Trọng Sinh Từ Orochimaru Bắt Đầu

Chương 120: Amida Vật Tay Với Vĩ Thú





“ Quý Ảnh, các người đi đâu vậy?” Amida một mình một người đứng chặn cả đạo quân.
“ Amida, chỉ có một mình ngươi thôi ư? Ngươi rất tự tin thì phải?” Đệ Tam Lôi Ảnh cảm giác lồng ngực mình vẫn còn tức.
“ Chư vị, bây giờ lui lại chúng ta vẫn có chỗ mà thương lượng.” Amida cười nhiệt tình khuyên ngăn.
“ Bớt nói nhiều đi, chúng ta đến đây đã không có đường lui rồi, trách thì chỉ có trách làng Âm Thanh các ngươi làm việc quá bá đạo mà thôi.” Lôi Ảnh tức giận.
“ Chúng ta làm việc bá đạo? Chúng ta chỉ tự vệ mà thôi, thật sự ngồi không cũng trúng đạn.” Amida cười lớn nói.
“ Như vậy chúng ta không có bất kỳ gì thương lượng chỗ trống.” Amida đổi sắc nghiêm mặt.
“ Vậy các ngươi chuẩn bị trả giá đi!”
Nói xong Amida cả người bùng nổ Chakra, chẳng mấy chốc đã hóa thành hoàng kim cự nhân, tay câm cự xích, một doi quất xuống, rẽ biển cắt sóng.
Liên quân chư quốc bị đánh không có sức hoàn thủ, đội hình bị chia cắt tứ tán.
“ Đối thủ của ngươi là ta.” Lôi Ảnh phấn nộ, muốn một cước đạp nổ đối thủ.
Nhưng nào ngờ được hắn còn chưa kịp tiếp cận Amida, thì bất ngờ từ dưới biển trồi lên một đạo phân thân tay cầm cự chảo bất ngờ tập kích.
Chảo này vừa ra biển động sóng gầm, lực lớn vô cùng đánh bay Lôi Ảnh lên tận trời cao.
“ Ngươi hãy ở trên đấy chơi đi, thời gian vừa đủ ta thu gọn nhãi nhép.” Amida nhìn lên đã không còn thấy hình ảnh Đệ Tam Lôi Ảnh.
“ Thời gian một phút là chưa đủ! Thông Linh Chi Thuật” Hắn triệu hồi ra Phượng Hoàng cùng Bạch Hổ hai biết bay thông linh thú đến để chăm sóc Lôi Ảnh.
Bọn chúng vừa được triệu hồi biết mình phải làm gì, cả hai đồng loạt bay lên trời phóng thích nhẫn thuật muốn cho Lôi Ảnh được hưởng thụ cảm giác được thả diều trên không.
“ Mau, máy bắn đá chuẩn bị, Cự nỏ triển khai.” Liên quân ninja thấy cự nhân muốn đối phó mình thì gấp rút phản kích.

Từng cỗ cự nỏ, dù chỉ đơn thuần do máy móc tạo thành nhưng lực phá hoại thì không thể coi thường, thậm chí rất nhiều thượng nhẫn am hiểu Chakra tính chất biến hóa, tăng phúc thuộc tính cho vú khí khiến chúng lực sát thương tiến thêm một tầng.
Cự nỏ bắn trên người Hoàng Kim Cự Nhân, vậy mà có thể phá được phòng ngự cắm vào hoàng kim cự nhân thi thể.
“ Ah, các ngươi chết đi, Vạn Đạo Xiềng Xích.” Amida cũng không nghĩ nhiều hét lớn hắn thề phải dùng thời gian nhanh nhất triệt hạ đám ninja này.
Hàng trăm hàng vạn đạo Kim cương xiềng xích từ sau lưng hắn mọc ra nó tựa như Vĩ thú cái đuôi, mỗi lần quật xuống liên quân đều mang theo S cấp uy lực phá hoại.
— QUẢNG CÁO —
Chúng cao thủ bối dối, từng người thi triển nhẫn thuật muốn bảo vệ thuộc hạ của mình, nhưng xiềng xích nhiều lắm, dù có bảo vệ được thuộc hạ cũng chỉ là một bộ phận mà thôi.
“ Trần Độn – Nguyên Tử Bác Ly Thuật.” Một tia sáng mạnh lướt qua Xiềng xích, tựa như cắt dưa thái rau lướt qua để lại nhắn bóng vết cắt.
“ Thổ Ảnh nhận lấy cái chết.” Amida cầm trảo hoàng kim phân thân cũng không chịu thua kém, nhắm ngay Thổ Ảnh một chảo ném mạnh.
“ Trần Độn - Nguyên Tử Bác Ly Thuật” Thổ Ảnh trước người ngưng tụ lấy hình nón tia sáng muốn chính diện hủy đi cự chảo.
“ Ngươi quá ngây thơ rồi thổ ảnh.” Quả nhiên so với đơn thuần làm từ Chakra xiềng xích, thì Cự chảo vốn dĩ do thuần thiết chế tạo lại được điệp gia thêm Chakra thêm vào vững trắc hơn nhiều.
Thổ ảnh cả người quấn băng vải kín mít chỉ để lộ ra đôi mắt lúc này nhìn bay ngày một gần cự chảo đôi mắt trừng to.
Hắn bị cự chảo chính diện đập nện xuống biển.
“ Toàn quân lui lại, nơi đây chiến trường chỉ dành cho ảnh cấp.” Chúng ảnh thấy tình hình không ổn ra lệnh cho lui thủ hạ.
“ Jinchūriki triển khai toàn bộ sức mạnh.” Bảy nhân trụ lực cũng không có nói nhiều cả người vĩ thú hóa tham gia vào trận chiến.
Đặc biệt lần này chúng vĩ thú cùng chung mục đích mà đến, nên các Jinchūriki rất dễ dàng mượn được sức mạnh của chúng.
“ Muốn đánh hội đồng ta, cũng được để ta đánh hội đồng các ngươi.”
“ Ảnh Phân Thân Chi thuật.” Amida lại biến ra thêm 7 người Hoàng Kim Cự Nhân phân thân nữa tham gia vào cuồng ẩu.

