Hứa Lập nghe thấy đám người Karl phải đi, hắn sao không gấp cho được. Chuyện đầu tư còn chưa bắt đầu đàm phán, đám người Karl sao lại đi? Hứa Lập quay vào lấy áo khoác rồi chạy ra ngoài.
- Bây giờ bọn họ đang ở đâu? Mau dẫn tôi tới đó.
- Bọn họ đang ở trong sảnh, bọn họ bảo tôi bố trí xe đưa tới sân bay.
Hoàng Dũng cũng đi sát theo Hứa Lập chạy xuống dưới lầu.
Hứa Lập quay đầu lại nhìn Hoàng Dũng.
- Giám đốc Hoàng, tối qua không phải mọi việc vẫn tốt sao? Sao sáng hôm nay bọn họ lại muốn đi? Có phải là công việc của các anh có sơ sót gì không?
Hoàng Dũng nghe vậy không khỏi khẩn trương kêu lên.
- Không thể nào. Trưởng ban thư ký Hứa, chúng tôi đều biết thân phận của đám người Đức này. Trước khi bọn họ tới chúng tôi đã tổ chức mấy cuộc họp chuyên môn bàn về công tác tiếp đón này. Chúng tôi có thể nói đã làm hết mức có thể, căn bản không thể có sai sót gì.
Hứa Lập cảm giác được Hoàng Dũng cũng không có khả năng lấy tiền đồ chính trị của mình ra làm trò đùa. Dù sao đám người Đức này do đích thân bí thư thị ủy, thị trưởng tự mình tiếp đón, Hoàng Dũng đâu dám gây chuyện. Nhưng vấn đề rốt cuộc xảy ra ở đâu? Chẳng lẽ là từ mình? Chắc không phải đâu.
Hai người Hứa Lập, Hoàng Dũng rất nhanh chạy tới sảnh khách sạn. Vừa tới nơi Hứa Lập đã thấy Karl ngồi trên ghế. Hắn vội vàng đi đến trước mặt Karl. Không chờ Hứa Lập mở miệng, Karl đã nói.
- Hứa tiên sinh, anh tới vừa lúc, chúng tôi đã đặt vé máy bay, hơn 2 tiếng nữa là máy bay cất cánh. Chúng tôi bây giờ muốn có một chiếc xe đưa mình tới sân bay, tôi nghĩ anh có thể giúp chúng tôi.
- Đương nhiên, đương nhiên, nhiệm vụ của tôi là phục vụ các vị, xe lập tức có ngay. Chẳng qua tôi có thể hỏi Karl tiên sinh một chút được không? Chẳng lẽ chúng tôi tiếp đón có chỗ nào không chu đáo mà sao ngài lại đi gấp như vậy?
- Không, không, không.
Karl cầm chặt tay Hứa Lập, y kích động nói:
- Hứa tiên sinh, chúng tôi hết sức cảm tạ sự tiếp đón nhiệt tình của các vị lãnh đạo thị xã Tùng Giang, càng cảm ơn sự giúp đỡ của anh đối với chúng tôi. Anh làm chúng tôi chẳng những thấy được cảnh sắc Vụ tùng của Tùng Giang, còn cho chúng tôi được xem Văn miếu Khổng Tử, còn có các cảnh đẹp khác của Tùng Giang ở núi Bắc Sơn, núi Long Đàm …. Càng quan trọng hơn là làm cho bản thân tôi cảm nhận được truyền thống văn hóa tết của Trung Quốc. Mấy ngày qua chúng tôi ở Tùng Giang rất vui vẻ, thoải mái. Các anh nói có đúng không?
Đám nhân viên đi cùng Karl đều tỏ thái độ nói hành trình ở Tùng Giang làm bọn họ rất vui vẻ, bọn họ sẽ luôn ghi nhớ trong lòng.
Karl nói vậy càng làm Hứa Lập thêm khó hiểu.
- Đã như vậy sao Karl tiên sinh lại phải vội vàng rời đi? Tôi còn chưa mang các vị đi thăm hồ Tùng Hoa, đi dọc bờ sông Tùng Hoa ngắm cảnh, đó cũng là thắng cảnh du lịch nổi tiếng của Tùng Giang.
- Xin lỗi Hứa tiên sinh, đây là do công tác của chúng tôi có sơ sót. Chúng tôi lúc ở Đức đã bố trí xong lịch trình, nhưng sau khi tới Tùng Giang mọi người quá si mê cảnh sắc nơi đây nên khiến chúng tôi quên cả thời gian, cũng quên thông báo anh. Chúng tôi đã sớm đặt vé máy bay khứ hồi về Bắc Kinh từ lúc ở Đức. Chúng tôi ngày mai còn muốn đến Trương gia giới, đến đó tiếp tục khảo sát tài nguyên du lịch.
