Trọng Sinh Trường Quân Đội: Thiếu Tướng Phúc Hắc, Thiếu Dạy Dỗ

Chương 232: Ai là sát thủ K (9)



“ Đương nhiên sợ, nhưng tôi đánh cuộc anh không làm thế.” Thiên Lạc nhìn sát thủ K, “ Người như anh, khi giết người gần như có một loại bất chấp đáng sợ, đó chính là gọn gàng, ngăn nắp, anh khẳng định sẽ không giết Liên Y, anh sợ cô ấy sẽ phá hư, hơn nữa trong điện thoại gọi cho cục trưởng cao, anh đã nói sẽ dùng phương pháp giết Mạch Lê Na để giết ông ta. Vậy khẳng định anh sẽ không phá hư mà cắt cổ lột da đi theo trình tự.”

Thiên Lạc kỹ càng phân tích, ánh mắt sát thu K dần dần mở to, sau đó cười ra tiếng, “Ha ha ha, ta có thể xác định ngươi không phải người thường, ngươi có thể trở thành kẻ địch cả ta.”

“Được rồi, tôi đã trả lời xong vấn đề của anh, bây giờ anh phải trả lời vấn đề của tôi.” Thâm trầm nhìn sát thủ K, tầm mắt Thiên Lạc mang theo sự không xác định, “Rốt cuộc anh có phải An Liệt Dặc không?”

Dưới lầu, người của Hiệp hội lính đánh thuê đã đến, Thiên Lạc chỉ còn chút thời gian cuối cùng để nói với sát thủ K.

“Vấn đề này, ta không có cách cho ngươi đáp án, ta một nửa là hắn, một nửa lại không phải, hai chúng ta riêng lẻ không hoàn chỉnh, phải ở khâu cuối cùng mới hoàn chỉnh.” Sát thủ K nói lời mờ ảo, khóe miệng tươi cười cũng không biến mất.

Nhìn hắn Thiên Lạc trầm mặc, cũng lúc này người của Hiệp Hội lính đánh thuê xông lên lầu.

“ Đoàn trưởng của binh đoàn lính đánh thuê Thú Nha, Thiên Lạc? Cậu làm rất tốt, chúng tôi là người của Hiệp hội lính đánh thuê.” Đưa cho Thiên Lạc xe giấy chứng nhận, người Hiệp hội lính đánh thuê nhìn sát thủ K bên này, trên mặt cũng kinh ngạc, “Đây là sát thủ K?”

Hoàn toàn không nghĩ tới một tiểu binh đoàn như vậy là bắt được sát thủ K, Hiệp hội lính đánh thuê hoàn toàn khiếp sợ.

“Cam đoan không phải sát thủ K giả.” Nghe xong lời của sát thủ K, Thiên Lạc cũng không dám thả lỏng, nhưng không nói nhiều, “Nhiệm vụ của tôi là bắt hắn ta, chuyện tiếp theo giao cho các người xử lý.”

“Được! Cảm ơn đã phối hợp, chúng tôi sẽ lập tức xác minh, rồi mới xác nhận nhiệm vụ của cậu hoàn thành.” Người Hiệp hội lính đánh thuê nhìn Thiên LẠc đầy kính nể, rồi lấy dây ra trói tay chan sát thủ K lại, sau đó dùng còng tay dị năng còng tay chân, rồi mới dùng quần áo trói chặt để người không thể chạy thoát, thậm chí che cả tai và mắt của hắn ta lại.

Trước sau không để lộ sự sợ hãi, sát thủ K ở thời điểm sắp bị bịt miệng bỗng nhiên cười ra tiếng khiến người ta giật mình, “thiên Lạc, không lâu nữa chúng ta sẽ gặp lại.”

Giọng nói sát thủ K kiên định chắc chắc khiến cho lòng Thiên Lạc nhảy dựng lên.

Ngẩng đầu nhìn thấy khóe môi hắn còn cười, Thiên Lạc nghiêm trọng híp mắt lại, rồi nhìn người của Hiệp hội lính đánh thuê đưa người đi.

Trong lòng ẩn ẩn có cảm giác xấu,, Thiên Lạc nhìn người của Hiệp hội lính đánh thuê đưa người đi xa trong lòng mới buông xuống.

Những lời sát thủ K vừa nói rất nghiêm túc, không giống bộ dáng nói giõn. 

“Lão đại, người đã đi rồi, chúng ta trở về thôi.”TRầm Liên Y lên lầu nói với Thiên Lạc.

Nhìn theo xe của Hiệp hội lính đánh thuê, Thiên Lạc hít một hơi sâu, “Đi thôi, chúng ta trở về.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.