Trọng Sinh Truy Mỹ Ký

Chương 418: Có tin tức



Cho tới tận 2h sáng, vẫn chưa có tin tức gì, tôi không khỏi lo lắng. Rốt cục, một tên tiểu đệ của Hoành Lộ Kính Bát, từ trong miệng của một người dọn vệ sinh trong Cao ốc Vận Kinh biết được một tin tức trọng yếu.
Theo hắn nói, đêm đó lúc hắn quét dọn vệ sinh, thấy hai nam nhân từ cửa sau của Cao ốc Vận Kinh đi ra ngoài, trong tay còn mang theo một cái vali rất to, sau đó lên một chiếc xe nhỏ màu đen.
Lúc ấy hắn cho rằng hai người này là nhân viên trong cao ốc, cũng không để ý. Tiểu đệ của Hoành Lộ Kính Bát hỏi hắn là có nhớ biển số xe không, hắn lắc đầu, nhưng mà có một tin tức hết sức quan trọng, đó là mặt bên của chiếc xe này có dán chữ HKS thật to.
Có được đầu mối này đường, Hoành Lộ Bát Kính lập tức chia thủ hạ theo hai đường, một là lần theo dấu vết của chiếc xe có chữ HKS, hai là tìm tòi các bãi đỗ xe của thành phố Thủy Nguyên.
Căn cứ theo sự miêu tả của người làm vệ sinh kia, tiểu đệ của Hoành Lộ Kính Bát tìm được một chiếc xe tương tự, hơn nữa sau khi tìm người dọn vệ sinh kia tới nhận dạng, thì nhận ra chiếc xe này đã bị bỏ lại trong một công xưởng bỏ hoang ở ngoại ô.
Hơn nữa cái chỗ này cũng hoàn toàn phù hợp với nơi ẩn thân của bọn cướp, sau khi nhận được tin tức, tôi mới thở phào nhẹ nhõm.
Tôi cùng Quách Khánh, Đinh Văn Phong, Hoành Lộ Kính Bát mang theo một ngàn tiểu đệ, mang theo vũ khí tới công xưởng bỏ hoang này.
Nơi này không phải là Trung quốc, có làm loạn cũng không ai đổ lên đầu của tôi, hơn nữa nghe Quách Khánh nói, tên Hoành Lộ Bát Kính này ở Thủy Nguyên rất có thế lực, hơn nữa tập đoàn Tam Thạch cũng mới xin thành lập, được pháp luật nước này bảo vệ.
Vì tránh đả thảo kinh xà, đoàn người chúng tôi dừng lại ở một nơi gần đó, do có nhiều công sự che chắn, hơn nữa không mở đèn, nên bên kia không biết được động tĩnh gì.
Tôi nhìn từ xa, hình như trong công xưởng này có ánh đèn, thỉnh thoảng có bóng người qua lại, hình như là đang canh chừng.
"Tớ đi trước một bước, dựa theo kế hoạch mà làm, các cậu chờ tin tức của tớ!"
Tôi nhìn Quách Khánh và Đinh Văn Phong nói.
"Lão Đại, còn tôi thì sao..."
Quách Khánh chần chờ một chút nói. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
"Ha hả, không cần, nếu như đám người này tôi không giải quyết được, vậy thì còn làm được việc gì nữa?"
Tôi nhìn Quách Khánh cười nói.
Hắn vốn là người như vậy, kiếp trước cũng như vậy, kiếp này cũng như vậy, có gì nguy hiểm toàn giành xông lên trước.
Quách Khánh nghe xong cười nói:
"Hắc hắc, Đúng vậy, tới giờ tớ vẫn không đánh thắng được cậu."
Câu này đối với Đinh Văn Phong thì không có gì. Nhưng mà đối với Hoành Lộ Bát Kính thì lại khác, sở dĩ hắn cúi đầu xưng thần với Quách Khánh, một là vì thủ đoạn lôi đình, hai là vì thực lực, chưa có ai so sánh được với Quách Khánh.
Lại nhớ tới lời cười nhạo của Xuyên Phong Thứ Lang, cho mình là bán nước, bán cái gì, thức thời mới là tuấn kiệt, có lẽ đây là quyết định sáng suốt nhất trong cuộc đời hắn.
Một trong những dị năng của tôi, đó là có thể làm chậm thời gian, tôi sử dụng nó, tới gần công xưởng.
Quả nhiên không ngoài sở liệu của tôi, có hai tên đang ở ngoài cửa tán gẫu.
"Con bé mới bắt được kia quả thực là đẹp!"
Tên Giáp nói.
"Đúng vậy, con mẹ nó, không biết lão đại Xuyên Phong Thứ Lang nghĩ gì, bắt về rồi còn không cho đụng vào, một con bé đẹp như vậy mà không thể làm, vậy thì quá đáng tiếc"
Tên Ất nói.
"Này, Mày không biết sao? Lão đại cũng chỉ là làm theo đơn đạt hàng của người khác, cố chủ người ta còn chưa nói, thì mình làm sao động vào được"
Tên Giáp nói.
"Hóa ra là như vậy! Ai, nhớ ngày trước Thần Xà Bang chúng ta uy phong bực nào, giờ luân lạc tới mức dùng cả việc bắt cóc tống tiền để sống!"
Tên Ất nói.
"Ai bảo Lão đại không hiểu, lúc đầu mấy tên người Trung quốc tới nhớ Thần Xà Bang giúp, kết quả lại bị lão đại cự tuyệt, do đó bọn họ mới bồi dưỡng Hoành Lộ Kính Bát, cái tên Hoành Lộ Bát Kính kia vốn kém xa chúng ta, ngay cả địa bàn còn không có? Mà hôm nay thì sao? Hoành Lộ Kính Bát muốn uy phong được uy phong, còn chúng ta ở đây chịu khổ."
Tên Giáp u oán nói.
"Được rồi, đừng nói những thứ này, lúc ấy mày chẳng phải cũng khinh thường mấy tên người Hoa đó hay sao!"
Tên Ất lắc đầu nói.
"Trước khác nay khác!"
Tên giáp ngại ngùng nói.
Hắc Bang địa phương? Tôi nghe bọn này nói chuyện, thì hình như chúng được thuê để bắt cóc Vương Thư, nghe ngữ khí của bọn chúng, dường như chưa làm gì Vương Thư, trong lòng tôi thở phào nhẹ nhõm.
"Mày là ai..."
Tên Giáp sửng sốt, chỉ thấy trước mặt đột nhiên xuất hiện một người thì kinh hãi hỏi, nhưng mà âm thanh còn hắn còn chưa dứt, đã bị một con dao đâm ngang cổ, ngã trên mặt đất.
Tên Ất thấy biến cố bất thình lình thì sửng sốt, vừa định la hét, thì cũng hôn mê bất tỉnh.
Tôi tương đối tự tin với tốc độ của mình, một chân đạp mạnh vào cánh cửa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.