Mỗi một người phân thân của Amida tay không vật lộn với một con Vĩ Thú, tình thế có thể nói là rất ngang tàn.
Amida lợi dụng kết cấu của Hoàng Kim Cự Nhân giống với con người phát huy thuật cận chiến hết sức lợi thế.
Rõ dàng đang cùng vật tay với Bát Vĩ nhưng phân thân Amida một chiêu Liêu Âm cước vừa ra Bát Vĩ cả người không khỏe cảm giác thức ắn tối hôm qua đều phải phun ra, đón chờ nó thất thủ là một loạt quyền đấm cước đá vào mặt, đánh cho nó đầy trời hôn thiên địa ám.
Nhất Vĩ càng thê thảm, nó không có được sức mạnh của Bát Vĩ, khả năng khôi phục cũng yếu hơn, vừa ra trận là một loạt đánh đập, nó cảm thấy như tôn nghiêm của mình bị nhiều lần chà đáp, mấy lần muốn vùng lên phản kháng nhưng kết quả thất bại, đón chờ nó lại là quyền đấm cước đá.
Mang hình thể bốn chân như Ngũ Vĩ, Nhị Vĩ lại càng xui xẻo, Amida phân thân chỉ cần một vài kỹ xảo nhỏ là có thể đè bọn chúng xuống đất quyền đấm cước đá.
Ngẫu nhiên bọn húng muốn ngưng tụ Vĩ thú ngọc thoát vây lại bị Amida khéo léo né tránh.
Muốn dùng đuôi Vĩ thú tấn công lại bị không biết từ đâu ra Kim Cương Xiềng Xích trói buộc lại, khiến chúng rất là bất đắc dĩ.
— QUẢNG CÁO —
“ Các ngươi quên một điều tộc Uzumaki lấy phong ấn Vĩ thú mà nổi danh, dùng vĩ thú đối phó ta chỉ là cho thêm đồ ăn mà thôi.” Amida càng đánh càng hăng, càng đánh càng hưng phấn.
Có Lục Vĩ và Thất Vĩ là khó chơi nhất, một con mang trên mình ăn mòn dịch axit, một con lại bay trên trời khó mà nắm bắt.
Nhưng Amida không sợ với Kim Cương phong ấn mang trên mình thuộc tính rất dễ dàng áp chế Lục Vĩ.
Còn Thất Vĩ may mắn ngay từ đầu hắn đã quấn lấy nó, nhất thiết không cho nó cơ hội bay lên trời.
Vĩ thú nhóm có thể đánh ngang sức với hắn chỉ có Tứ Vĩ mà thôi, Bát Vĩ còn có thể cầm cự.
“ Chúng bị thuộc tính áp chế!”
“ Tình thế không ổn! Chúng ta cùng lên.”

