Cảm giác quen thuộc này thật không thể hiểu được, Thiên Lạc nhíu mày, đang muốn mở miệng hỏi, ngoài bầu trời đầy mây bỗng nhiên xuất hiện một đạo sấm sét, lúc này Thiên Lạc mới nhìn thấy rõ mặt của người phía trước.
Cả người sát thủ K tràn đầy sát khí, hắn ta như ác ma trời sinh, đôi mắt như dã thú khiến cho người nhìn thấy không tự chủ lại run rẩy.
Không để lộ chút hoảng sợ nào, sát thủ K ngược lại cười tươi hơn, “ Hóa ra người là người đứng đầu binh đoàn đánh thuê cục trưởng cao thuê tới. Cục trưởng cao đâu, ngươi đem ông ta giấu đi đâu rồi.”
Hoàn toàn không phát hiện được Thiên Lạc động tay động chân, sát thủ K tò mò hỏi.
“Lê Lê.” Thiên Lạc gọi một tiếng.
Trầm Liên Y lúc này đã tỉnh lại, mang thêm áo quần đứng một bên, Lê Lê An đứng trên trần nhà, lôi cục trưởng cao giống như lợn chết đi qua.
“Ai u, ông xuống trước đi.” nói xong liền trực tiếp đem cục trưởng cao nám xuống, Lê Lê An đã sớm trói cục trưởng cao lại.