Karl có chút áy náy nói.
- Vậy lúc nào các vị sẽ quay lại Tùng Giang? Chúng tôi rất chờ mong một lần nữa gặp lại Karl tiên sinh để bàn bạc cụ thể về việc đầu tư vào ngành du lịch Tùng Giang của quý tập đoàn.
Hứa Lập thấy đã không thể ngăn đám người Karl, hắn đành phải hỏi thời gian có thể gặp mặt tiếp theo.
- Cái này cũng khó nói, trong kế hoạch của chúng tôi là sẽ khảo sát Trương gia giới hai ngày, sau đó còn có thể tiếp tục khảo sát các thắng cảnh du lịch nổi tiếng của Trung Quốc, còn có thể tới mấy nơi như Hà Bắc, Vân Nam, Hải Nam. Chẳng qua trong vòng một tháng chúng tôi sẽ liên lạc lại với anh để thương lượng chuyện đầu tư.
- Karl, ý của anh là Tùng Giang chúng tôi không phải lựa chọn đầu tư duy nhất của ngài, ngài còn muốn đến khảo sát các đối phương khác của Trung Quốc, cuối cùng mới có thể xác định đầu tư tại đâu?
- Đúng vậy thưa Hứa tiên sinh. Chẳng qua anh yên tâm, chúng tôi lần này đầu tư không chỉ ở một địa phương, anh cũng biết tập đoàn Kang chúng tôi là một trong 10 tập đoàn du lịch lớn nhất Đức. Chúng tôi lần này muốn mở một con đường du lịch Đức Trung Quốc, giới thiệu cho du khách toàn Châu Âu tới Trung Quốc du lịch. Nhưng các vị du khách này sau khi tới Trung Quốc đương nhiên không thể chỉ lựa chọn một thành phố, thị xã, bọn họ còn muốn thưởng lãm nhiều địa phương của Trung Quốc. Cho nên chúng tôi muốn đến các địa phương của Trung Quốc tiến hành khảo sát, cuối cùng xác định ra một hoặc nhiều con đường du lịch để cho khách hàng của tập đoàn chúng tôi lựa chọn. Thị xã Tùng Giang các vị nhất định là một trong các điểm dừng chân phải có trong tuyến đường du lịch của tập đoàn chúng tôi, xin anh yên tâm.
Có lời giải thích này của Karl, Hứa Lập cũng có thể yên tâm. Đã như vậy hắn cũng không thể gượng ép đám người Karl ở lại. Hứa Lập đầu tiên bảo Hoàng Dũng gọi xe, về phần mình hắn gọi điện báo cáo tình hình ở đây cho bí thư thị ủy Cát Binh.
Cát Binh vừa nghe nói đám ngườiKarl muốn đi, y không khỏi hoảng hốt. Sau đó nghe Hứa Lập giải thích, y cũng biết rằng cảnh sắc Tùng Giang dù đẹp hơn nữa cũng không thể lưu giữ du khách Châu Âu ở lại quá ba ngày. Lời vị Karl tiên sinh kia nói rất đúng, phải tìm thêm vài thắng cảnh du lịch thì mới có thể thỏa mãn nhu cầu của du khách.
- Được, Tiểu Hứa, cậu cùng bọn họ tới sân bay, tôi sẽ thông báo cho thị trưởng Tằng, chúng tôi sẽ cùng ra sân bay tiễn Karl tiên sinh.
Tiễn đám người Karl, Cát Binh gọi Hứa Lập lên xe mình cùng quay về thị xã. Trên đường về Cát Binh nói:
- Tiểu Hứa, lần này Karl đến Tùng Giang thoạt nhìn là rất hài lòng, công của cậu không thể bỏ qua. Mấy hôm nay cậu đi cùng bọn họ cũng mệt, đến tết cũng không được nghỉ ngơi. Giờ đám người Karl đã đi, cậu cũng có thể dễ dàng hơn. Chẳng qua tổ lãnh đạo thu hút đầu tư của thị xã cũng không thể giải tán, những người khác đều có công việc hàng ngày của mình nên công việc của tổ phải do cậu gánh vác, tuyệt đối không được xem nhẹ. Có thời gian cậu liên lạc với Karl tiên sinh kia nhiều vào. Người có tiền như Karl thì đi tới đâu cũng được hoan nghênh. Cậu nhất định phải chú ý, đừng để nơi khác đoạt Karl này đi, nhất định phải đảm bảo việc thu hút đầu tư lần này thành công.
- Xin bí thư yên tâm, tôi sẽ thường xuyên liên lạc với Karl, nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ thu hút đầu tư này.
Hứa Lập từ chỗ Daniau nghe được chút tin tức cho nên hắn tự tin tập đoàn Kang sẽ đầu tư vào Tùng Giang.