Trọng Sinh Vi Quan

Chương 204: Cuộc sống trong quân



Đêm đó tên huấn luyện viên này còn biết tin hôm sau Vương Đào còn tham gia bắn súng, y đặc biệt đi tìm tổng giám khảo của đại hội tân binh lần này và đưa hai bàn tay mình ra. Y tỏ vẻ ngay cả mình cũng như vậy thì tân binh như Vương Đào sợ rằng cũng không tốt hơn là mấy. Mà bắn súng lại yêu cầu độ chính xác rất cao, tay cũng không thể bị thương. Cho nên y hy vọng có thể giúp Vương Đào một chút, để Vương Đào trực tiếp qua vòng đấu loại thì ít nhất Vương Đào cũng có một ngày nghỉ ngơi.

Cuộc đấu võ hôm qua vị tổng giám khảo cũng cùng những giám khảo khác đều có mặt ở hiện trường. Lúc vị huấn luyện viên này lên đài muốn đấu với Vương Đào , mấy giám khảo cũng không cản bởi vì bọn họ cũng nhìn ra Vương Đào lúc đấu với các tân binh khác đều quá dễ dàng, bọn họ muốn xem cực hạn của Vương Đào ở đâu. Nhưng bọn họ thật không ngờ cuối cùng Vương Đào lại đấu ngang cơ với vị huấn luyện viên kia. Phải biết huấn luyện viên này ở trong nước cũng thuộc top 100, bọn họ cảm thấy mình đã phát hiện ra được một thiên tài đấu võ. Nhưng nghe nói Vương Đào còn muốn tham gia bắn súng, tổng giám khảo phát hiện mình vẫn xem thường Vương Đào . Kết hợp với việc Vương Đào mới dành hai giải quán quân về chạy và chạy mang vật nặng, bây giờ tham gia cả bắn súng thì đám giám khảo mới biết thế nào là thiên tài toàn năng.

Đối với đề nghị của vị huấn luyện viên này, giám khảo đại hội tân binh đã mở cuộc họp, cũng tìm xem thành tích bắn súng bình thường của Vương Đào khi tập luyện, kết hợp với biểu hiện xuất sắc của Vương Đào trong đại hội, cuối cùng ban giám khảo chấp nhận cho phép Vương Đào trực tiếp tham gia vào vòng chung kết môn băn súng. Như vậy tính ra Vương Đào có một ngày rưỡi nghỉ, cũng có thể làm mình khỏe lên.

Vị huấn luyện viên kia còn đặc biệt tới tìm Vương Đào , đưa loại rượu thuốc gia truyền cho Vương Đào , hy vọng Vương Đào cũng đạt thành tích tốt trong cuộc thi bắn súng. Mà tới tận lúc này Vương Đào mới biết tên vị huấn luyện viên kia, đối phương tên là Hồng Bảo Lâm. Mà tình cảm hai người về sau cũng càng lúc càng tốt.

Trong vòng chung kết bắn súng, Vương Đào một lần nữa làm tất cả mọi người giật mình. Vương Đào tham gia tất cả các môn thi bắn súng với đủ loại súng, đủ loại khoảng cách. Trong tất cả các lượt thi y đều lọt vào top 3, trong đó còn có ba hạng đạt được vị trí thứ nhất.

Do thành tích xuất sắc của Vương Đào nên quân khu của y năm nay độc chiếm ngôi đầu trong đại hội tân binh.

Sau khi về quân khu, thủ trưởng quân khu ra quyết định khen thưởng Vương Đào , quân hàm của y cũng thăng lên trung úy. Tốc độ lên chức này là quá nhanh với một tân binh mới nhập ngũ có nửa năm, nhanh tới mức người ngoài không thể tưởng tượng nổi. Sau đó Vương Đào lại vào một sư đoàn bộ binh làm việc ba tháng, sau đó theo yêu cầu của Vương Đào , y xuống một liên đội làm phó liên đội trưởng.

Với tính cách của Vương Đào , y có thể nói như cá gặp nước trong quân đội. Y có thể nói là có văn, có võ, y ở liên đội một tháng đã được toàn bộ quân binh tán thành. Dưới sự huấn luyện của Vương Đào , liên đội của y trong đại hội sư đoàn cuối năm mặc dù không đạt giải nhất nhưng trong 10 môn thi thì có ít nhất tám môn đạt thành tích từ thứ nhất đến thứ sáu. Thành tích lãnh đạo của Vương Đào cũng được tán thành, năm 2002 y được thăng lên hàm thượng úy, liên trưởng.

