cũng đều hết sức hưng phấn.

Cố Kinh Thế là tồn tại giống như thần thánh trong lòng phần lớn bọn họ, là thần tượng tuyệt đối.

Bây giờ có chuyện tốt như vậy, bọn họ làm sao không kích động cho được.

Đối lập với những người khác đang kích động, ngược lại phản ứng của Thiên Lạc và Bắc Cẩm đứng bên cạnh cô rất bình thản.

"Phía dưới duy trì đội ngũ chỉnh tề, theo tôi đến ký túc xá." Quý Phong nói, liền đi trước, rẽ sang con đường bên phải.

Tất cả học sinh và Quý Phong cùng nhau đi qua con đường bên phải, đi tới khu ký túc xá của học sinh.

Khu ký túc xá học sinh tổng cộng là hai mươi tầng, mỗi một tầng có ba mươi phòng, mỗi phòng có thể ở mười học sinh.

Hoàn cảnh thoải mái như nhà trọ cao cấp, trong phòng có một phòng tắm, phòng khách, phòng ngủ.

Mỗi ngày Ký túc xá đều có công nhân làm vệ sinh đến quét dọn, phong cách là trắng đen xen kẽ đơn giản, sạch sẽ không nhiễm một hạt bụi, mặt đất sáng bóng có thể phản chiếu rõ ràng bóng người, lại bóng loáng như gương.

Ngoại trừ hai học sinh bị đào thải kia, lớp C cũng chỉ còn lại ba mươi học sinh, vừa vặn đủ ba phòng, phân biệt là 501, 502, 503.

Thiên Lạc ở phòng 503.

Sau khi Quý Phong chia phòng ký túc xá cho tất cả học sinh xong, lại căn dặn bọn họ tuyệt đối không thể gây chuyện thị phi, rồi vội vã đi làm chuyện của anh ta.

Sau khi bước vào ký túc xá này, Thiên Lạc phát hiện bên trong hóa ra còn chia làm mười phòng nhỏ, mỗi người đều có phòng riêng, nỗi lòng cô vốn có chút lo lắng lập tức được thả lỏng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.