Đệ Tam Hỏa Ảnh thấy vậy cấp tốc triệu hồi kim cô bổng, một chiêu lực phách hoa sơn, kim cô bổng biến dài mang theo quét ngang tất cả chi thế bị Amida dễ dàng chặn được.
“ Cái gì, tại sao có thể cứng rắn như vậy.” Hắn kinh ngạc nói.
“ Đệ Tam ngươi đang đánh sì dầu sao?” Phong Ảnh tức giận trừng mắt.
“ Sa Độn – Bão Cát.” Cát bên trong hồ lô của hắn bay ra tạo thành bão cát phủ kín mặt biển.
“ Sa Độn - Quan Tài Cát.” Khổng lồ lượng cát trong hồ lô ra hết hỗ trợ Thất Vĩ gò bó Amida phân thân khiến hắn không thể hành động.
Thất Vĩ cũng nhân cơ hội đó thoát vây bay lên trời, sau khi nó thoát thân miệng liền ngưng tụ Vĩ thú ngọc không phân địch ta tất cả đều bắn.
Chúng Vĩ Thú cũng nhân lần bị tấn công này mà thoát ra, bọn chúng cùng tụ tập về một phía ánh mắt nguy hiểm thận trọng mà nhìn Amida.
Nam nhân này không ngờ lại mạnh như vậy.

.

.

Bị đánh lên thiên không Lôi Ảnh cũng khá chật vật.
Sau khi hắn bị đánh lên không trung, những tưởng có thể dơi xuống, nhưng ai ngờ đáp lại hắn và thật khổng lồ hỏa cầu.
Lôi Ảnh nhanh trí bật lên Lôi Độn khải giáp phòng ngự mới miễn đi được thương tổn.
— QUẢNG CÁO —
Sau đó hắn lại phải đón nhận lấy vô tận Lưỡi Đao gió, ở trên không hắn không có điểm tựa, không có bất kỳ nơi nào để mượn lực né tránh cho nên hắn chỉ có thể thụ động ăn đòn mà thôi.
Lôi Ảnh bây giờ cảm nhận như mình lại trở thành quá bóng, thành trò tiêu khiển của hai con thông linh thú chơi chuyền trên không trung.

Lịch sử lặp lại khiến hắn phẫn nộ.
“ Ah, Thông Linh Chi Thuật.” Hắn triệu hồi ra rất nhiều nhẫn cụ, nắm trong đó một đại hình Phi tiêu ném mạnh về phía Phượng Hoàng, còn hắn sau đó lại dẫm đạp nhẫn cụ muốn mượn lực tiếp đất, nhẹ nhàng một trạm lại tạo nên tiếng nổ như sấm sét.
Phượng Hoàng hiểm cảnh né tránh phi tiêu, nhưng nó lại phẫn nộ vì đồ chơi phản kháng cho nên nó muốn phóng đại chiêu.
Nó hét lớn một một tiếng, miệng ngưng chân hỏa, một hơi thở ra cột lửa chặn đường Lôi Ảnh.
“ Chờ đến là ngươi, Địa Ngục Đâm.” Lôi ảnh không sợ còn cười lớn, một chiêu Địa Ngục Đâm thế như chẻ tre cắt đôi cột lửa, tiếp đó mục tiêu của hắn chính là con chim thối này.
Bất chợt một ánh xét lóe lên, chắn trước mặt hắn vậy mà lại là con bạch hổ, móng vuốt trảo mạnh.
“ Nó đến đây lúc nào? Mặc kệ ngươi đến đây từ lúc nào, dưới công kích của ta đều phải chết cả.

Địa Ngục Đâm.” Lôi Ảnh hét lớn càng thêm da sức.
Cả hai công kích gặp nhau, tiếng nổ mạnh vang lên, Lôi ảnh lại bị phản chấn lên trời, còn bạch hổ cũng kêu gào giận dữ, vuốt trước của nó vậy mà bị thương.
Hai con thú gào thét miệng ngưng tụ năng lượng, phối hợp với nhau hình thành tổ hợp nhẫn thuật lấy gió trợ lửa.
Phong hỏa đầy trời thiêu đốt hết thảy tấn công Lôi Ảnh.

Lôi Ảnh không có điểm tựa chỉ có thể bật lên Lôi Thần Khải giáp đón nhận sát thương.
Khói mù tán đi, hắn cả người quần áo bị thiêu đốt cháy đen chật vật hôn mê bất tỉnh dơi tự do trên không trung.
Phượng hoàng thấy vậy cánh khẽ vỗ nhẹ một loạt phong nhận công kích thăm dò.
Công kích sắp chạm đến Lôi Ảnh mới mở mắt, hắn quyết tâm lần nữa thông linh nhẫn cụ mượn đà phóng xuống.
Nhưng lần này hắn học khôn, liên tục thông linh nhẫn cụ biến đổi phương hướng hằng mong tiếp đất, trên không trung thật sự không phải chiến trường có lợi cho hắn..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.