Trong năm 2002 liên đội do Vương Đào phụ trách không chỉ nhiều lần đứng đầu trong các cuộc huấn luyện, đồng thời được Vương Đào cổ vũ và thúc giục nên có bảy chiến sĩ của liên đội trong năm thuận lợi thi vào trường quân đội. Một liên đội chỉ có khoảng hơn 100 người nhưng có bảy chiến sĩ thi đỗ trường quân đội, tỉ lệ này đừng nói là cả sư đoàn mà là cả quân khu thậm chí cả nước cũng là đứng đầu.

Vì thế Vương Đào còn được thủ trưởng sư đoàn yêu cầu tiến hành báo cáo trong đại hội công tác toàn sư đoàn, giới thiệu kinh nghiệm lãnh binh của y.

Đồng thời biểu hiện xuất sắc của Vương Đào rốt cuộc cũng làm biệt đội Tuyết Báo chú ý, một tờ lệnh được đặt trên bàn sư trưởng. Sư trưởng nhìn lệnh lại có chút do dự không quyết. Lẽ ra biệt đội Tuyết Báo có thể điều một chiến sĩ ở sư đoàn mình, đó là vinh quang của toàn sư đoàn. Phải biết số nhân viên của biệt đội Tuyết Báo mặc dù không nhiều, bây giờ chỉ có 500, cấp bậc không cao, đội trưởng mới là thiếu tướng chỉ tương đương mình nhưng sức chiến đấu của bọn họ thì ai cũng biết. Ở các quân khu vẫn truyền một câu nói về biệt đội Tuyết Báo. Một trung đội của biệt đội Tuyết Báo đủ để chống lại một sư đoàn trang bị tận răng.

Khi Vương Đào nói tới đây tất cả mọi người đều tập trung tinh thần nghe y nói. Chỉ có Hứa Lập là bị câu chuyện của Vương Đào làm hắn nhớ lại cuộc sống năm nào. Sự tích hào hùng của biệt đội Tuyết Báo có mấy ai hiểu rõ bằng Hứa Lập từng làm phó đội trưởng Tuyết Báo chứ? Trong biệt đội Tuyết Báo còn có một gian phòng vinh dự, Hứa Lập nhớ rõ năm đó mình ngày đầu tiên được chọn vào Tuyết Báo đã được chi đội trưởng đưa vào phòng vinh dự này, được chi đội trưởng kể lại lịch sử vinh quang của Tuyết Báo.

Mà theo từng bước trưởng thành của hắn, từ ban trưởng đến chi đội trưởng, trung đội trưởng, tới phó đại đội trưởng, hắn đã nhớ không rõ có bao lần giới thiệu với các đội viên mới về thành tích hào hùng của Tuyết Báo.

Về chuyện một trung đội Tuyết Báo sánh ngang với một sư đoàn là chuyện khi biệt đội Tuyết Báo mới thành lập. Lúc ấy Tuyết Báo mới vừa xây dựng xong còn chưa có bất cứ kinh nghiệm thực chiến nào, vì kiểm nghiệm năng lực tác chiến của biệt đội Tuyết Báo nên đề nghị một quân khu đang chuẩn bị tập trận cho quân của mình tham gia. Tuyết Báo được phái vào phía có thực lực yếu nhất.

Theo phía đội đỏ thấy thì Tuyết Báo lúc đó chỉ có hơn 200 người thì dù lợi hại đến mấy cũng không thể phát huy tác dụng gì trong cuộc diễn tập quy mô lớn đến mấy vạn người. Nhưng diễn tập mới bắt đầu không đầy 12 tiếng, bên quân đỏ làm quân chủ lực một phương không ngờ bị phá hủy trung tâm chỉ huy, các thủ trưởng quan trọng như quân trưởng, chính ủy, tham mưu trưởng đều bị bắt, cuộc diễn tập đành tuyên bố chấm dứt. Bên đội xanh làm được vậy là do công lao của Tuyết Báo.

Trong văn phòng tư lệnh viên quân khu, lãnh đạo đội đỏ bị mấy vị thủ trưởng mắng té tát, thiếu chút nữa phải vùi mặt vào đất. Nhưng diễn tập vừa mới bắt đầu, các đội quân thậm chí còn chưa triển khai đội hình đã kết thúc vì Tuyết Báo tập kích. Vì thế lần diễn tập này chẳng khác nào là thành sân khấu biểu diễn của riêng Tuyết Báo, tất cả vật tư tiêu hao cũng phí công vô ích, căn bản không tạo được tác dụng luyện binh.

Cuối cùng tư lệnh quân khu đành ra lệnh hai đội quân một lần nữa tiến hành cuộc đấu thứ hai để kiểm nghiệm vấn đề tồn tại trong hai đội quân và tìm ưu điểm là gì để phát huy thêm nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.